Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1596: Ngươi rất không tệ, là chủ nhân của đảo Ám Ảnh hả?




Ai biết được mấy người thấy thế tấn công bị né tránh tài tình, trong mắt lộ ra vẻ xấu hổ giận dữ tấn công càng thêm hung ác, dường như chiêu nào cũng trí mạng, sức mạnh đại đạo và kiếm nang đan xen như lưới!

Bạch Khởi Ngọc lại nghiêng người né tránh, giật mình nhìn xung quanh quần áo thể thao.

“Nguy hiểm thật…”

“Quần áo cũ cũng là quần áo, nếu như bị rách thì đáng tiếc rồi!”

Những cao thủ cấp Thiên càng tức giận hơn, đồng thời trong mắt cũng hiện lên vẻ kiêng kỵ!

Trao đổi ánh mắt, sát ý lan tràn bốn phía!

“Các vị, không thể sơ suất, người này là kẻ địch mạnh!”

“Kết trận!”

Mấy tiếng hô to, những cao thủ này vốn dĩ đã hung hãn đột nhiên càng thêm hung ác, chân đạp bộ pháp đặc thù, nhìn thấy là sắp cùng nhau đồng thời tấn công Bạch Khởi Ngọc!

Nhìn thế công bộc phát mạnh liệt lao đến, lại nhìn thấy bộ pháp thâm ảo, Hùng Phấn giãy dụa đứng dậy vẻ mặt kinh hãi, phảng phất như là sắp nhìn thấy đồng môn bị trọng thương!

Đúng vào lúc này.

Bạch Khởi Ngọc cũng có chút không kiên nhẫn, đánh ra một quyền về phía mấy người kia!

“Phổ Thông quyền!”

Quyền giống như tên, động tác vung ra vô cùng đơn giản, chẳng qua chỉ là đánh một quyền tầm thường nhất về phía bên hông mà thôi.

Nhưng khi một quyền kia vung ra!

Đột nhiên khí kình vô biên vô tận và sức mạnh đại đạo bạo phát, giống như cuồng phong trùm đến, trong nháy mắt những cao thủ cấp Thiên bị bao phủ trong đó, không ngừng hoảng sợ kêu rên!

Dư chấn đẩy ra ngoài, băng tuyết lở xuống như nước thủy triều!

Cuồng phong gào thét, mưa tuyết bay đầu trời!

Chỉ dư chấn gió tuyết bay về phía bên trái, đã khiến cho phi chu trăm trượng chấn động kịch liêt, quý công tử cũng hiếm thấy nhìn chăm chú, tiện tay vung lên, vừa đúng lúc ngăn băng tuyết lại!

Đợi đến khi phong ba tiêu tán…

Những cao thủ cấp Thiên kia đã hoàn toàn thay đổi, quần áo lam lũ, tất cả đều co quắp nằm trên mặt đất không một tiếng động.

Phía sau bọn họ.

Một tòa băng hà ngàn trượng, cũng để lại một khe rãnh đáng sợ thật sâu, ở chính giữa bị đánh ra thành đường hầm to lớn, ngàn vạn năm chưa từng biến hóa bị gió lớn xuyên qua!

Lập tức, toàn trường yên lặng!

Hùng Phấn chấn kinh đến toàn thân phát run, mở mắt nhìn trừng trừng sơn động khủng bố.

Cho dù biết rõ là người nhà, nhưng cũng bị một quyền đáng sợ như thế, chấn kinh đến đứng thẳng bất động hồi lâu, cả buổi không nói ra được một câu nào.

Ngược lại phía sau hắn.

Đột nhiên mấy vị sư phụ xây tường mở to con mắt!

Nhìn chằm chằm thân ảnh đánh ra một quyền kia.

Run lập cập lên tiếng, thân thể cũng căng cứng!

“Đây! Vị kia, vị kia hình như là Bạch Khởi Ngọc, Bạch đại nhân!”

Bạch đại nhân?!

Hùng Phấn bị lời nói này chấn kinh đến run lên!

Tuy hắn thân phận thấp kém, nhưng mà cũng từng may mắn nghe thấy, chỉ có đệ tử của tiên sinh, mới được gọi như thế.

Lẽ nào, người này thật sự là vị đệ tử thân truyền nào đó của tiên sinh?

Suy đoán chấn kinh tràn ra trong lòng, Hùng Phấn căng thẳng ngoái nhìn!

“Thật, thật chứ?!”

Sư phụ xây tường cũng là cả mặt kinh hỉ, kiên định trầm giọng gật đầu!

“Tuyệt đối không sai!”

“Lúc trước ta ra ngoài thu thập ma thi, từng có may mắn ở ngoài trăm dặm nhìn thấy phong thái của Bạch đại nhân, loại quyền pháp này, cả đời ta cũng sẽ không quên!”

Nhỏ giọng truyền đến, đồng bạn bốn phía trọng thương và Hùng Trọng cũng chấn động lớn.

Không ngờ được…

Người đến cứu viện, thế mà lại là Bạch đại nhân!

Có vị đệ tử thân truyền này của tiên sinh ở đây, bất luận là cường địch gì cũng đều không nói chơi!

Mọi người ở đây cùng nhau phấn chấn nhìn chăm chú.

Đột nhiên, một cỗ sức mạnh đại đạo cực kỳ khủng bố, không ngừng lan tràn ở trên không trung, đột nhiên bốn phía trở nên nóng bỏng, đến trời đất bao trùm băng tuyết, cũng không xuất hiện được bất kỳ ý lạnh nào.

Tất cả mọi người, giống như ở trong biển lửa!

Nóng bỏng vô biên khiến mọi người sững sờ, cả người đều cảm thấy uy áp lớn lao, đó là cảm giác ngạt thở chưa bao giờ thể nghiệm qua, chấn kinh đến bất ngờ kinh ngạc ngoái nhìn.

Chỉ thấy, công tử tuấn lãng kia chậm rãi bước ra.

Mỗi một bước đi, xung quanh càng nóng rực thêm mấy phần!

Trong chớp mắt.

Băng tuyết bốn phía phi chu tan rã, dường như mắt thường cũng có thể nhìn thấy sóng nhiệt!

Đây là thực lực kinh khủng bậc nào, mà ngay cả uy thế đất trời Thủy Hàn Tinh cũng khó lay động!

Tất cả mọi người kinh hãi đến ngừng hít thở.

Trong mắt vị công tử kia cũng lộ ra ý cười chậm rãi bay về phía mặt đất.

Giày mây vừa mới đặt chân lên mặt đất, tầng băng đã bắt đầu tan rã, người kia nhìn Bạch Khởi Ngọc, tiếng cười khẽ vang vọng thiên địa, giống như là có kinh hỉ không nhỏ, lần đầu tiên trong mắt xuất hiện chiến ý.

“Không tệ, ngươi rất không tệ.”

“Có thể được bọn họ gọi là đại nhân, có lẽ người chính là chủ nhân của đảo Ám Ảnh đúng không? Tu vi của ngươi, miễn cưỡng có đủ tư cách để bản tọa động thủ.”