Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1645: Người mạnh nhất thịnh hội(2)




Dịch Phong dẫn đầu, hai người nâng chén, lấy trà thay rượu, trên mặt đều tràn ngập nụ cười.

Hai ngày sau.

Trong sự nơm nớp lo sợ dẫn đường của Bao Tòng Tâm, Dịch Phong đi qua mấy con phố dài, đi đến một tòa lầu hoa mỹ, phía trước người đông nghìn nghịt!

Hộ vệ trước cửa nhiều như mây, quản sự đích thân nghênh đón đủ loại khách khí, cường giả quần áo là lượt lần lượt đi vào, giống như một trận thịnh hội.

Bất luận là nhân vật lớn như thế nào, đều bị tấm bảng lớn có chữ to màu vàng ở bên trên lấn át ánh sáng.

Vạn Bảo Các!

Bảng hiệu rồng bay phượng múa thần vận phi phàm, người qua đường xung quanh đều tán thưởng kinh diễm.

Trong đám người.

Dịch Phong nhìn cảnh tượng nhộn nhịp từ phía xa, tâm tình cũng có chút xúc động, khát vọng nhìn lại.

“Nơi này chính là sàn bán đấu giá sao?”

Bao Tòng Tâm ở bên cạnh liên tục hành lễ, nhích lại gân lên tiếng, đã căng thẳng đến mức nói lắp.

“Vâng, vâng vâng!”

“ n ân ân công, ngài từ cửa này bước vào, là có thể đi vào bên trong sàn đấu giá!”

Nghe tiếng, vẻ chờ mong trong mắt Dịch Phong càng đậm.

Yên lặng ngoái nhìn, thế mà lại nhìn thấy hai chân Bao Tòng Tâm run lên.

Một thân quần áo cũ nát của hắn, đứng ở bên trong biển người khắp nơi đều là hoa phục, lộ ra có chút chói mắt, trên mặt tràn ngập thần sắc tự ti nhát gan.

Hai ngày nay, Dịch Phong đã biết được không ít thông tin trong thành, lại nghĩ đến sắp sửa đi chịu chết, để tránh làm hai người vô tội, hắn mỉm cười lên tiếng trấn an.

“Bao lão ca, nếu như ngươi căng thẳng, ở cách đây không xa đợi ta một lát, tự ta đi vào là được rồi.”

Bao Tòng Tâm nghe thế thở phào một hơi dài nhẹ nhõm, lau mô hôi, hành lễ, mặt đỏ lên.

“Đa tạ ân công thông cảm.”

“Không dám giấu diếm, tại hạ lăn lộn trong thành mấy năm qua, chưa từng bao giờ gặp được cảnh tượng hoàng tráng thế này, đến người của mấy Thiên Tông lớn cũng ít xuất hiện, thực sự… thực sự có chút căng thẳng, ta, ta ở ngay ngoài cửa chờ ngài.”

“Xin ân công rộng lòng tha thứ.”

“Không sao, đa tạ đã dẫn đường.” Dịch Phong cười khoát tay áo, nhanh chân bước vào!

Nghe Ba Tòng Tâm phổ cập kiến thức, nếu như muốn đặt chân ở trong thành, hoặc là người hung hãn, hoặc là phải gia nhập thế lực lớn, đây chính đạo lý sinh tồn, ở trong hội đấu giá này càng phải là như thế.

Dịch Phong tự nhận bản thân không phải người ác độc, nhưng diễn một chút thì cũng vẫn là không thành vấn đề.

Vì để thuận lợi tìm đến cái chết, hắn quả quyết bước nhanh chân đi vào, vẻ mặt mang thần sắc dữ tợn, hóa thân thành người ác, quả nhiên một đường thông suốt, được nghênh đón đi vào Vạn Bảo Các!

Đợi đến khi đi qua bình phong tiếp khách.

Trong đại sảnh tân khách đã ngồi đầy, tiếng người huyên náo!

“Tống huynh, đã lâu không gặp!”

“Ha ha, không ngờ được Trần huynh cũng sẽ đến, xem ra lần thịnh hội này có thể gặp được không ít người quen cũ!”

“Hừ! Bồi Nguyên Đan tam phẩm kia, lão phu nhất định phải lấy được!”

“Khẩu khí thật lớn, cũng không sợ đau đầu lưỡi!”

“Chỉ sợ một vài người ít dốc hết vốn liếng, cũng không mang được Bồi Nguyên Đan ra khỏi thành?”

“Vậy thì chúng ta rửa mắt chờ đợi xem!”

Hơn trăm bàn tân khách ở đại sảnh đang bàn tán sôi nổi, vừa mới bắt đầu còn giả vờ giả vịt chào hỏi, một hồi lời nói hung hãn tầng tầng lớp lớp.

Dịch Phong vừa mới bước vào hội trường, đã cảm nhận được bầu không khí giương cung bạt kiếm, trong lòng càng thêm hưng phấn, thầm nghĩ đã thật sự đi vào được hang ổ người ác cực phẩm, chuyện tự tìm cái chết chỉ là trong vài phút!

Đơn giản nhìn một lượt.

Hội trường đại sảnh đánh số ghế rõ ràng, rõ ràng bàn ghế ở hàng đầu tinh xảo hơn không ít.

Người ngồi đó có khí độ không tầm thường, không nói lời nào, có không ít lão giả tóc trắng, nhìn trông có vẻ phần lớn đều là dáng dấp sâu không lường được, có lẽ là nhân vật lớn của đảo Dương Quang.

Mấy chục bàn ở phía sau đã ngồi đầy khách, mấy người quây lại với nhau thành bàn, phần lớn đều là dáng vẻ hung thần ác sát, có vẻ như rất lợi hại!

Đổi lại là trước đây, Dịch Phong lập tức đi đến trước mấy cái bàn đó bắt đầu kiếm chuyện.

Nhưng trải qua mấy lần thấy bại, hắn cũng đã có kinh nghiệm, một vài người nhìn có vẻ rất mạnh, thật ra cũng không có gì cả, động thủ chỉ đơn thuần là lãng phí tinh lực!

Lần này hắn đã suy nghĩ rất kỹ, mục tiêu duy nhất chính là Vạn Bảo Các!

Đa số người buông ra lời nói muốn đan dược tam phẩm, đoán chừng cũng không phải là rất mạnh, còn không bằng hắn đứng ở đây, đầu tiên xem tình huống một chút rồi lại nói sau.

Đi lên phía trước mấy bước, cuối cùng Dịch Phong ngồi xuống một chiếc bàn ở trong góc.

Quan sát xung quanh.

Dịch Phong mới chú ý đến, hành lang hầu hai còn có bốn khu vực trang nhã, bên ngoài treo bốn chiếc đèn lưu ly “Thiên, Địa, Huyền, Hoàng”, bốn phía đều được bình phong lụa mỏng che lấp, hình như trong đó có khách quý.