Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1721: Át chủ bài khủng bố (2)




Trong lúc âm thầm lẩm bẩm, Lộc Thư Dao nhìn chăm chú về phía lão giả bên cạnh.

“Trương lão, sau đây vạn nhất có biến, còn cần ngài đích thân xuất thủ mới được, tuy nói loại khả năng này ít ỏi, nhưng sự việc liên quan trọng đại, ta không muốn có bất kỳ sai lầm gì.”

“Tất cả, làm phiền Trương lão tọa trấn.”

Trương Thông Hải hờ hững gật đầu.

“Có lão phu tại trận, còn có người nào dám tranh phong?”

Nhẹ giọng nói một câu vô cùng bá khí, lập tức khiến các cao thủ cung kính hành lễ.

“Trương lão nói rất có lý!”

“Nên thế nên thế.”

“Ha ha, ở trước mặt Trương huynh, thế nhân đều là sâu kiến.”

Lộc Thư Dao cũng là cả mặt ngập tràn nét tươi cười, dung mạo cũng là thoải mái!

“Được.”

Trương Thông Hải ẩn thế vạn năm, là cao thủ bát phẩm chân chính, lời đồn đối mặt với đại năng cửu phẩm cũng đều có thể an toàn rút lui, có thể nói là sự tồn tại đỉnh cao của đảo đen, người thường căn bản không thể nào gặp được.

Lão tổ sư môn của nàng và Trương Thông Hải có một chút giáo tình, còn hứa hẹn một phần thưởng lớn, mới mời được vị này, đồng ý ra tay một lần!

Nhân mạch tài nguyên như thế này, đủ để nghiền ép chúng sinh đảo đen!

So át chủ bài, không có người nào có thể mạnh hơn nàng!

Về phần Lộc Tâm Lan.

Dựa vào mấy tạp ngư lục phẩm kia, còn có hạng người vô danh, cũng vọng tưởng tranh chấp với nàng?

Đúng thật là không biết tự lượng sức mình!

Đứng từ xa nhìn lại, trong lòng Lộc Thư Dao tràn đầy cảm giác ưu việt.

Để ý đến mấy vạn ánh mắt tập trung đến.

Nàng mới kìm chế đắc ý, ra vẻ rộng lượng lên tiếng.

“Tâm Lan muội muội, tuy muội và ta cùng cha khác mẹ, nhưng cũng là tỷ muội quan hệ huyết thống, mọi thứ vẫn là dĩ hòa vi quý, không cần phải tranh chấp đến chết.”

“Nếu như muội muốn rút lui khỏi tỷ thí, bây giờ vẫn còn kịp.”

“Nếu không tiếp sau đây bị thua, theo lệ sẽ phải rời khỏi Vạn Bảo Lâu, đến ngay cả cơ hội quản lý phân bộ cũng không có, từ nay lưu lạc bên ngoài, người tỷ tỷ là ta sao nỡ lòng chứ?”

Giọng nói ôn nhu truyền vang, dẫn đến từng trận tán thưởng!

Một câu nói thu mua được không ít lòng người, giành được hảo cảm của toàn bộ cao tầng trong đảo, đồng thời cũng mượn cơ hội chèn ép Lộc Tâm Lan, có thể nói tâm cơ âm hiểm đến cực điểm.

Ngoài miệng nói không nỡ lòng, nhưng trên thực tế lại nói rõ là muốn đuổi tận giết tuyệt!

Trong mắt Lộc Tâm Lan bừng lên lửa giận, muốn cắn răng phản bác.

Ai ngờ được.

Bùi Tùng Hạc bước lên trước một bước, một bộ dáng vẻ tức giận trung thành hộ chủ!

“Ta nhổ vào!”

“Lộc Thư Dao, ngươi ít ở đó giả nhân giả nghĩa đi! Còn chưa tỷ thí đã đứng đó giễu võ dương oai, khẩu khí thật là lớn, ăn sủi cảo nhân rau hẹ rồi hả?”

“Còn nói cái gì mà tỷ muội không cần tranh chấp, ngươi cũng xứng với quan hệ huyết thống của bản thân mình với Tâm Lan tiểu thư? Nếu đã như thế, vì sao lại không nhận thua!”

“Đúng là mẹ nó không biết xấu hổ!”

“Phì!”

Một cục đờm đặc bay thật xa, các tân khách kinh ngạc đến trợn to con mắt.

Đột nhiên cảnh tượng yên lặng.

Cho dù lòng dạ Lộc Thư Dao rộng rãi, cũng không chịu nổi bị làm nhục như thế, sắc mặt có thể thấy rõ được có mầy phần âm trầm, thần sắc giả bộ rộng lượng vừa rồi cứng ở trên mặt.

Lập tức, muốn ở trước mắt hàng vạn người bùng nổ!

Lộc Thư Dao gần như giận đến không nhịn nổi.

Người ngoài lên tiếng như thế nào, nàng cũng đều chẳng thèm ngó đến, nhưng Bùi Hạc Tùng đầu tiên là phản bội chạy trốn, lúc này lại mỉa mai trước mặt, đúng là khó mà khoan nhượng!

Khổ nỗi vạn ánh mắt đang nhìn vào.

Lộc Thư Dao chỉ có thể nhịn xuống cơn giận này, giận quá hóa cười.

“Ha ha…”

“Muội muội tốt, không ngờ được một tên tạp ngư vô dụng, thế mà chạy đến bên cạnh muội lại trở nên trung thành như thế, mở miệng đã là lời nói bẩn thỉu.”

“Xem ra, vẫn là muội muội có phương pháp giáo dục tốt.”

Lời nói ôn nhu dâm dương quái khí, thủ đoạn hắt nước bẩn rất thành thạo, tân khách giống như có điều gì đó suy nghĩ nhìn chằm chằm, trong mắt không ít tuổi trẻ tuấn kiệt mang theo thần sắc khác thường nhìn về phía Lộc Tâm Lan.

Có cái gọi là thanh giả tự thanh, Lộc Tâm Lan không để ý đến ánh mắt của người ngoài.

Còn về phần xúi giục vu oan trước sau như một, nàng cũng lười để ý đến.

“Không cần nói nhiều, bắt đầu tỷ thí đi.”

Một lời nói lạnh giọng đã hóa giải tất cả tâm cơ, Lộc Thư Dao đành phải đưa mắt nhìn về trưởng lão giữa sâu, trên mặt mang theo dáng vẻ vô cùng tự tin.

“Trưởng lão minh giám.”

“Nếu như muội muội khăng khăng muốn tỷ thí một hồi, ta cũng chỉ có thể theo đến cùng.”

Nghe xong, trưởng lão Vạn Bảo Các hướng về phía năm đại các lão xin chỉ thị.

Nhìn thấy năm vị đại nhân khẽ gật đầu.

Trưởng lão lập tức ôm quyền nhìn về tất cả mọi người ở bốn phía, cao giọng chủ trì!