Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1592: Không thể khinh thường




Ngay cả công tử cũng có thể gọi là thu hoạch, nhất định là bảo vật và cơ duyên cực kỳ hiếm thấy!

Các cao thủ nghe xong vui mừng chấn động.

Lập tức lên tiếng nhanh chóng đi làm việc.

Về phần cha con Hùng thị và các thương binh đang không ngừng bi phẫn, đã không còn ở trong mắt bọn họ, bất luận tiếng chửi rủa như thế nào, ở trong tai bọn họ đều giống như đứa trẻ con bất bình, không có một chút lực uy hiếp nào.

Toàn bộ phi chu, đều tràn ngập vẻ kinh hỉ sắp bội thu.

Cùng lúc đó.

Đảo Ám Ảnh cũng có người phát hiện một đội nhân thủ nhỏ mất tích, đợi hai ngày cũng không có động tĩnh, đến ngọc giản truyền tin tức cũng không có tiếng trả lời, liên tiếp bẩm báo lên trên.

Cuối cùng.

Kinh động đến đệ tử thân truyền chủ quản vận chuyển ma thi, Tiêu Chiến.

Nghe đại đội trưởng ở công trưởng bẩm báo, Tiêu Chiến nhăn mày lại.

“Cái gì?”

“Có người cưỡng ép công nhân đảo Ám Ảnh chúng ta?!”

Đại đội trưởng cung kính hành lễ, bị tra hỏi đến trong mắt lộ ra vẻ áp lực.

“Khởi bẩm đại nhân…”

“Đúng là có một đội ngũ nhỏ bị bắt, ở Thủy Hàn Tinh, một vị tiểu đội trưởng dẫn người đến cứu viện, hai ngày rồi còn chưa có tin tức, chỉ sợ cũng thất bại rồi.”

“Thuộc hạ vô năng, đến bây giờ cũng không biết bối cảnh và ý đồ của đối phương.”

Đại đội trưởng rất có tuổi tác, vẫn như trước vô cùng căng thẳng.

Việc này là do hắn thất sách, Tiêu Chiến đại nhân là đệ tử thân truyền của tiên sinh, địa vị không hề tầm thường, nếu như trách tội, đại đội trưởng là hắn sẽ bị hỏi đến cùng!

Hắn đang chuẩn bị điều người đi điều tra, ai biết việc này đã thông báo đến vị ở trước mặt.

Lần này, náo ra chuyện lớn rồi!

Trong lúc bất an, đại đội trưởng vội vã lên tiếng thỉnh tội.

“Thuộc hạ vô năng, lập tức lên đường xử lý việc này!”

Nhìn đại đội trưởng hai bên tóc mai đã bạc, vẻ mặt căng thẳng, Tiêu Chiến trầm ngâm một lúc rồi trầm giọng mở miệng.

“Bỏ đi.”

“Đối phương dám xuất thủ với người của đảo Ám Ảnh chúng ta, e rằng kẻ đến không có ý tốt, ngươi xuất thủ cũng chưa chắc đã có thể ứng phó, lại làm mất mặt đảo Ám Ảnh chúng ta, tương lai nếu như sư tôn biết được…”

Lời nói còn chưa dứt, đại đội trưởng đã kinh sợ.

“Vậy, vậy phải làm thế nào cho phải đây.”

Tiêu Chiến thở dài một hơi, sắc mặt trở nên trịnh trọng.

“Thủy Hàn Tinh…”

“Địch ở trong tối chúng ta ở ngoài sáng, lại dám liên tiếp cướp bóc người của đảo Ám Ảnh chúng ta, chắc hắn cũng có chút bản lĩnh, đã không phải là người ngươi có thể ứng phó được!”

“Nhưng không cần biết bọn họ có chỗ dựa gì, dám đụng đến người của đảo Ám Ảnh chúng ta, thì phải chấp nhận hậu quả! Chuyện này, ta đi tìm Lục sư tỷ trước để tính toán kế sách một chút, thăm dò nội tình rồi lại cẩn thận tính món nợ này!

Lục sư tỷ…

Thế mà lại muốn mời vị kia?

Trong mắt đại đội trưởng lộ ra vẻ ngạc nhiên, vô cùng kính sợ đối với đối với cái tên trong truyền thuyết.

“Tiêu đại nhân, nói không chừng chỉ là mấy tên mao tặc không có mắt, đây… có phải là huy động nhân lực quá mức rồi không?”

Tiêu Chiến nghe tiếng sầm mặt lại, lên tiếng răn dạy!

“Mọi chuyện đến loại tình trạng này, đã không phải liên quan bình thường!”

“Bất luận người nào vất vả làm việc cho đảo Ám Ảnh, đều là người nhà của đảo Ám Ảnh, dám động vào người của đảo Ám Ảnh, nhất định không có kết quả tốt!”

Nghe thế, đại đội trưởng hít vào một ngụm khí lạnh.

Việc này thật đúng là làm lớn chuyện rồi!

Không cần biết đối phương như thế nào, nháo đến loại cục diện này, chắc chắn phải trả cái giá lớn đau đớn!

“Ngươi lui xuống trước đi, giám sát tốt công việc ở công trưởng, việc này không cần ngươi quan tâm nữa.” Tiêu Chiến dặn dò nói.

“Vâng, thuộc hạ trở về công trưởng chỉ huy điều tra!”

Đã có Tiêu Chiến nhúng tay, việc này nhất định là không có sơ hở nào, sau khi đại đội trưởng lên tiếng nhận lệnh, cung kính lui ra ngoài.

Lập tức đại đội trưởng vội vàng rời đi, Tiêu Chiến cũng đi ra khỏi đại viện, đi về phía lầu khoa học tự nhiên trong thành, đến tầng cao nhất, cuối cùng tìm vào thư viện tìm Mạc Thiên Cơ.

Lục sư tỷ đã lâu không gặp, đang ở trên bàn nghiên cứu tính toán đo lường, một xấp giấy bản thảo chất đống ở trên bàn, hình vẽ phức tạp trên đó ẩn chứa chí lý vô thượng, phù hiệu thâm ảo càng là từng chữ châu ngọc, đến hắn cũng khó có đầu mối!

Nhìn hình toán học sâu không lường được kia, vẻ mặt Tiêu Chiến chấn động.

Hắn căn bản không dám quấy nhiễu sư tỷ.

Do dự đứng một hồi, vẻ mặt vội vàng.

Ngược lại Mạc Thiên Cơ thoải mái ngước mắt, dường như vẫn chưa tập trung quá mức, cho dù trước mắt có hình vẽ đại đạo vô cùng phức tạp, ở trong mắt nàng cũng chỉ là chuyện hàng ngày, trong nháy mắt đã có thể phân thần chú ý đến việc khác.

Nhìn thấy sư đệ đã lâu không gặp, nàng cười lên tiếng hỏi.

“Sao vẻ mặt nôn nóng thế, có chuyện gì rồi?”