Thấy đối phương tự giới thiệu, Dịch Phong cũng thản nhiên lên tiếng.
"Chung Ly cô nương hữu lễ, ta tên là Dịch Phong, đến từ Vân Tỉnh.
Vân Tinh?
Vừa nói xong, trong lòng mọi người sững sờ.
Trong mắt Chung Ly Mộng cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.
Vân Tinh không tính là nổi danh, cũng là bởi vì Lam Tinh ở gần nên nàng mới nghe thấy, chính là số lượng tinh cầu bế tắc không nhiều, tình trạng tương đối lạc hậu.
Cho dù toàn bộ tinh hệ cũng hiếm có loại tinh cầu hoang vu bế tắc đến mười vạn năm.
Tuyệt đối không ngờ rằng, Dịch Phong thế mà lại xuất thân từ Vân Tỉnh.
Nhưng như thế, cũng khiến cho bọn họ cảm thấy có chút thất vọng, tính chất giảm lớn.
Dù sao giới hạn của Vân Tinh cũng ở đó, e rằng thực lực của Dịch Phong cũng sẽ không mang đến cho bọn họ ngạc nhiên gì.
Vẻ chờ mong trong mắt Chung Ly Mộng tiêu tán mấy phần, nhưng cũng không có xem thường, mà là nghi hoặc hồi.
"Hóa ra là Dịch công tử, không biết công tử muốn đi nơi nào?"
Dịch Phong mới đến, cũng không phải là kẻ ngây thơ.
Hắn đã sớm biết, đi đến Lam Tinh là phải thông qua báo cáo chuẩn bị, bản thân hắn đang lén lút đến, nhất định không hể để người khác biết được, làm không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện.
Vạn nhất bị xem như là kẻ buôn lậu hay cái gì đó mà bắt lại, chuyện lớn của hắn phải ngâm nước nóng rồi.
Dịch Phong đưa hai tay, thuận miệng bịa chuyện.
"Ta cũng không biết, đi ra ngoài dạo chơi trước."
Nụ cười và động tác cũng mất tự nhiên, dường như trong mắt còn có mấy phần bất đắc dĩ.
Nhìn có vẻ, là một con chim yếu mới vào tỉnh không.
Tràn ngập mê mang, đồng thời cũng hiếu kỳ đối với tất cả.
Nhìn thấy vẻ mặt này, Chung Ly Mộng phảng phất như nhìn thấy bản thân mình năm đó.
Nhớ năm đó.
Nàng đi theo tiền bối Thiên Cung đi vào biển sao, cũng là mê mang như thế, tràn ngập thiện ý với tất cả mọi người, ngây ngô lại dồi dào sức sống.
Bây giờ, nàng đã một mình chống đỡ một phương.
Sự ngây ngô của thiếu nữ của mất đi, nàng cũng biến thành đại sư tỷ rất có thanh danh của Thiên Cung.
Lúc này nhìn thấy sự non nớt của người khách đến từ Vân Tinh, đáy lòng Chung Ly Mộng nảy sinh thiện ý.
"Thì ra là thế, Dịch công tử còn chưa biết con đường phía trước, hay là đi cùng một đoạn đi."
Dịch Phong nghe thấy gật đầu.
"Cũng được."
Một người cưỡi ốc sên xông loạn, nhàm chán lại không quá đáng tin, cho dù tốc độ nhanh, nhưng vẫn là phải đánh giá dò xét tìm hiểu tình huống trước, nhiều thêm một chút tình báo cũng dễ tìm được người mạnh mẽ.
Tất cả đều phải suy nghĩ cho chuyện chính, cũng không thể thật sự mơ hồ lắc lư một vòng.
Sau vài câu chào hỏi.
Mọi người ngồi xuống phòng nhỏ ở trên phi chu.
Chung Ly Mộng đích thân rót trà đưa đến, vô cùng lễ tiết.
Cho dù biết Dịch Phong xuất thân ở Vân Tinh, cũng không đối đãi thờ ơ.
Vài chén nước trà vào bụng.
Hai bên càng thêm quen thuộc.
Chung Ly Mộng mỉm cười nhìn chăm chú, đáy mắt còn có một chút mong chờ may mắn.
"Dịch công tử, không biết tu vi của ngươi đạt đến loại cảnh giới nào?"
Lại hỏi tu vi?
Vấ đề này, Dịch Phong cũng chỉ có thể nói đại khái.
"Ạch, có lẽ ta đại khái có thể tương đương với Thánh Nhân, loại tương đối cao cấp đó, đến bây giờ vẫn chưa gặp được người lợi hại hơn ta†"
Hắn nói rất thành thật, hết sức nói rõ những chỗ mình biết.
Nghe lời nói của Dịch Phong, dựa vào việc đã sớm có dự đoán giới hạn của Vân Tinh, thực lực của Dịch Phong sẽ không quá mạnh, nhưng nghe thấy Dịch Phong xác nhận, trong lòng Chung Ly Mộng không khỏi hụt hãng lần nữa.
Vốn dĩ cho rằng gặp được một vị cao thủ, hóa ra thật chỉ là một con chim yếu.
Nếu như Dịch công tử là cao thủ cấp Thiên, thì tốt biết bao.
Nếu như hắn là cao thủ cấp Thiên, thuận thế mời giúp đỡ, lần này đi Hàn Thủy Tinh sẽ càng chắc chắn, cho dù muốn đánh một trận với Phó Hạo Thiên, cũng có thể nhiều thêm mấy phần tự tin.
Đáng tiếc, hiện thực cũng không theo ý người.
Cao thủ cấp Thiên vạn người không có một, sao có thể dễ dàng gặp được như thế?
Chung Ly Mộng cảm thấy hụt hãng, nhưng không ủ rũ.
Cả quá trình châm trà rót nước, cố hết sức làm lễ tiết của chủ nhà, khí độ ngôn từ không thể bới móc cái gì.
Trà xanh dưa leo làm bạn, cả quá trình thoải mái vui sướng.
Phi chu rong ruổi đã lâu, đáp xuống Hàn Thủy Tinh.
Chung Ly Mộng mỉm cười nhìn chăm chú, lên tiếng giải thích với Dịch Phong.
"Dịch công tử, chúng ta có chuyện quan trọng, không cách nào đồng hành với nươi nữa, xin hãy thứ lỗi."
Nhìn thấy muội tử bất ngờ nhiêm túc, Dịch Phong có chút buồn bực.
Nhưng không chờ hắn lên tiếng hỏi, mọi người đều đã đứng dậy, vẻ mặt biểu cảm trang nghiêm, đi theo sát Chung Ly Mộng ra ngoài, giống như là sắp đối mặt với chuyện gì lớn vậy.
Vốn dĩ Dịch Phong định cứ như thế rời đi, thế mà người ta đã uyển chuyển chào tạm biệt.