Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1588: Điên cuồng tự tin




“Nghe mệnh lệnh của ta!”

“Tất cả sư phụ trong đội xây tường, theo ta đi về phía Thủy Hàn Tinh!”

Sau khi hô to.

Tiểu đội trưởng nhanh chóng quay người, động tác phất tay về phía trước vô cùng bá khí.

Nhìn đạo thân ảnh kia.

Đột nhiên cảnh tượng yên lặng, trong mắt mọi người đều bắn ra vẻ kinh hỉ!

Ngay sau đó, tiếng hô to chấn động toàn bộ công trường!

“Đội trưởng đại nhân, hôm nay ngái quá đẹp trai rồi!!!”

Trong tiếng hô to kích động.

Tiểu đội trưởng bá khí dẫn đầu bước đi, sáu vị sư phụ xây tường quần áo ngay ngắn theo sát, cùng một màu áo công trường, toàn thần nở rộ sát ý bừng từng, bước ra khỏi công trường!

Thủy Hàn Tinh.

Trên phi chu to lớn.

Công tử tuấn tú thảnh thơi nhắm mắt dưỡng thần, nữ quyến bên cạnh cẩn thận phục thị, tay ngọc khẽ bóp hai vai, nhìn có vẻ tràn ngập tự tin và hài lòng, giống như bản thân đang ở đình viện của mình vậy.

Cha con Hùng thị bị thương không nhẹ, ngồi ở ngay một bên thờ ơ nhìn chăm chú.

Nhìn loại tư thế đắc ý kia, giơ tay nhấc chân đều là dáng vẻ cuồng ngạo không coi ai ra gì, bọn họ hận đến răng cũng ngứa ngáy, nhưng không có cách nào.

Bên cạnh hai người, rất nhiều cao thủ cấp Thiên dùng ánh mắt lạnh lùng tra hỏi.

“Cứu binh của các ngươi đâu?”

“Đến bây giờ còn không thấy phái người đến cứu giúp, chắc không phải các ngươi địa vị thấp kém, đã bị tông môn vứt bỏ rồi chứ?”

“A, theo ta thấy, bọn họ chẳng qua là cố làm ra vẻ, căn bản không có người nào đến cứu giúp.”

Một trận cười khẽ mỉa mai, sắc mặt cha con Hùng thị đỏ lên.

Bọn họ rất muốn lên tiếng phản bác, nhưng lại không có tự tin, bị lời nói của mấy vị cao thủ đâm trúng chỗ đau, rất lâu sau không thấy tin tức trả lời, trong lòng đã sớm không yên.

Hai cha con yên lặng nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy thần sắc lo lắng trong mắt của đối phương.

Tuy bọn họ rất có lòng tin đối với đảo Ám Ảnh, biết rõ những người này căn bản không xứng, nhưng chính bản thân bọn họ chỉ là cu li ở tầng dưới chót, thật sự xứng đáng để đảo Ám Ảnh ra tay sao?

Dựa theo lẽ thường mà nói.

Ở bên trong tông môn tầm thường, đệ tử bình thường ra ngoài làm việc vặt nếu như gặp nguy hiểm, sợ rằng cũng sẽ bị người khác coi thường, đây cũng là mặt khốc liệt của thế giới cường giả vi tôn.

Nghĩ đến đây, hai cha con chầm chậm cúi đầu.

Nghe thanh âm giễu cợt không ngừng vang lên, hai người dần dần lâm vào yên lặng.

Đúng vào lúc bọn họ cúi đầu.

Đột nhiên công tử vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần mở mắt, ngóng nhìn về phía bầu trời ở phía xa!

Nhìn thấy dị trạng kia, rất nhiều cao thủ cũng thu lại tiếng cười, theo ánh mắt của công tử nhìn chăm chú, đột nhiên phi chu yên tĩnh lại, bầu không khí trở nên có mấy phần nghiêm túc.

Cảm nhận được bầu không khí không giống bình thường, cha con Hùng thị chậm rãi ngước mắt.

Chỉ nhìn thấy!

Bảy đạo lưu quang từ trên không lao mạnh đến!

Dường như trong nháy mắt, bảy đạo thân ảnh đã đáp xuống phía trước phi chu, tàn thân tản ra uy thế phi phàm, sức mạnh đại đạo đan xen tiêu tán, trên dưới mặt băng đều khẽ run rẩy chấn động!

Nhìn thấy từng đạo thân ảnh quen thuộc kia, tròng mắt hai cha con rung động.

“Trịnh sư phụ, Lưu sư phụ…”

Ánh mắt dừng lại trên người dẫn đầu, bọn họ đã kích động đến âm thanh phát run!

“Đến đội trưởng đại nhân cũng đến rồi, mọi người đều tới rồi!”

“Đây!”

Mặc dù đã nhìn hết tang thương.

Nhưng Hùng Phấn cũng không ngờ được, cha con bọn họ gặp nguy hiểm, thế mà thật sự khiến tất cả mọi người đi đến cứu viện, đến đội trưởng đại nhân trước giờ vẫn luôn nghiêm khắc lãnh khốc, cũng đích thân đi đến cứu viện!

Tình nghĩa vượt xa địa vị, đời này chưa bao giờ gặp được.

Xúc động, kinh ngạc, kinh hỉ…

Tâm tình sắp rơi xuống dưới đáy, trong nháy mắt đã nhảy lên đến đỉnh cao!

Giống như ánh mặt trời rạng đông chiếu sáng thế gian!

Hai cha con vô cùng xúc động nắm chặt hai tay, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trạng thái tự hào đã từng có đối với đảo Ám Ảnh không ngừng tuôn trào kích động, đồng thời còn có một loại cảm giác vô cùng quen thuộc thân thiết tràn ngập tâm thần!

Cha con bọn họ, chẳng qua chỉ là cu li bình thường nhất, có tài đức gì, lại khiến cho mọi người dứt khoát đường xa đến cứu viện, đến đội trưởng đại nhân cũng đích thân đến.

Tình nghĩa như thế, mới thật sự là đồng môn!

Không cùng dòng máu, nhưng lại hơn hẳn ruột thịt!

Trong nháy mắt.

Cha con Hùng thị ưỡn ngực!

Cho dù bị người khác bắt được, nhưng vẫn như cũ tinh thần phấn chấn, cắn răng chịu đựng tất cả uất ức đau xót, tuyệt đối không dám làm nhục thanh danh đảo Ám Ảnh!

Để ý đến loại khí độ đại biến đó, lại nghe thấy hai cha con lên tiếng vui mừng.

Trong mắt những cao thủ trên phi chu tràn ngập vẻ sững sờ.

Loại bỗng nhiên có tự tin này, khiến cho bọ họ cảm thấy khó có thể tin, cũng chưa từng gặp phải tình hình như thế, bất giác vững tin, có lẽ thân phận của người đến không tầm thường.