Tê!!!
Lưu Uyên Đài bị chấn kinh đến mạnh mẽ hít sâu một hơi! Vốn dĩ mọi người cho rằng Dịch Phong là cao thủ ngũ phẩm, mới có thể khiến cho Trần Cửu Đạo khuất phục.
Trần Hồn Thảo ngũ phẩm cực kỳ khó có được, nhưng không cách nào khiến cho tu vi trực tiếp tăng lên, giá trị không đến mức dị thường kinh người, có thể sử dụng vật này giành được nhân tình, cũng không tính là hao tổn quá lớn.
Không ngờ được, tu vi của Dịch tiên sinh lại vượt xa dự đoán?!
Đây đúng thật là lời lớn mà!
Lộc Tâm Lan chấn kinh đến đứng dậy khỏi ghế, đã không còn sự trầm ổn lúc trước.
Nguy hiểm thật!
Nếu như không có Trần lão ở đây, thiếu chút nữa là đắc tội với cao thủ gần lục phẩm, Vạn Bảo Các cũng sẽ bị san thành đất bằng!
Mọi người giống như bừng tỉnh từ trong mơ, rất có loại vui mừng sống sót sau tai nạn, bên trên sắc mặt tái nhợt, không ngừng hiện lên ý sùng kính đối với Trần Cửu Đạo.
Trần lão có thể ở trước mặt đại năng lục phẩm, ngăn cơn sóng giữ, thậm chí chỉ lấy Trấn Hồn Thảo ngũ phẩm, đã giành được nhân tình của đối phương, không hổ là Cửu Đạo tôn giả!
Lộc Tâm Lan đã là vô cùng kinh hỉ, đôi mắt đẹp rung động.
“Không ngờ được, tu vi của Dịch tiên sinh lại mạnh mẽ như thế! Ta còn tưởng rằng hắn là cao thủ ngũ phẩm, đúng thật là xấu hổ. Nhờ có Trần lão, chúng ta mới có thể kiếm được lời lớn trong lần đấu giá này!”
Càng nghĩ càng là kinh hỉ, Lộc Tâm Lan nắm chặt mười ngón tay, khó nén được kích động.
“Sau này, ta định lấy ra một bình thỷ tinh nâu ba ngàn năm để đáp tạ Trần lão!”
“Có thể kết bạn với Dịch tiên sinh, ngũ phẩm Trấn Hồn Thảo đã là vật vượt xa giá trị vốn có của nó, cho dù có ở trong đảo, loại cao thủ cấp bậc này đã rất khó nhìn thấy, theo cái nhìn của ngài, có phải chúng ta nên chuẩn bị hậu lễ bái phỏng không?”
Lộc Tâm Lan đứng ngồi không yên, những người còn lại càng là vô cùng sợ hãi.
Điều này cũng có thể thông cảm được.
Cao thủ lục phẩm gần như chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, cho dù chưa hoàn toàn xác định, cũng đủ để khiến cho bất kỳ thế lực nào động lòng, ở trong bảy mươi hai đảo cũng đã được xem như là nhân vật lớn, chứ đừng nói ngẫu nhiên gặp ở bên ngoài đảo.
Đổi lại là ai, cũng đều khó có thể thản nhiên.
Đối mặt với thỉnh giáo của Lộc tiểu thư, Trần Cửu Đạo rất có mấy phần cảm giác thành tựu.
Đủ loại uất ức lúc trước, lúc này đã biến thành âm thầm đắc ý, hắn một tay kết bạn được với Dịch tiên sinh, có thể nói là công lao hàng đầu, loại tầm mắt này, có người nào sánh bằng?
Không nói khoa trương chút nào, loại việc này đổi loại là bất kỳ người nào, tương lai đều là đề tài khoác lác để nói chuyện!
Nhưng nhớ đến sát khí khủng bố lúc trước, trong mắt Trần Cửu Đạo cũng là lộ ra vẻ vô cùng cẩn thận.
Trầm ngâm mấy giâu mới trang nghiêm mở miệng.
“Tiểu thư, việc này nên bàn bạc kỹ hơn.”
“Cao nhân giống như Dịch tiên sinh, nói chuyện hành động làm việc bá khí khó mà đoán được, tùy tiện quấy rầy sợ rằng sẽ hoàn toàn ngược lại, tuyệt đối không phải người thường có thể tiếp xúc được!”
“Theo lão phu thấy, đầu tiên âm thầm tìm hiểu sở thích và ý đồ đến đây của Dịch tiên sinh, tương lai lại bàn kế hoạch sau, tiểu thư đã giành được nhân tình, chiếm được tiên cơ, việc này không cần nóng vội.”
Tiếng nói có chút hơi ngạo mạn, nhưng cũng có đạo lý.
Dịch tiên sinh hoàn toàn không phải người bình thường kết bạn ứng đối, nghĩ đến việc bản thân đã có nhân tình của đối phương, có thể so sánh với cơ duyên trời ban, Lộc Tâm Lan càng là kích động.
“Trần lão nói có lý.”
“Đấu giá ngày hôm nay, Trần lão công lao hàng đầu, các vị cũng là công cao vất vả, đóng cửa ba ngày ăn mừng, đồng thời phái người đi tìm hiểu nơi ở của tiên sinh, việc này tuyệt đối không được truyền ra ngoài!”
Lộc Tâm Lan ngồi xuống hạ lệnh, trong Vạn Bảo Các vui vẻ chấn động.
Cùng lúc đó.
Thành Tây tương đối vắng vẻ, La Bằng Phi mặc quần áo trắng khiêm tốn đi về phía trước.
Người qua đường trên phố đều là hạng người có tu vi thấp kém, đi nửa ngày cũng không gặp được một Thánh Nhân đỉnh phong.
Hắn đi đến mức bộc phát hoài nghi, nhíu mày quay người truyền âm!
“Dịch tiên sinh là cao thủ cỡ nào, thật sự đang ở trong loại địa phương này?”
Thấy vẻ mặt La Bằng Phi nghi ngờ, trưởng lão vội vã vững bước đi về phía trước.
“Tông chủ minh giám.”
“Thuộc hạ đã điều tra rõ, sau khi Dịch tiên sinh rời khỏi Vạn Bảo Các, có một người tùy tùng đi về phía thành Tây.”
“Trải qua nhiều lần tìm hiểu, người này tên là Bao Tòng Tâm, tu vi thấp kém nhát như chuột, lúc trước dựa vào làm việc vặt để duy trì cuộc sống, rất nhiều người nhìn thấy việc này, tuyệt đối không thể giả.”
“Dịch tiên sinh chính là đang ở khách trạm Duyệt Lai ở phía trước, đi qua đầu phố rẽ sang phía tây mấy trăm trượng là được.”