Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1448: Phụ thân anh minh (2)




Đích thân đặt chân đến Vân Tinh, hít thở bầu không khí khác biệt, tất cả đều có chút mới mẻ, hai cha con nở nụ cười tự tin đã lâu không thấy.

Đứng ở trong mây quan sát mặt đất.

Hùng Phần đầy mặt kiêu ngạo, chắp tay khẽ cười quan sát.

"Õ trong địa phương hoang vu này, hai cha con chúng ta chính là Chân Thần!"

Hùng Trọng cũng học một bộ dáng vẻ đó, một tay chắp sau lưng liên tục gật đầu.

"Ừm, cha nói đúng!"

"Nơi này linh khí mỏng manh, không gian cũng có nhiều khe hở, căn bản không so sánh được với Lam Tinh chúng ta, loại tinh cầu bế tắc này, tuyệt đối không thể nao có cao thủ gì"

"Hắc hắc, ai có thể ngờ được, nơi này lại có thể có thiên binh?

Vận khí của chúng ta đứng thật là bất phàm, nhờ có cha tài trí, chúng ta mới có thể có được cơ duyên như thế này!"

Nghe thấy con trai tâng bốc, trong lòng Hùng Phấn tràn ngập vui vẻ tự tin.

"Ha ha ha, đó là điều đương nhiên"

"Từ hôm nay trổ đi, ở trước mặt chúng ta, chính là không có địch thủ!

Bá khí chưa bao giờ có bạo phát, hai cha con hăng hái nhìn nhau cười to, có sự thoải mái và tự tin không nói nên lời, giống như mặt đất ở dưới chân đều là sâu kiến.

Tất cả, đều phải thần phục dưới mắt bọn họ!

Tưởng tượng một hồi lâu, hai cha con phát tiết hết tất cả những uất ức nhiều năm qua phải chịu ra ngoài, dần dần vứt bỏ dáng dấp khúm núm, tự tin tuôn ra ngoài giống như thủy triều.

Quan sát thật lâu.

Đừng nói gặp phải Thánh Nhân, đến Đạo Cảnh cũng không phát hiện được mấy người, dường như tự tin của bọn họ muốn bùng nổ, sống lưng so với tùng bách còn thẳng hơn.

Yên lặng nhìn nhau, trong mắt hai bên tràn đầy ánh sáng tự tin, thậm chí đã có ngạo khí bắt đầu lan tràn, phảng phất như dáng dấp của cường giả trong giấc mộng.

Hùng Trọng đủ kiểu cảm khái, đã có chút vội vã không kìm chế được!

"Cha! Chúng ta mau đi tìm thiên binh đi, không thể để Nguyệt Thần Các vượt lên trước một bước, con không muốn tiếp tục trở lại như lúc trước nữa!"

Hùng Phấn mỉm cười gật đầu, trong mắt đã có mấy phần trầm ổn.

"Không vội"

"Nguyệt Thần các tuyệt đối không thể nghĩ đến được, chúng ta đã đến Vân Tinh trước một bước."

"Õ Vân Tinh này, Dịch Phong kia đã là người có chiến lực đỉnh cao, chắc hẳn cũng có chút thanh danh, đầu tiên tìm mấy thổ dân có tu vi mạnh một chút tìm hiểu một hồi, thuận tiện vơ vét ít bảo vật."

"Một tiễn chết hai con chim, mới là thượng sách!"

Kế hoạch vừa chặt chẽ chu đáo, vừa trầm ổn, kính nể trong mắt Hùng Trọng càng ngày càng đậm.

"Phụ thân anh minh!"

Thương lượng xong, hai người đẩy ra hư không xuất phát về phía xa.

Đáng tiếc, chỉnh thể Vân Tỉnh tu vi quá kém, một đường cực kỳ khó gặp được một người có dáng vẻ, hai cha con căn bản lười nhìn nhiều.

Nhìn thấy đều là sâu kiến, bọn họ đến Thánh Nhân bình thường cũng khó gặp, sao có thể biết được Dịch Phong mạnh nhất Vân Tinh? Càng chưa nói đến chỉ điểm chỗ có bảo vật có giá trị gì đó.

Mãi đến khi hết thời gian một nén nhang, cuối cùng hai cha con cũng phát hiện một nơi sâu kiến có chút khác biệt.

Trên mặt đất.

Một đám người đang dọn dẹp thu dọn thân thể tàn phế, động tĩnh khiến người khác chú ý.

Hai cha con tản ra thần thức thăm dò, xương cốt to lớn tản ra sát khí phi phàm, hình như khi còn sống đều là Ma tộc, bọn họ nhìn đến ánh mắt lộ ra vẻ hào hứng.

Tạm thời dừng ở trên không trung, Hùng Trọng nghi hoặc lên tiếng hồi.

"Thế mà những người này lại có thể thu thập thân thể Ma tộc, đúng là có chút tu vi"

Ma tộc không thiếu cảnh giới Thánh Nhân, cho dù không phải cấp cao, cũng không phải là thứ Nhân tộc tầm thường có thể so sánh được, cảnh tượng thu thập thân thể Ma tộc không tính là hiếm thấy, nhưng đặt ở Vân Tinh thì lại rất cổ quái, không khỏi khiến người khác cảm thấy kinh dị.

Hùng Phấn cũng là cười lạnh một tiếng, trong mắt lộ ra cơ trí nhìn thấu tất cả.

"Ha ha, dựa vào những thổ dân này sao có thể giết chết nhiều Ma tộc như thế? Không ngoài dự liệu, những Ma tộc này hẳn là do Thanh Doãn Tiêm Vân giết chết, bọn họ chẳng qua là nhặt lợi mà thôi"

Hùng Trọng cũng tán đồng gật đầu.

Hai cha con lạnh đạm đứng trên không trung, trong mắt đầu là vẻ tự tin nhìn thấu tất cả.

Vẻ mặt khinh thường quan sát mặt đất.

Tiêu Chiến một thân áo bào trắng đang đứng phất tay chỉ huy, trong miệng đang không ngừng hô cái gì đó.

"Các huynh đệ thêm chút sức, những vật liệu chống nước tuyệt vời này không thể lãng phí! Dọn dẹp tất cả vận chuyển về, chúng ta lại đi vào sâu bên trong tìm thử xem!"

Vật liệu chống nước?

Hùng Phấn và Hùng Trọng nghe đến đầu óc mơ hồ.

Nhìn kỹ một chút, bọn họ cũng không hiểu những người này ở đây làm cái gì, nhưng để ý đến binh khí của người đứng đầu tên Tiêu Chiến đang cầm, trong mắt Hùng Phấn hiện lên thần sắc khác thường.