Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1269: Lão tử là thánh nhân




"Lân thử độc này Dịch anh hùng không sao cả, mà Phó anh hùng ngươi trúng độc nguy hiểm tính mạng, cho nên chúng ta cho ra kết luận, không gian sương độc luyện chế lần này chỉ có thể có hiệu quả với Dung Đạo cảnh, vô hiệu hoặc ảnh hưởng rất ít đến Hợp Đạo cảnh"

Nói đến đây, ông ta lại bổ sung một câu: "Có hiệu quả với Dung Đạo cảnh cũng chẳng phải loại tất chết"

Câu nói của ông ta rất rõ ràng là đang chỉ Phó Nam Thiên.

"Bởi vì lần thử độc này đối với đảo Thiên Độc mà nói tổng thể đều thất bại, nếu không luyện chế được không gian sương độc có hiệu quả với Hợp Đạo cảnh, vậy thì trong chiến tranh yêu ma tương lai cũng chẳng có tác dụng gì lớn."

"Cho nên chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian, giành giật từng giây từng phút tiếp tục nghiên cứu"

"À, đúng rồi, nói ra thì Phó anh hùng có thể sống sót thật sự là nhờ có Dịch anh hùng, theo chúng ta suy đoán Dịch anh hùng có thể là đại sư thảo dược hiếm có"

"Được rồi, Phó anh hùng nghỉ ngơi cho tốt, chúng ta cáo từ trước."

Vài vị độc sư vỗ vai Phó Nam Thiên an ủi, nói lời thấm thía.

Vừa xoay người.

Phó Nam Thiên sau lưng không nhịn được gầm lên.

"Mẹ nó kết luận cái rắm chó, ngươi mới là Dung Đạo cảnh, cả nhà ngươi đều là Dung Đạo cảnh."

Lúc này Phó Nam Thiên hoàn toàn điên cuồng, mặt mũi đỏ bừng tức giận quát: "Nghe rõ cho lão tử, lão tử là thánh nhân, thánh nhân!"

Thấy dáng vẻ Phó Nam Thiên như vậy, mấy vị độc sư còn tưởng ông ta trúng độc hại não, ngay sao đó cảm giác một luồng uy lực thánh nhân bộc phát từ trên người Phó Nam Thiên.

Khí thế này vừa xuất hiện, đầu óc của mấy vị độc sư còn chưa phản ứng lại, cơ thể đã vô thức quỳ xuống đất.

Phó Nam Thiên chỉ tản ra khí tức đơn giản như vậy một lúc thôi, thế mà đã khiến trời đất xuất hiện dị tượng quy mô nhỏ.

Tầng mây càn quét trên bầu trời đảo Thiên Độc, sấm sét gào thét.

Tất cả mọi người ở đảo Thiên Độc đều cảm nhận được uy áp thánh nhân, ai nấy kinh ngạc biến sắc.

Dạ Kiêu đang ở trong lầu các cũng bay lướt đi, đến thẳng nơi này.

Ngay sau đó đã xuất hiện trước cửa.

Lúc nhìn thấy Phó Nam Thiên đến thử độc là thánh nhân, Dạ Kiêu hơi kinh ngạc, chân mày cau lại.

"Nhìn thấy chưa, lão tử là thánh nhân, thánh nhân!"

Phó Nam Thiên xụ mặt, lặp lại trọng điểm, chỉ vào mấy độc sư đang quỳ dưới đất răn dạy.

Còn về Dạ Kiêu vừa đuổi đến trước cửa, ông ta hoàn toàn không để ý.

"Còn nữa, độc kia của các ngươi không chỉ nghiên cứu thành công, còn mẹ nó rất thành công nữa, đừng nói là độc chết Hợp Đảo cảnh, Chứng Đạo cảnh vào trong cũng là vô một người chết một người."

Nói đến đây Phó Nam Thiên hùng hổ mắng.

Mẹ nó chứ.

Cái đám lão già tướng mạo xấu xí này thật sự cũng có chút tác dụng, khiến ông ta đường đường là thánh nhân suýt nữa cũng phải chết trong đó, còn mất sạch thể diện trước tiểu tử Dịch Phong kia.

"Cái gì?

Nhưng tin tức mà Phó Nam Thiên tiết lộ lại khiến các độc sư ở hiện trường tăng huyết áp, ai nấy kích động đến run rẩy.

Mà Dạ Kiêu ở trước cửa cũng rất kinh ngạc.

Tin tức này thật sự quá mức bùng nổ.

"Đại nhân, thật sự là như vậy sao?" Ông lão đứng đầu run tay, căng thẳng hỏi.

"Lừa ngươi làm gì, lão tử là một thánh nhân, cần thiết phải lừa các ngươi sao?" Phó Nam Thiên xụ mặt quát.

Được Phó Nam Thiên xác nhận, các độc sư chảy nước mắt, huyết áp tăng vọt đến đỉnh điểm, có vài người suýt nữa ôm chầm lấy nhau.

"Thành công rồi, thành công rồi."

"Không chỉ thành công, còn tốt hơn rất nhiều so với mong đợi."

"Sự cố gắng của chúng ta không uổng phí"

"Đúng vậy!"

"Chết cũng nhắm mắt"

Mấy ông lão đang kích động.

Nhưng ngay sau đó, nhớ đến chuyện gì đó.

Không đúng.

Nếu là như vậy, sao một Hợp Đạo cảnh như Dịch Phong lại bình yên vô sự, ngược lại thánh nhân trước mắt lại bị độc đánh ngã?

Một độc sư trong đó không nhịn được căng thẳng hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

"Không đúng, đương nhiên không đúng!

Phó Nam Thiên tức giận quát: "Tiểu tử họ Dịch kia có thể bình an vô sự, cho thấy rõ hắn hoàn toàn không phải Hợp Đạo cảnh gì đó, ít nhất cũng là bán thánh!"

Phó Nam Thiên vừa nói đến đây, tức đến mức không biết làm sao, ngay cả tâm tư muốn lột trần Dịch Phong cũng có.

Hoàn toàn không ngờ được, tâm cơ tiểu tử kia lại sâu đến thế, mẹ nó còn che giấu, thế mà lại tránh được ánh mắt của thánh nhân như ông ta.

"Còn tại sao ta lại trúng độc, là do khi trước bị thương, vì một vài nguyên nhân làm động đến vết thương." Phó Nam Thiên đen mặt bổ sung một câu: "Trong nhiều tình huống như vậy mới bị loại độc rách nát kia của các người thừa cơ lợi dụng"

"Nếu không độc dược rách nát kia của các ngươi sao có thể gây ra ảnh hưởng nhỏ nhoi đến bổn thánh nhân được?"

"Còn đến phiên tiểu tử thối Dịch Phong kia cứu ta sao?"