Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1781: Nhập đội (2)




Đột nhiên trên không vang lên tiếng sấm nổ vang, gầm thét truyền nghìn vạn dặm!

“Loài người lớn mật, thế mà lại dám khinh nhờn uy lực của giao tộc Thiên Long ta!”

“Hôm nay Long Hoàng thân chinh, bốn đại long tướng chúng ta làm tiên phong, đám sinh linh ti tiện các ngươi chẳng qua chỉ là sâu kiến, đã được định trước là khó thoát khỏi cái chết, còn không mau chóng giơ tay chịu trói, để được toàn thây!”

Tiếp đó chấn động khuếch tán đất trời, uy thế đáng sợ quét sạch đảo đen!

Cho dù toàn bộ cao thủ trong đảo xuất hiện, cũng không có một người nào dám một mình đối mặt, trong nháy mắt bị loại khí tràng này chấn nhiếp, mỗi người đều nắm chặt binh khí đứng thẳng bất động!

Dịch Phong cũng thấy khó khăn.

Hắn còn đang chờ đại BOSS đến đó, kết quả thuộc hạ của người ta đã khiêu chiến trước, còn phách lối như thế!

Cái này còn có thể nhẫn nhịn?!

Còn chờ cái gì nữa, đầu tiên đánh trước rồi nói sau!

Hắn đang chuẩn bị bước ra.

Ai ngờ được, Giải Đế ở bên cạnh đã trước một bước ôm quyền mở miệng.

“Dịch tiên sinh.”

“Bốn đại long tướng này thật sự quá phách lối, dám chèn ép Nhân tộc ta đến mức này, hãy để cho lão phu ra trận đầu tiên!”

Dịch Phong còn chưa phản ứng lại, không ngờ được lão đầu này lại nhiệt huyết như thế.

Hai vị nhân vật lớn của Hải tộc còn lại, cũng đã tỉnh ngộ!

Đúng thế.

Bản thân mình đi đến đầu nhập vào tiên sinh, vất vả lắm mới có được một chút tín nhiệm, sao có thể để cho đại tướng rác rưởi của giao tộc Thiên Long làm bẩn hai tay của tiên sinh chứ?

Bọn hắn cũng xứng giao thủ với tiên sinh?

Nhưng nếu như bản thân thay tiên sinh giải quyết đám rác rưởi này, chẳng phải là sẵn sàng nhập đội!

Giải lão đầu này, quả nhiên là gừng càng già càng cay!

Đột nhiên hai người bừng tỉnh, liên tiếp ôm quyền đi lên phía trước!

“Tiên sinh, vẫn là để cho lão hủ xuất chiến đi!”

“Tiên sinh, ta xuất chiến thích hợp nhất!”

Đột nhiên tranh đoạt, khiến cho Dịch Phong nhìn đến mơ hồ.

Hơi nghĩ lại một chút.

Hắn mới phản ứng được.

Những người này đều có thù với giao tộc Thiên Long, vượt biển đường xa đến đây, cuối cùng gặp được kẻ thù, cũng khó trách hiếu chiến như thế!

Về tình về lý, cũng nên để cho người ta xuất chiến.

Nhưng ba lão đầu tóc trắng xóa này, đám người cá ở trên bầu trời kia lại uy mãnh phi phàm.

Vừa mới so sánh, dường như thắng bại đã rõ ràng.

Cho dù có lẽ tu vi của bọn họ đều rất khá, nhưng Dịch Phong vẫn là không quá yên tâm, suy nghĩ một chút, đành phải vững vàng lên tiếng.

“Ba vị sốt ruột báo thù, ta cũng có thể hiểu.”

“Các ngươi xuất chiến cũng được, nhưng tuyệt đối không được khinh thường, cũng không cần vì việc này mà tranh đoạt, hay là cùng xuất thủ một lượt đi, nếu như sức lực có chút không bằng, hai bên cũng có thể phối hợp!”

“Vạn nhất không thể địch lại, nhớ kỹ nhanh chóng rút lui về!”

Ba người nghe tiếng ôm quyền, vẻ mặt thành thật đồng ý.

“Đa tạ tiên sinh, chúng ta có chút tuổi tác, nhưng cũng còn có một chút tu vi, tuyệt đối sẽ không bôi nhọ Nhân tộc chúng ta!”

Dứt lời, ba người lập tức bay lên trời!

Mưa lớn như châu, tóc trắng tung bay!

Nhìn thân ảnh già nua tung bay trong mây không sợ gì, khiến cho trong mắt mọi người tràn ngập bi tráng!

“Ba vị tiền bối, nhất định phải quay trở về!”

Khổ nỗi.

Ba người đã đằng vân bay lên, tiếng la hét trợ uy ầm ĩ đã càng ngày càng xa.

Mây đen cuồn cuộn giữa trời.

Chỉ có người cá đông nghịt đang đứng thẳng quan sát, thấy Nhân tộc phái ra ba lão già họm hẹm chịu chết, bốn đại long tướng đều cười đến râu dài rung động, trong mắt tràn ngập khinh thường!

“ Phốc ha ha ha!”

“Không phải chứ, không phải chứ? Ba lão già họm hẹm này chính là cái gọi là chi viện mạnh mẽ?”

“Xem ra Nhân tộc trở nên hiu quạnh, không có người kế tục!”

“Ha ha, sao có thể để cho hậu bối ra chịu chết, bọn họ gần đất xa trời, chết ở trong tay chúng ta cũng coi như vinh dự!”

“Cũng nên có người cõng nồi nha, ba lão đầu này cũng coi như là nhân vật thích hợp!”

Bốn đại long tướng ôm cánh tay quan sát ánh mắt tràn đầy vẻ khinh miệt, các người cá trong mây liên tục cười to.

Ở trước mặt mây đen thấu trời.

Ba lão đầu quần áo bình thường, cả mặt tràn đầy dấu tích của năm tháng, thân hình già nua gầy yếu, phảng phất như tiếng cười điên cuồng dẫn động đến gió thổi cũng có thể cuốn bọn họ đi.

Mây mưa cuồn cuộn lưu động, lão giả tóc trắng tung bay, dường như phải có dáng vẻ có một chút khó khăn vượt quá khả năng bọn họ mới đúng.

Cổ quái là.

Ba lão đầu này lại hình như là rất thoải mái.

Mặc cho người cá thấu trời điên cuồng cười, ba người vẫn như cũ đứng vững trong mây, giống như nhìn khắp vinh nhục của thế gian, trong mắt chỉ là lộ ra vẻ lạnh nhạt thương hại, phảng phất như những người cá này ở trong mắt của bọn họ, mới như là sâu kiến!