Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1690: Đại đạo quang minh(2)




Cuồng Đao Thiên Tông là dùng đao để nổi tiếng.

Triệu Phúc Toàn này từng là trưởng lão, chắc hẳn đao thuật ra tay cũng không quá mức bình thường.

La Bằng Phi có chút hào hứng ngoái nhìn.

Thấy hai tay đang lên đao phổ, dảng vẻ chỉ có chút ít mấy chục trang, dường như là bản thiếu.

Lập tức, La Bằng Phi khẽ nhíu mày.

“Triệu trưởng lão, sách đao pháp này là…”

Triệu Phúc Toàn vội vã lên tiếng.

“Khởi bẩm tông chủ.”

“Quyển sách này có tên là Tuyệt Đao Lục Thức, tại hạ chỉ có bản thiếu của ba thức đầu, mong rằng tông chủ thứ lỗi!”

Bạch!

Vừa dứt lời, Hứa lão đầu đang ngồi tĩnh tọa ở một bên kinh hãi ngoái nhìn!

Tuyệt Đao Lục Thức là đao pháp tuyệt mật của Cuồng Đao Thiên Tông, vạn năm qua chưa bao giờ truyền ra ngoài, lời đồn chỉ có sáu thức, nhưng cũng là vô cùng lăng lệ, ẩn chứa chân ý đại đạo và đao pháp cực kỳ thâm ảo!

Đây là vốn lập nền tảng căn cơ của Cuồng Đao Thiên Tông!

Cho dù chỉ có một nửa, cũng đủ trân bảo để khiến cho bất kỳ Thiên Tông này đỏ mắt!

Liếc mắt nhìn ánh sáng màu xanh trong mắt Hứa lão đầu, La Bằng Phi cũng bộc phát thoải mái.

Mỉm cười nhận lấy quyển sách.

“Nếu đã là một mảnh chân thành của Triệu trưởng lão, bản tọa cũng khó mà chối từ.”

Hai người trao đổi đao phổ, cả mặt ý cười thân thiết.

Nhìn biểu hiện hiểu chuyện dễ nói của Triệu Phúc Toàn, La Bằng Phi chỉ cảm thấy càng nhìn càng thấy thuận mắt.

Vị trưởng lão này, lúc trước quả quyết gia nhập Chí Dương Thiên Tông, ánh mắt tuyệt đối không phải là dạng người hời hợt có thể so sánh được, lúc này lại có thể dâng lên bí tịch trân quý như thế, cũng là có thể thấy được chút ít chân thành!

Tu vi tăng ,ạnh, lại có được thuộc hạ không tầm thường.

La Bằng Phi chỉ cảm thấy song hỉ lâm môn.

Lại nhìn thấy ánh mắt lờ mờ hâm mộ của Hứa Bách Xuyên, hắn càng cảm thấy có mấy phần nở mày nở mặt.

Lão già này.

Lúc trước ăn vụng Hóa Đạo Tầm, cảm ngộ đạo đao thì như thế nào, trước mắt còn không phải thèm muốn Tuyệt Đao Lục Thức sao?

Đáng đời!

Kinh hỉ trùng điệp liên tục, tâm tình La Bằng Phi rất tốt.

Lập tức vung tay lên.

Trong nhẫn bay ra một cái xương cá.

“Triệu trưởng lão, có cái gọi là có qua có loại, ngươi có thể trung thành dâng lên đao phổ, bản tọa cũng không phải là người nhỏ mịn! Đây là xương cá của một con Hóa Đạo Tầm, ẩn chức chân ý đại đạo, mong rằng ngươi cẩn thận thưởng thức.”

Triệu Phúc Toàn nghe xong điên cuồng vui mừng.

Lập tức nhận lấy xương cá lập lòe ánh sáng màu bạc bay đến, kích động đến sắc mặt đỏ lên!

Tuy hắn biết, hai vị tông chủ đều có không ít xương cá, nhưng tận mắt nhìn thấy loại chí bảo này, lại được tùy tiện ban thưởng như thế, hắn cũng bị chấn động lớn lao!

Hai tay cẩn thận nhận lấy xương cá, Triệu Phúc Toàn liên tục cảm ơn!

Sau một hồi cảm kích thật lâu.

Hắn mới chậm rãi nhìn kỹ xương cá trong tay, cổ họng nhúc nhích tim đập như trống chầu!

Ôm lấy vạn pần chờ mong, căng thẳng liếm một cái.

Lập tức!

Một cỗ cảm ngộ đại đạo khủng bộ, dập dờn trùng kích trong đầu của hắn! Tiếp theo đó ập đến, chính là tu vi thâm hậu tích lũy mấy ngàn năm mới có được!

Trong chớp mắt.

Toàn thân hắn tràn ngập sức mạnh đạo đạo đáng sợ, đan xen như gấm, đất trời nổi lên dị tượng, còn chưa phản ứng lại, thế mà đã thông thuận đột phá đến cấp Thiên tam phẩm!

Cho dù đã sớm có dự liệu, nhưng trong lòng vẫn là khó mà bình tĩnh, trong lòng nhấc lên sóng gió to lớn.

Thời khắc này hắn vô cùng xúc động, bàn tay của La Bằng Phi đưa đến, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai của hắn.

“Ngươi vẫn coi như là bình tĩnh, tiếp tục giữ vững, có bất luận kích động gì đều áp ở trong lòng, tuyệt đối bảo mật.”

“Vâng vâng vâng.”

Triệu trưởng lão gật đầu như gà mổ thóc, biết rõ loại việc này nhất định không thể nói lung tung, trong lòng cũng vô cùng cảm kích.

Lọa nhớ đến đủ loại uất ức đã từng phải chịu, cùng với giờ phút này tạo thành chênh lệch rõ ràng, đi theo Lộ Nhân Cuồng làm gì có loại đãi ngộ này, cái gọi là bảo vật thì càng là đừng nghĩ đến nữa.

Làm việc tận sức mấy ngàn năm, tất cả đều cho chó ăn!

So sáng với nhau, La Bằng Phi rộng lượng như vậy, còn chiêu hiền đãi sĩ, tốt hơn không biết gấp bao nhiêu lần!

Trong lòng lập tức quyết định, muốn lôi kéo lão hữu nhiều năm đến đây, cùng bỏ gian tà theo chính nghĩa.

Vào thời điểm hắn không ngừng kích động.

Hội nghị thường kỳ của Cuồng Đao Thiên Tông, đã rơi vào bầu không khí vô cùng xấu hổ.

Vẻ mặt Lộ Nhân Cuồng âm trầm, hiện rõ tức giận.

“Vì sao mãi vẫn không nhìn thấy lục trưởng lão đến đây?!”

Tức giận vang vọng, các trưởng lão cúi đầu ngồi im lặng, vẫn luôn không có người nào dám tự tiện lên tiếng, bầu không khi đại điện vô cùng áp lực.

Lộ Nhân Cuồng liếc mắt nhìn khắp đại điện, âm trầm càng đậm hơn.

“Hừ!”

“Hôm qua bản tọa chỉ răn dạy mấy tiếng, hôm nay lục trưởng lão đã vắng mặt ở hội nghị thường kỳ, mấy câu đã không chịu nổi, thế thì sao có thể có thành tựu đại nghiệp?”