Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1800: Lộ ra chân đen rồi




Dịch Phong không kìm chế được lẩm bẩm.

“Rốt cuộc là có đến không, ta cũng không thể cứ chờ đợi như thế, lẽ nào Ma tộc hắc ám chỉ dám hạ thủ phía sau, còn không có dũng khí đối mặt chính diện sao?”

Vừ dứt lời.

Đột nhiên sau lưng vang lên âm thanh chớp nhoáng!

“Sưu!”

Âm lãnh tức giận lan tràn lao đến, một trận gợn sóng không gian được đẩy ra!

Nữ tử trên người mặc váy đen lãnh diễm, mị nhãn như tơ chậm rãi đi đến, bên trong con ngươi như nước mang theo vẻ tham lam, eo thon theo gió vặn vẹo, không ngừng đi về phía Dịch Phong đang đứng.

Ánh mắt nhìn về phía Dịch Phong như đang nhìn một con mồi, lại giống như là đang thưởng thức một món ăn ngon, rõ ràng là có vẻ ngoài hoa nhường nguyệt thẹn, nhưng trong ánh mắt vô cùng mị thái lại lộ ra mấy phần dã tính.

Nhìn thế nào, cũng càng giống ánh mắt của dã thú!

Dịch Phong bị nhìn chằm chằm đến sửng sốt, nhíu mày lên tiếng thăm dò.

“Ngươi chính là Lục Thải Vi?”

Ý cười của Lục Thải Vi càng đậm, cái eo dương liễu lắc nhẹ mềm mại bước đi trong rừng rậm.

“Ha ha…”

“Dịch tiên sinh quả nhiên thông minh, chỉ là ta cực kỳ không hiểu, người thông minh như ngài, vì sao lại phạm phải một điều ngu xuẩn là một mình đi ra ngoài chứ, đây không phải là tự mình đưa tới cửa sao?”

Dịch Phong nghe xong tinh thần tỉnh táo, cười đứng lên.

“Đúng thế!”

“Ta chính là tự mình đưa đến cửa!”

Trong mắt Lục Thải Vi sững sờ, dường như cũng không ngờ được là loại đáp án này.

Động tĩnh của đảo đen, nàng có nghe được.

Thân phận Ma tộc của bản thân lộ ra, người đời tránh còn không kịp, thế mà Dịch Phong này lại thật sự dứt khoát đến tìm nàng ta, đây không phải là đầu óc bã đậu sao?

Trên đời này, nào có người vội vã tìm chết như thế.

Nhưng bất luận nghĩ như thế nào.

Nhìn Dịch Phong gần ngay trước mắt, Lục Thải Vi đã không thèm để ý cái gì, cười tủm tỉm đôi mắt toát ra vẻ tham lam, một bộ dáng vẻ ăn chắc Dịch Phong, giống như là dưới cái nhìn của nàng ta, tất cả đều đã có quyết định.

Vị tiên sinh này tu vi không tầm thường, chắc chắn sẽ trở thành bàn đạp cho nàng ta!

“Ha ha ha…”

Lục Thải Vi cười đến nhánh hoa run rẩy, bộc phát dáng vẻ có chút điên cuồng.

“Dịch tiên sinh, nếu như ngài đã đến đây để chịu chết, vậy thì nô gia sẽ không khách khí nữa.”

Dịch Phong hờ hững gật đầu, cũng bày ra dáng vẻ giơ tay chịu trói.

“Đừng khách khí, ngàn vạn lần đừng khách khí!”

“Ta vất vả chờ đợi hai ngày rưỡi, tâm lý chuẩn bị bị đoạt xá cũng đã luyện tập khá tốt rồi, ngươi nhanh chóng động thủ, càng nhanh càng tốt!”

Lục Thải Vi lạnh giọng dậm chân, bị loại lời nói khiêu khích này nói đến vẻ âm lãnh trong mắt càng thêm nồng đậm hơn.

“Lúc này ngươi tùy tiện nói khoác đi!”

“Sau đó bị ta đoạt xá, cho dù ngươi gọi rách cổ họng cũng đều vô dụng, đến lúc đó hối hận không kịp, ta xem ngươi còn cười được như thế nào!”

Có điều chỉ mới mấy giây.

Thân hình thon dài yểu điệu của Lục Thải Vi, đúng là tản ra sương mù đen âm trầm, giống như có bóng tối vô cùng vô tận, từ trong sâu thần hồn của nàng phóng ra ngoài!

Vốn dĩ giọng nữ mềm mại đáng yêu, cũng đổi thành một loại âm thanh khàn khàn quỷ dị khiến người khác ghê tởm!

“Khặc khặc…”

“Cuối cùng bản tọa cũng chờ được đến ngày hôm nay, ngày Ma tộc ta đại hưng sắp đến rồi!”

Lập tức Lục Thải Vi đã bị sương mù hắc ám cắn nuốt hơn phân nửa, hai tay mở ra phòng ngừng phóng thích ma khí, cuối cùng hiển lộ trạng thái xấu xí vẫn luôn ẩn giấu, đến dưới chân cũng bị sương mù đen nồng dậm bao trùm!

Trong lòng Dịch Phong cũng là kích động, dường như đoán được cái chết sắp đến.

Không dễ dàng mà.

Đợi hai ngày rưỡi, cuối cùng gặp được con rối Ma tộc hiện ra chân thân, lộ ra cái chân đen rồi!

Trong sự chờ đợi chăm chú.

Sương mù đen nồng đậm kia không ngừng tiêu tán, đảo mắt đã bao trùm toàn bộ rừng rậm, thậm chí ngay cả một mảnh đất trời này cũng đều không ngừng xâm xâm nhiễm vào không trung, giống như màn đêm phủ xuống, bốn phía lộ ra khí âm lãnh, đến âm thanh của chim muông cũng khó nghe được!

Giống như sương mù đen kia đi đến đâu, cũng không có bất luận sinh linh nào có thể sống sót được!

Dịch Phong càng nhìn càng thêm xúc động.

Vì để cổ vũ đối phương ra tay, hắn đã phối hợp với bầu không khí giả bộ hoang mang.

“Đây là thủ đoạn gì, lại đáng sợ như thế!”

“Lẽ nào, ngươi thật sự biết thuật đoạt xá?!”

Trước mắt đã không còn nhìn thấy thân hình kiều mị của Lục Thải Vi, chỉ có một đạo bóng đen, hai con ngươi lộ ra hắc ám tinh khiết, càn rỡ cười to lên!

“Khặc khặc!”

“Xem như là bị ngươi đoán trúng rồi!”

“Đây chính là trận Cửu Chuyển Trùng Sinh của Ma tộc ta, trận này có thể thôn tính linh khí thiên địa, vạn vật sinh linh không thể tránh né, ngươi chẳng qua chỉ là loài người, sức mạnh thần hồn bé nhỏ sao có thể ngăn cản được!”