Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1696: Lúc này không giống ngày xưa(2)




“Cấp Thiên tứ phẩm!”

“Tu vi của ngươi, tại sao lại tăng vọt đến tận đây?!”

Triệu Phúc Toàn cũng không lên tiếng, chỉ là cười lạnh rút đao!

Sức mạnh đại đạo đáng sợ, giống như cầu vồng đan xen ở trên lưỡi đao, tản ra ánh sáng khiến người khác run sợ, hai tay vung lên, đã giống như sóng biển dâng trào!

Đối mặt với đao anh đảo ngược trời đất quét ngang đến!

Lộ Nhân Cuồng chấn kinh đến sắc mặt đại biến!

Tay phải vội vã đưa ra phía sau, hai chưởng vận chuyển toàn lực tu vi ngăn cản!

Chưởng phong và đao mang va chạm!

Chấn động trầm đục!

“Oành!”

Chỉ vừa mới đụng vào nhau, Lộ Nhân Cuồng đã như lục bình không rễ bị biển lớn bao phủ, toàn thân nhếch nhác tóc tai bù xù! Tuy nói miễn cưỡng có thể chống đỡ được thân thể đứng thẳng bất động, nhưng trên mặt đã là không còn màu máu!

Kiên trì không được mấy giây, một chân đã quỳ trên đất kinh nộ ngước mắt!

“Vì sao tu vi của ngươi lại tăng vọt đến mức này?!”

Chỉ một chiêu.

Người đã từng đứng thứ hai trong đảo, đã là quần áo nhếch nhác kinh hồn khó định!

Lúc trước là kiêu ngạo tự phụ cao cỡ nào, lúc này Lộ Nhân Cuồng lại thê thảm kinh nghi như thế, tất cả mọi người đứng ở bên ngoài nhìn trong mắt đầy vẻ phức tạp, một hồi bất đắc dĩ thổn thức.

Chính bản thân hắn càng khó có thể tin.

Đã từng cao cao tại thượng trên chín tầng mây bây giờ lại sa sút xuống đáy vực, không ngừng kinh nghi chất vấn!

“Không thể nào!”

“Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Nhìn khuôn mặt có chút điên cuồng dữ tợn kia, Triệu Phúc Toàn yên lặng lắc đầu.

“Lộ tông chủ, bây giờ không giống ngày xưa.”

“Ngươi cho rằng, tại sao chúng ta lại chọn tông môn khác?”

“Nếu không phải ngươi năm lần bảy lượt bỏ lỡ cơ duyên lớn, không tin khuyến cao trung trực của chúng ta, tại sao chúng ta lại phản bội Cuồng Đao Thiên Tông!”

Cơ duyên lớn!

Nghe thấy bí mật trong lòng, Lộ Nhân Cuồng kinh nghi ngước mắt.

“Các ngươi có thể có cơ duyên gì!”

“Một con Hóa Đạo Tầm chẳng qua là vận khí cứt chó, lão hồ ly Hứa Bách Xuyên này, hắn sao có thể chia sẻ loại bảo vật này cho các ngươi!”

Hứa Bách Xuyên vẫn giữ ý cười như thường, khoe khoang con cá trong tay.

“Lộ huynh, ngươi đây là sai lầm lớn rồi.”

“Con cá trong tay lão hủ, chỉ là một góc núi băng, cơ duyên của các vị, tất cả đều dựa vào tiên sinh ban tặng, thật không dám giấu diếm, tiên sinh đã câu được gần trăm con Hóa Đạo Tầm, bây giờ đang nuôi ở trong phủ.”

Lộ Nhân Cuồng nghe đến sững sờ, con ngươi không ngừng chấn động!

“Số lượng gần trăm?!”

“Chuyện này tuyệt đối không thể nào!”

Ngay vào lúc hắn vô cùng kinh nghi, tròng mắt Triệu Phúc Toàn hiện lên vẻ cười lạnh.

“Lộ tông chủ, chuyện cho đến bây giờ ngươi còn không nhìn rõ chân tướng sao, người như ngươi, sao có thể dẫn dắt một tông đi đến phồn thịnh!”

Tiếp đó giọng nói thâm trầm vang vọng, đại trưởng lão cũng bước chân lên phía trước.

Nhìn thấy tên phản đồ lớn nhất này.

Lộ Nhân Cuồng tức giận đến đứng dậy cắn răng!

“Tống Dụ Thái!”

“Cái tên chó chết nhà ngươi!”

Trong mắt Tổng trưởng lão không có vẻ coi thường, chỉ nhìn về phía Hứa Bách Xuyên dâng sách lên.

“Tông chủ.”

“Đây là ba thức phía sau của Tuyệt Đao Lục Thức, nếu như có thể lĩnh ngộ, vậy thì có thể tăng thêm đao đạo!”

Hứa Bách Xuyên mỉm cười nhận lấy bí tịch.

“Hay, hay lắm.”

Nhìn dáng vẻ đám người cấu kiết với nhau làm việc xấu, Lộ Nhân Cuồng tức giận đến khóe miệng tràn ra tơ máu.

“Đáng chết!”

“Uổng cho một lòng tín nhiệm của ta dành cho ngươi!”

Tiếng mắng vừa mới vang lên, Tống trưởng lão cũng bất ngờ trở mặt!

“Tín nhiệm?”

“Ngươi đã bao giờ tín nhiệm một người nào?!”

“Những năm qua, lão tử đã sớm chịu đủ sự cuồng ngạo của ngươi rồi.”

“Trăm ngàn năm qua, chuyện lớn của tông môn đều do một mình ngươi quyết định, lúc trước chúng ta khổ tâm khuyên giải ngươi bái kiến Dịch tiên sinh, ngươi đã lần nào nghe qua? Lẽ nào còn muốn nhóm lão huynh đệ chúng ta cũng bỏ lỡ cơ duyên, đi theo ngươi để tiếp tục bị khinh bỉ?!”

“Lão tử dốc hết tâm huyết trăm ngàn năm, kết quả có được cái gì? Quyển bí tịch này, chẳng qua là thứ ta nên có được!”

Tiếng mắng vang lên, mấy vị trưởng lão Cuồng Đao Thiên Tông cũng liên tiếp lên tiếng!

“Chuyện đến nước này vẫn còn chấp mê bất ngộ!”

“Chúng ta chọn tông môn khác, thu hoạch mấy ngày nay vượt xa mấy ngàn năm, hai vị tông chủ chiêu hiền đãi sĩ, tốt hơn ngươi gấp vạn lần!”

“Cả ngày mắng chửi xem thường, xem chúng ta như nô bộc, còn không biết xấu hổ nói cái gì mà tín nhiệm?”

“Ngươi không nghe người khác nói, tính cách bảo thủ, cũng khó trách trách vạn năm chỉ là lão nhị!”

Thuận theo tiếng mắng vang lên, Lộ Nhân Cuồng phun ra một ngụm máu tươi!

“Phốc!”

Lời nói vạn năm lão nhị đâm thẳng vào tim, khiến hắn hoàn toàn sụp đổ!

Các vị trưởng lão xé rách da mặt mắng chửi, dần dần khiến cho chân tướng hiện lên trước mắt, lại hồi tưởng đến chuyện quẻ tượng lúc trước, đột nhiên trong lòng Lộ Nhân Cuồng chấn động.