Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 148: Trên núi có chuyện




“Ngươi…”

Lục Thanh Sơn nghiến răng nghiến lợi, sắc mặt tức giận xanh mét đến cực điểm, nhìn thấy dáng vẻ vênh váo tự đắc kia của Lỗ Đạt Sanh, hắn hận không thể giết hắn ta.

Nhưng vì suy nghĩ tới sinh mạng của những đệ tử Thanh Sơn Môn, hắn đành không cam lòng cúi thấp đầu.

“Được, ngày mai ta dẫn ngươi đi.”

“Nhưng mà, hy vọng đến lúc đó ngươi sẽ không hối hận.”

Dứt lời, Lục Thanh Sơn tức giận phất ống tay áo rời đi.

“Hối hận?”

Lỗ Đạt Sanh lạnh lùng cười, khóe miệng nhếch lên đầy khinh thường.

Sau một tiếng cười chế nhạo, Lỗ Đạt Sanh lấy một chiếc nhẫn trữ vật khác ra.

“Ha!”

“Cũng may không mang nhẫn trữ vật này đi.”

Trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, Lỗ Đạt Sanh đeo lại chiếc nhẫn trữ vật trên tay.

Tuy rằng chiếc nhẫn trữ vật bị người mặc áo bào đen cướp lấy cũng rất quan trọng, nhưng so sánh với chiếc này, đó coi như chẳng là gì, dù sao đồ thật sự tốt của hắn tất cả đều ở trong này.

Mạc Phủ sơn.

Giờ phút này dưới chân núi, rất nhiều đệ tử của Ngự Kiếm tông và người của Lý gia đã tụ tập, tạo thành một vòng vây thật lớn, hùng hổ tiến vào trong núi.

Mà đám người Lý Giai Hân và Từ Mặc Trúc thì đứng trên không trung.

“Ta nói cho ngươi biết, nếu như không tìm thấy cái túi thơm kia thì ta sẽ hỏi tội ngươi.” Lý Giai Hân nhìn Lý Nhân Hảo bên cạnh, giọng nói nặng nề, vấn đề trước mắt này, đối diện với cháu gái thường ngày rất mực yêu thương này, trên mặt Lý Gia Hân không có một chút biểu cảm nào.

Khuôn mặt Lý Nhân Hảo trắng bệch, đôi môi đỏ mọng cắn chặt không nói nửa lời.

Túi thơm này bị mất còn nghiêm trọng hơn so với tưởng tượng của nàng.

Bởi vì sau khi trở về Lý gia lần này, cao thủ của Lý gia phát hiện một luồng khí tức trên cơ thể nàng. Bởi vì tác động của luồng khí tức này mà thể chất của nàng đã sinh ra biến đổi.

Nhưng mà, nàng mới đeo cái túi thơm kia chưa đến hai ngày đã bị mất, nếu đeo lâu dài, chỉ sợ không biết có thể thu hoạch được bao nhiêu lợi ích.

Cho nên, khi tin tức này truyền ra, cả người của Lý gia và Ngự Kiếm tông đều bùng nổ!

Ngoài đệ tử trong sơn môn ra, Ngự Kiếm tông triệu tập toàn bộ đệ tử rèn luyện bên ngoài trở lại bằng tốc độ cực nhanh, phái toàn bộ đến Mạc Phủ Sơn, chỉ để tìm cái túi thơm này.

Mà cao thủ Lý gia cũng dốc tất cả lực lượng.

Cho nên giờ phút này ngoại trừ đám người Lý Giai Hân và Từ Mặc Trúc ra, toàn bộ bầu trời đều là bóng người bay qua bay lại.

“Tất cả mọi người nghe cho ta, bất kể là đệ tử Ngự Kiếm tông hay là người của Lý gia, chỉ cần lập công trong quá trình tìm túi thơm, tất cả đều có thể được Lý gia và Ngự Kiếm tông bồi dưỡng mạnh mẽ, trong tất cả trưởng lão, đều có thể tự lựa chọn một vị để bái làm sư phụ!”

“Mà người nào trực tiếp tìm được túi thơm, ban cho danh hiệu đệ tử vinh dự, hơn nữa có thể tùy ý chọn một vị để bái làm sư phụ giữa hai người là tông chủ và Lý gia chủ!”

Trên bầu trời, giọng nói vang dội của Từ Mặc Trúc truyền khắp nơi.

“Rõ!”

Âm thanh chỉnh tề làm chấn động núi rừng.

Ngự Kiếm tông vốn là một trong những môn phái lớn của Nam Sa, mạnh hơn Thanh Sơn Môn không biết bao nhiêu lần, cho nên giờ phút này, ngoại trừ một ít đệ tử canh giữ ngoài sơn môn, số đệ tử tụ tập ở trong Mạc Phủ Sơn đã lên tới con số hơn trăm vạn người.

Đặc biệt có thêm cao thủ Lý gia, đội hình lúc này có thể nói là cực kỳ khủng bố!

Ở một nơi trên Mạc Phủ Sơn.

Nơi này là một lãnh thổ khác bên cạnh lãnh thổ Bác Cổ, yêu quái đứng đầu nơi đây là Viêm Đoạt Yêu Hoàng, có uy nghiêm tuyệt đối ở đây.

Giờ phút này ở trước mặt hắn, hai tên phàm nhân quỳ xuống run rẩy.

“Đại đại đại, Đại Vương, tha mạng!”

Hai tên phàm nhân run lẩy bẩy cầu xin tha thứ.

“Hừ!”

Viêm Đoạt Yêu Hoàng hừ lạnh, bàn tay vung lên bẻ đầu hai người xuống tựa như hái hai quả dưa hấu xuống để ăn, hai cái đầu người lập tức hóa thành xương trắng, bị hắn tùy tiện ném ra ngoài.

Mà theo hướng hắn ném đi, bởi vì đầu lâu xương cốt chồng chất đã thành một ngọn núi nhỏ.

“Thích thật đấy!”

Viêm Đoạt Yêu Hoàng thè lưỡi, lộ ra vẻ mặt cảm thấy thỏa mãn.

“Yêu Hoàng đại nhân, không hay rồi không hay rồi!”

Đúng lúc này, một gã tiểu yêu quái vội vàng chạy tới nói: “Xảy ra chuyện rồi, giữa lãnh thổ của chúng ta lại có mười lăm tên Yêu Linh chết, có ba gã Yêu Vương khác cũng có triệu chứng bệnh, chỉ sợ không được bao lâu nữa sẽ chết!”

“Cái gì?”

Viêm Đoạt Yêu Hoàng lập tức nổi giận.

Kể từ một vài ngày trước, trong lãnh thổ của hắn đã có mấy tên tiểu yêu bỗng nhiên yếu ớt toàn thân, kèm theo tình trạng không thể dùng yêu lực, dần dần rồi chết đi.

Lúc ấy hắn cũng không để ý lắm, dù sao yêu thú trong lãnh thổ nhiều như vậy, có vài tình huống đột ngột xảy ra cũng là bình thường. Nhưng thật không thể ngờ, Yêu Linh trúng chiêu không nói, ngay cả Yêu Vương dưới trướng hắn cũng đã xảy ra chuyện.