Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1789: Tai họa ngập đầu (2)




“Vãn bối thật sự không biết, có cao nhân như thế ở trong đảo đen, nếu sớm biết như vậy, sao ta dám có một chút bất kính nào với đảo đen chứ!”

“Còn xin Giải Đế tiền bối chỉ điểm, chuyện này nên làm thế nào cho tốt…”

Ngươi đúng là ngốc một chút, nhưng thái độ vẫn coi như là chấp nhận được.

Giải Đế bất đắc dĩ thở dài.

“Ai.”

“Ở trước mặt Dịch đại nhân và khô lâu đại nhân, ta không tính là cái gì cả, sao dám tự tiện chỉ điểm đối với chuyện này?”

“Sau này như thế nào, ngươi cần phải làm việc dựa vào ý tứ của Dịch đại nhân, về phần dẫn đến kết quả gì, vậy thì phải xem tâm tình của Dịch đại nhân.”

“Lão phu chỉ nói đến thế thôi, cũng là nể mặt chúng ta là đồng tộc, xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ, xem ngươi tự giải quyết cho tốt đi!”

Tiếng nói âm trầm vang vọng, thân ảnh của Giải Đế tiêu tán vô hình.

Chấn động trong mắt Ngao Bộ Đông thật lâu sau vẫn khó mà bình tĩnh lại, còn liên tục hành lễ!

“Vâng vâng vâng, tại hạ nhất định tôn sùng ý của Dịch tiên sinh!”

Rất lâu sau không thấy âm thanh trả lời, hắn mới dám ngước mắt, phát hiện Giải Đế đã rời đi, nhanh chóng lấy ngọc giản truyền tin tức ra, dường như gào thét chất vấn Ngao Xương, gần như tỉ mỉ chỉnh lý lại tất cả mọi thứ đã xảy ra lại một lần!

Vừa hỏi mới biết được, ngọn nguồn của tất cả đều là vì mấy nữ tử của loài người, bởi vì một chút chuyện rách nát đó, lại chọc phải sự tồn tại đáng sợ, thật sự là gặp vận đen tám đời!

Không qua bao lâu.

Long Hoàng Ngao Bộ Đông đã triệu tập toàn bộ cao tầng của giao tộc Thiên Long.

Trong đại điện yên tĩnh, âm thanh hít vào khí lạnh vang lên không dứt, Ngao Xương là đệ nhất cao thủ thiên tư xuất chúng trong đám hậu bối, cũng bị trói lại ở đó!

Sáng sớm hôm sau.

Mọi người của đảo đen đứng một đêm, cho rằng sẽ có Long Hoàng đích thân đến ác chiến, kết quả hừng đông cũng không thấy có động tĩnh gì, mắt lớn mở mắt nhỏ nửa ngày, mọi người cũng không có chủ kiến gì hay, chỉ có thể ôm quyền chăm chú nhìn về phía Dịch Phong.

“Tiên sinh, giao tộc Thiên Long này nhất định vô cùng ngạo khí, cho nên mới coi thường thừa dịp lúc ban đêm đánh lén, theo ý kiến ngu muội của tại hạ, hay là tiên sinh đi nghỉ trước đi, chúng ta đã phái người ra ngoài, lúc nào cũng thám thính phạm vị ngàn dặm xung quanh đảo.”

“Nếu như có động tĩnh gì, lập tức thông báo cho tiên sinh!”

Ngôn từ của Sư Thiên Xuyên ổn trọng, lập tức dẫn đến sự tán thành gật đầu của tất cả mọi người.

Bắc Minh Hải Hoàng và Tầm Long Thiên đế đứng hàng đầu cũng giả bộ tán thành, liên tục lên tiếng.

“Lời này của đảo chủ có lý.”

“Tiên sinh bảo trọng thân thể, ác chiến tiếp theo còn phải mong chờ vào tiên sinh.”

Hai lão gia hỏa này cũng rất xấu.

Lúc trước bọn họ đích thân xuất thủ, không cần suy nghĩ nhiều cũng có thể đoán được, lúc này giao tộc Thiên Long tám phần đã sợ vỡ mật!

Nói cái gì mà tập kích ban đêm?

Cho Ngao Bộ Đông mượn một vạn cái gan, hắn cũng không dám đến!

Trong lòng hai người đều rõ như gương sáng, nhưng lại vẫn như cũ giả bộ như hoàn toàn không biết gì, cũng giống như mọi người trong đảo, vào lúc này khuyên giải Dịch Phong, đây chính là chỗ cao minh của bọn họ.

Một số thời khắc, giả bộ hồ đồ mới là cách làm thông minh nhất!

Sống đến bây giờ.

Một hoàng một đế này đã không biết trải qua bao nhiêu mưa gió, đương nhiên biết đạo lý thuận thế mà làm, Dịch tiên sinh muốn đùa giỡn như thế nào với giao tộc Thiên Long, đều không phải là điều bọn họ có thể suy đoán, chỉ cần thuận theo ý tiên sinh là được.

Mấy vạn năm nay, người có thể thành chuyện lớn, tuyệt đối không phải là chỉ dựa vào thiên tư và tu vi, thiên tài chân chính có thể nói là vạn người không được một, tuyệt đối không phải cố gắng là có thể làm được.

So sánh với loại thiên tư yêu nghiệt, lòng dạ và nhãn lực cũng là có thể tôi luyện, cũng càng thích hợp với con đường thành đạo của đa số mọi người!

Có thể có tác dụng gì?

Tu vi ngàn vạn năm, coi trọng nhất chính là phải có chỗ dựa tuyệt đối, phải xem lăn lộn con đường nào, nếu không thì, tu vi cao cường đến cuối cùng cũng chẳng qua chỉ là con ma cà bông.

Người giống như Ngao Bộ Đông, chỉ là đồ chơi bị người ta nắm trong tay thôi!

Hai người yên lặng nhìn nhau.

Trong mắt đều là ý cười trong lòng biết rõ, chút đạo lý này không cần nói nhiều, trong đáy mắt tràn ngập vinh quang ôm được cái chân lớn, vững như lão cẩu.

Nhìn thấy mọi người đứng dậy khuyên giải, cả mặt Dịch Phong nghiêm túc gật đầu.

“Các ngươi nói rất có đạo lý.”

“Xem ra quả nhiên Long Hoàng này tâm cao khí ngạo, khinh thường đánh lén ban đêm, nhất định là tu vi rất mạnh, vì ác chiến tiếp sau đây, chúng ta đều cần phải cẩn thận ứng đối mới đúng!”

Ba nhân vật lớn của Hải tộc ôm quyền trước, thuận theo lên tiếng phụ họa.

“Tiên sinh nói rất có lý!”