Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1765: Chủ nhân (2)




“Đại nhân minh giám, gần đây thiên kiêu đều bị giao tộc Thiên Long bắt đi, nhất thời khó tìm được giai nhân tuyệt sắc, nhưng giao tộc Thiên Long cũng có tộc nhân có tư sắc thượng thừa…”

“Lão hủ bất tài, vừa đúng lúc biết được lãnh địa của giao tộc Thiên Long, nên đã đích thân đi đến, vì đại nhân mời đến người cá tuyệt mỹ, cùng với đại nhân ngắm nhìn thế giới phồn hoa!”

Vừa dứt lời, một hoàng một đế ở bên cạnh hít vào khí lạnh!

Tê…

Vẫn là Giải Đế hung ác!

Bọn họ chỉ muốn mượn bảo vật nịnh nọt đại nhân, người ta là trực tiếp xông về phía giao tộc Thiên Long, thậm chí đến ngay cả mặt mũi của tiền bối Hải tộc cũng không để ý, muốn đích thân xuất thủ mời giai nhân đến!

Không mở miệng thì thôi, vừa mới mở miệng đã nói đến phần quan trọng!

Lão già này, quả nhiên là khôn khéo đáng sợ!

Mẹ nó…

Công việc tốt này, tại sao bản thân lại không nghĩ đến chứ!

Vào lúc hai người đang bóp cổ tay thở dài.

Lâu Bản Vĩ lại là ghét bỏ liếc một cái.

“Bỏ đi.”

“Các ngươi vẫn là không hiểu, loại tồn tại như tiểu tỷ tỷ này không chỉ là xem mặt, vóc dáng cũng rất quan trọng! Người cá đến chân dài cũng không có, vậy thì còn có ý nghĩa gì?”

Ba người như bị sét đánh, phảng phất như mở ra cánh cổng thế giới mới.

Một hồi cung kính hành lễ, ánh mắt tràn ngập vẻ sùng kính!

“Nhận thức của đại nhân rất chính xác, chúng ta vô cùng kính nể!”

“Loại lời lẽ chí lý này, sau này tại hạ nhất định sẽ tôn sùng thành chuẩn mực!”

“Nghe một lời này của đại nhân, lão hủ mới biết đã sống uổng mười vạn năm, xấu hổ, xấu hổ!”

Một hồi nịnh nọt không lời nào giống nhau.

Lâu Bản Vĩ tiếp tục hưởng thụ tắm nắng, thuận tiện lấy cái gương ra thưởng thức dung nhan tuyệt mỹ của mình.

Ba người cùng ngồi bên cạnh đấm chân bóp vai, cung kính đến cực điểm.

Giải Đế khôn khéo đúng lúc cười làm lành mở miệng.

“Đại nhân, không biết ngài còn có thể ở chỗ này bao lâu, nếu như còn có thời gian, lão hủ chắc chắn có niềm tin, nhất định sẽ tìm được tiểu tỷ tỷ thích hợp, bồi tiếp ngài hưởng thụ phong cảnh ngày xuân tốt đẹp này.”

“Cho dù tìm kiếm ở trăm vạn dăm xung quanh đây, cũng tuyệt đối không thành vấn đề!”

Câu hỏi vô cùng thâm ý, trong nháy mắt tác động đến tâm thần của hai người khác.

Vị đại gia xương khô này, thật sự thần thông đến đáng sợ!

Ba người bọn họ cẩn thận hầu hạ, cả ngày nơm nớp lo sợ, tuy bám được vào cái chân lớn, nhưng cũng quá là dọa người, nếu như có thể sớm ngày đưa tiễn, vậy thì không có cái gì tốt hơn rồi.

Cẩn thận hỏi ý như thế, đã là cố gắng lớn nhất, cũng chỉ có lão đạo như Giải Đế mới có thể có được phần suy nghĩ này.

Về phần lai lịch và những cái khác, bọn họ nào dám hỏi một câu!

Trong lúc ba người thận trọng yên lặng chờ đợi.

Đột nhiên Lâu Bản Vĩ nghĩ đến cái gì, bỏ cái gương xuống trên mặt lộ vẻ nghiêm túc.

“Ta cũng không biết phải ở đây bao lâu.”

“Loại việc này, căn bản không phải là ta có thể làm chủ, ta chẳng qua chỉ là nô bộc cho nhủ nhân, tất cả đều làm việc theo ý chí của chủ nhân.”

Nô nô nô bộc?!

Một lời nói giống như sét đánh giữa trời quang, khiến cho ba vị nhân vật đứng đầu cùng nhau choáng váng!

Đánh chết bọn họ cũng không ngờ được.

Loại tồn tại đáng sợ như khô lâu đại nhân, động một chút ngón tay cũng đủ để hủy diệt toàn bộ Hải tộc, nếu không phải như thế, bọn họ cũng không đến mức nghe đến dung mạo của vị này, đã vội vàng rũ sạch quan hệ với giao tộc Thiên Long.

Vị đại nhân này, thế mà chỉ là nô bộc của người khác?

Vậy chủ nhân trong miệng đại nhân, còn là sự tồn tại không thể với đến như thế nào?!

Đứng ở trước mặt vị kia, bọn họ tính là cái gì đây?

Sâu kiến…”

Ba người khổ tu mấy vạn năm, là sự tồn tại đỉnh cao trong truyền thuyết của Hải tộc, bất ngờ phải hiện bản thân mình chẳng là gì cả, tam quan đều sắp bị vỡ vụn rồi!

Cái này mẹ nó!

Đúng thật là lời nói hoang đường, ai có thể chấp nhận được!

Ba người kinh hãi đến sắc mặt tái xanh.

Tâm cảnh mấy vạn năm lịch luyện ra, bị một câu nói này chấn động đến cuồn cuộn vang vọng!

Bất luận cố gắng như thế nào.

Nụ cười bọn họ cố gắng thế hiện ra, cũng đều lộ ra lúng túng cực kỳ miễn cưỡng.

“Đại, đại nhân nói đùa…”

Lâu Bản Vĩ cũng không để ý đến bọn họ, chỉ nhìn về phía mặt biển vô tận ở xa xa.

“Bản thần rảnh rỗi nói đùa với các ngươi?”

“Chủ nhân của ta, đang ở trên đảo đen, nếu không phải chủ nhân đến đây, ta sẽ đến loại nơi đến cứt chim cũng không có này của các ngươi làm cái gì.”

Răng rắc!

Trong đầu ba người vang vọng âm thanh vỡ vụn, tập thể hóa đá tại chỗ!

Thế mà lại là thật!

Khô lâu đại nhân thật sự là nô bộc?!

Vị chủ nhân này, thế mà lại đang ở đảo đen!

Ôi trời!!!

Một cỗ cảm giác áp bức vô cùng đáng sợ lan tràn bốn phía, ba nhân vật đứng đầu thật sự giống như con kiến hôi, cả người trở nên căng cứng, đến hô hấp cũng vì đó mà đình trệ!