Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1599: Thực lực khủng bố chân chính(2)




Trong chớp mắt đã thấy mấy trăm quyền tung ra, mỗi một quyền đều không hề có một chút nào kém lúc trước, tất cả đều có uy thế dáng sợ hủy thiên diệt địa, dường như đã chặt đứt toàn bộ đường sống, đến một chút khe hở cũng không có!

Chấn động…

Kinh ngạc.

Sợ hãi!

Quý công tử nhìn hư ảnh cự quyền thấu trời, đột nhiên kinh hãi đến hai mắt phát run, khó có thể tin được kinh hô lùi về sau!

“Đây!”

“Chuyện này không thể nào!!!”

Hắn không thể nào tin được, một quyền kinh khủng kia có thể đánh ra liên tục.

Thế gian không có một người nào, có thể dễ dàng đánh ra sát chiêu bản mệnh như thế, loại việc này đã lật đổ nhận thức, cuối cùng cũng khiến cho quý công tử cảm thấy nguy hiểm!

Nhưng bất luận hắn kinh hô như thế nào, quyền ảnh thấu trời kia vẫn như cũ lao mạnh tới như ánh sáng, trong chớp mắt đã đánh vào trên người, chỉ nghe thấy tiếng nổ vang như sấm rền!

“Ầm! Ầm! Ầm!”

Chưa đến mấy giây, mấy trăm quyền ảnh khủng bố đã đánh cho quý công tử xương thịt tung tóe, máu thịt bay đầy trời!

Mãi đến cuối cùng đến xương cũng không thấy tung tích…

Bạch Khởi Ngọc cả mặt bi phẫn mới dừng tay kêu rên, dáng vẻ cả mặt đau đớn hụt hẫng.

Cuối cùng đất trời khôi phục lại bình tĩnh.

Bốn phía không còn có băng hà!

Bất luận cự núi cao hiểm trở, hay là lũng sông trăm dặm trùng điệp, tất cả đều bị quyền ảnh vô hình quét ngang, chỉ còn lại băng nguyên mênh mông vô bờ, vụn băng khắp nơi, nơi nơi đổ nát!

Ngơ ngác đứng thẳng bất động tại chỗ, tròng mắt của Hùng Phấn và mọi người đều sắp trừng đến nổ rơi ra ngoài!

Trước mắt bọn họ không còn bất luận dãy núi gì.

Chớp nhoáng mấy giây, đâu chỉ là một tòa, quả thực là thổi bay ngàn vạn dặm, vùng đất bằng phẳng.

Nhìn loại cảnh tượng khủng bố này, tất cả mọi người kinh hãi đến đầu óc trống rỗng.

Mãi đến khi Bạch Khởi Ngọc đi đến, bọn họ mới bị hù dọa giật mình hành lễ!

“Tham kiến, tham kiến Bạch đại nhân!”

Vẻ mặt Bạch Khởi Ngọc không còn gì luyến tiếc, dựa theo sự bàn giao của sư đệ dặn dò mấy câu.

“Các ngươi còn có thể trở về đảo Ám Ảnh không? Nếu như còn có thể di chuyển, thì tự mình trở về đảo Ám Ảnh…”

Đám ngươi cha con Hùng thị ngây ngốc gật đầu.

“Có thể! Có thể!”

Bọn họ bị thương, động thủ thì không được, nhưng chỉ cần điều dưỡng một chút, chỉ đơn giản trở về Vân Tinh thì không có gì khó, huống chi vị đại nhân khủng bố này hỏi, chỉ cần có thể động đậy, bọn họ tuyệt đối không dám nói không được!

Bạch Khởi Ngọc khoát tay áo, ném mấy bình đan dược cho mọi người.

Đầu cũng không quay lại, chậm rãi bay về phía bầu trời, ở trên bầu trời cắt ra đường vòng cung bi thương 45 độ, yên lặng biến mất trong tầm mắt mọi người, dường như tất cả náo nhiệt của thế gian, không có gì liên quan đến hắn, vui vẻ đều là của người khác…

Nhìn thân ảnh hờ hững rời đi, mọi người chỉ cảm thấy cao thâm khó lường.

Mãi đến khi đưa mắt nhìn vị đại nhân này hoàn toàn rời đi, cha con Hùng thị và mọi người mới triệt để bừng tỉnh, chấn kinh bàn tán sôi nổi một hồi lâu!

“Ôi trời!”

“Đây chính là Bạch đại nhân trong truyền thuyết! Quả nhiên khủng bố như thế!”

“Ai vừa mới nói, loại cặn bã kia có thể giao thủ với Bạch đại nhân? Cái này mẹ nó, rõ ràng là một bên đơn phương giết ngược!”

“Khá lắm, hóa ra chúng ta là quan tâm vô ích!”

“Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy giao chiến cấp bậc này, đúng thật là mở mang tầm mắt!”

“Cái gì mà giao chiến, rõ ràng là một bên chém giết!”

“Chậc chậc…”

Không ngừng cảm khái, trong mắt mọi người tràn đầy kích động phấn chấn.

Sau khi điều dưỡng ngắn ngủi, mọi người mới bắt đầu chia ra hành động, trải qua một hồi tìm kiếm tỉ mỉ, công phục và rất nhiều bảo vật cùng với nhẫn đựng vật bên trên tử thi được tìm về.

Nhìn phi chu ở phía xa, một vị sư phụ xây tường đang kiểm tra ở phía sau vung tay hô to.

“Phi chu này có thể dùng!”

Vui mừng lên tiếng, càng khiến cho mọi người tinh thần phấn chấn, cẩn thận đỡ đội trưởng lên trên phi chu, miễn cưỡng xem như tiền bồi thường tổn thất tinh thần và thuốc men, vui vẻ lên đường đi về.

Bay đến tinh không, bàn tán sôi nổi và cảm khái vẫn thật lâu chưa dứt!

“Trời ạ, lần này ta mới biết được, đảo Ám Ảnh chúng ta, lại bá khí vô địch như thế!”

“Đảo Ám Ảnh chúng ta, e rằng hiếm có địch thủ!”

“Ai nói không phải chứ! Tận mắt nhìn thấy phong thái Bạch đại nhân toàn lực ra tay, ta mới biết, đủ loại suy đoán và tưởng tượng trước đấy của chúng ta, tầm mắt vẫn là quá thấp!”

“Ta đoán, tu vi của Bạch đại nhân ít nhất phải là cấp Thiên cao cấp, thực lực chân chính của đảo Ám Ảnh vượt xa tưởng tượng của chúng ta!”

“Đúng thế, phải biết rằng Bạch đại nhân chỉ là một trong những đệ tử của tiên sinh mà thôi, loại tồn tại như thế này, còn có hơn mười vị!”

“Nói như thế, quen mgang một hành tinh cũng dễ như trở bàn tay!”