Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1612: Tiền bối thần bí đáng sợ




Âm thanh truyền âm bùng nổ trong đầu, Phương Hải cao lớn giống như bị sét đánh!

Hắn từng là đệ tử cao quý của Vân Nhạc Thiên Tông, nhận hết tất cả tán thưởng của thế nhân, gặp phải Xích Tiêu Thiên Tông tiêu diệt tông môn, bây giờ vừa mới liên hợp được rất nhiều cao thủ cùng nhau đi đối địch, đã coi Xích Tiêu Thiên Tông là sự tồn tại kinh khủng.

Lúc này, tam quan của hắn lại bị chấn động!

Hắn cho rằng Đồ Đạo Phương đã là sự mạnh mẽ vô địch, thế mà lại bị một người một kiếm tiêu diệt!

Ở trước mặt một kiếm kia.

Đám người bọn họ, đến tư cách gọi là sâu kiến cũng có chút miễn cưỡng!

Vị kia…

Vị tiền bối kia, là sự tồn tại kinh khủng bậc nào!

May mắn là người này lòng mang đại nghĩa, ra tay tiêu diệt đám người Đồ Đạo Phương, có lẽ là một vị tiền bối đức cao vọng trọng, nếu như vị này là người ác, e rằng thế gian không có người nào có thể địch lại, Nam Ly Thiên Vực chính là địa ngục!

Một trận hoảng sợ, Phương Hải đứng thẳng phía sau lưng đã là mồ hôi lạnh ướt đẫm!

Sắc mặt trắng bệch nhìn lại, đến truyền âm cũng trở nên run run rẩy rẩy.

“Lữ, Lữ tiền bối, vị tiền bối kia, rốt cuộc là thần thánh phương nào?”

“Bọn họ lại là thế lực đến từ nơi nào?”

“Chỉ trong chớp mắt đã tiêu diệt cao tầng Xích Tiêu Thiên Tông, vãn bối chưa bao giờ nghe qua!”

Nghe được truyền âm căng thẳng của Phương Hải.

Lữ Đông Bình từng nhận chức trưởng lão Thiên Tông, vị này cũng coi như là lão đạo đã nhìn hết tang thương cũng trợn mắt chấn động, kính sợ trên mặt chỉ có hơn chứ không kém!

“Đừng nói là ngươi, lão phu cũng chưa từng gặp cao nhân như thế!”

Một câu khiến Phương Hải càng thêm chấn động!

Hơn mươi cao thủ các tông yên lặng nhìn về phía xa, không dám tiếp tục phát ra bất kỳ âm thanh nào, vẫn luôn nhớ kỹ một kiếm rất khủng bố kia, cùng với khuôn mặt thanh tú của Dịch Phong.

Bọn họ run run rẩy rẩy chuẩn bị ra ngoài bái kiến, nhưng Dịch Phong và đệ tử của Nguyệt Thần Các đã quét dọn xong chiến trường, bay lên không trung rời đi.

Bọn họ chỉ có thể nhìn bóng lưng đi xa quỳ xuống hành lễ ngửa mặt trông lên.

Sau khi rời khỏi nơi đó, đám người Nguyệt Thần Các rõ ràng nhiều thêm mấy phần tự tin, đã không còn bó chân bó tay như lúc trước nữa.

Dịch Phong có chút mất hết hứng thú, đảo mắt nhìn về phía trưởng lão phi hành cùng hàng lên tiếng nghe ngóng.

“Xem ra Xích Tiêu Thiên Tông cũng không được mà, thám tử phái ra đều là một đám tạp ngư, có thật sự lợi hại như lời đồn không?”

Lý trưởng lão vội vã chắp tay, ngôn từ lộ ra không ít vẻ cẩn thận.

“Dịch trưởng lão.”

“Xích Tiêu Thiên Tông có thể trong mấy ngày hủy diệt mấy đại Thiên Tông, có lẽ thực lực rất mạnh mẽ, bất ngờ vùng dậy cũng nhất định có bí mật, e rằng thực lực so với lời đồn chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn!”

“Nghe nói, Xích Tiêu Thiên Tông có mười đại trưởng lão, người nào cũng là cao thủ cấp Thiên, tu vi cao thâm khó lường!”

Vương trưởng lão đồng hành ở bên trái, cũng rất có ánh mắt, chắp tay, thái độ hòa ái hơn không ít.

“Đúng là như thế!”

“Ta cũng nghe thấy, Xích Tiêu Thiên Tông cao thủ nhiều như mây, tu vi của tông chủ Đồ Đạo Phương càng thêm đáng sợ, lời đồn đã đến cấp Thiên tam phẩm thậm chí là cảnh giới tứ phẩm!”

“Tông chủ Vạn Nhạc Thiên Tông và ba đại trưởng lão, đã bị người này một chưởng đánh bại hoàn toàn, tông môn hị hủy diệt trong một đêm! Còn có Lư Ngọc Phong kia, cũng đã từng là thiên tài kiếm đạo danh chiến một thời, lời đồn rằng ở trong tay người này, đến cơ hội rút kiếm cũng không có!”

“Dịch trưởng lão, không được sơ suất!”

Lý trưởng lão tiếp lời, đã cho Vương trưởng lão đủ thể diện hòa giải, cũng giải thích rõ sự nghiêm trọng của chuyện này.

“Đúng vậy, ta cũng từng nghe không ít lời đồn.”

“Đồ Đạo Phương và Xích Tiêu Thiên Tông vùng dậy chẳng qua mới mấy ngày, hung danh đã lan lan xa, người này rất ác độc, lại được xưng tụng là kiêu hùng một đời, đến các chủ cũng từng nói, không được khinh thường người này!”

Nghe đến đó, trong mắt Dịch Phong liên tục hiện ra dị sắc.

Cho dù chưa gặp được người, nhưng trong đầu hắn đã phác họa ra một đạo thân ảnh Ma Vương vô cùng khủng bố.

Hung ác thô bạo, dựa vào sức của một người chấn động Thiên Vực!

Loại nười khủng bố này, nhất định là một nhân vật hung ác.

Nếu như bản thân hắn gặp người ta, e rằng vừa đi đối mặt là đã đến lĩnh cơm hộp!

Lần này kế hoạch tìm chết, tuyệt đối ổn rồi!

Bóng lưng đám người Dịch Phong đã hoàn toàn biến mất không còn dấu vết, các vị cao thủ trong rừng rậm nhìn về dấu vết mây trên bầu trời ở phương xa, vẫn như cũ là vẻ mặt kính sợ và cảm khái!

Cảm giác giống như một giấc mơ này, khiến người ta cảm thấy không quá chân thực.

Lập tức có rất nhiều người nắm chặt pháp bảo binh khí, vội vàng lao ra bên ngoài rừng rậm, điều tra tàn cốt phi chu!