Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1187: Xuyên việt giả thạch chuỳ.




"Cho nên ở đây, Hồng Nhu chúc tiên sinh khải hoàn trở về trước... À không, là thoả mãn tâm nguyện."

"Nếu vạn nhất, vạn nhất tiên sinh khải hoàn trở về thật, thì trên ngọc giản ta có lưu lại địa chỉ rõ ràng, tiên sinh ngồ thuyền công cộng đến thẳng tới Kiếm Cốc tìm ta là được" Phiêu Miểu Hồng sắp xếp nói: "Ta đã an bài tốt kế hoạch sau này cho tiên sinh rồi."

"Vậy thì đa ta Hồng cô nương!"

Dịch Phong chắp tay.

Hôm sau.

Dịch Phong chờ ở Truyền Tống Đảo, leo lên đúng chiếc thuyền tuyến số tám đi đến Phong Nguyệt Đảo.

Không nhìn thì không biết chiếc thuyền công cộng này thế nào, thấy rồi khiến Dịch Phong bị doạ kêu to một tiếng.

Chiếc thuyền cực kỳ khổng lồ, so với con tàu Titanic trong phim ở kiếp trước còn bự hơn.

Trên thuyền tụ tập đủ loại hạng người.

Có đao kiếm đổ máu, có người nhìn có vẻ là con cháu gia tộc xuất thân không tệ, vô cùng hỗn loạn.

Chỉ chốc lát sau.

Chiếc thuyền khởi hành, đi vào đại hải mênh mông vô bở, mặt biển ào ạt sóng vỗ, cực kỳ tráng lệ.

Công giao thuyền đi nhanh hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều, tốc độ phi hành của tu giả e rằng cũng không thể so được.

Nhìn một lúc hứng thú của Dịch Phong vơi dần, lền đi dạo quanh thuyền.

Công giao thuyền được chia thành bốn tầng, tầng thứ nhất là một con đường lớn, có rất nhiều cửa hàng hai bên đường, bán đan dược, bán tài liệu, cần gì cũng có, thậm chí còn có cả hội đấu giá.

Tầng thứ hai là chỗ ăn chơi của công giao thuyền, ngược lại vận hành tương tự như kiếp trước.

Tầng thứ ba là từng động phủ do Linh Lung Các mở ra, hàng ghế tương tự như ở kiếp trước, trong động phủ còn xây dựng trận pháp, tu luyện bên trong toàn làm chơi ăn thật, nhưng muốn vào động phủ thì cần phải tốn không ít thù lao, mà người không cách nào vào được động phủ cũng chỉ có thể đả toạ điều tức nghỉ ngơi tại chỗ.

Còn tầng thứ tư là nơi nghiêm mật nhất trên công giao thuyền, nghe nói đây là nơi ở cá nhân của thuyền chủ, ai không liên quan thì không được đi vào.

Sau khi hiểu rõ đại khái cấu tạo của công giao thuyền, Dịch Phong đi thẳng lên tầng thứ hai.

Dù sao tầng thứ nhất toàn những đồ hắn không thiếu, tầng thứ ba có động phủ có thể tăng tốc độ tu luyện nhưng hắn càng không cần.

"Khoát rồi?"

Mới vừa đến tầng thứ hai, Dịch Phong liền kinh hãi.

Hắn còn tưởng ở đây ăn chơi cái gì, lại không ngờ là chơi bài với đánh mạt chược.

Mẹ nó.

Nếu nói boss đằng sau Linh Lung Các không phải người xuyên không thì còn lâu hắn mới tin.

Nhưng vừa nói đến chơi bài làm hắn nhớ đến một đêm đó ở Di Hồng Lâu Bình Giang Thành.

Mang theo Mao Doãn Nhi và Yêu Linh Nhi suốt một đêm, có thể nói là Dịch Phong thắng đến mức vui hết cả đêm.

Nhớ lại làm hắn có chút hoài niệm.

Tuy là hoài niệm nhưng đám lão đầu kia ở Bình Giang Thành được hắn dạy cho chơi đánh bài thế nào, cho nên Dịch Phong có thể chơi thường xuyên. Thế nhưng từ khi xuyên việt đến nay hắn chưa chạm qua lần nào, bây giờ thấy thật sự có chút ngứa tay.

Nhưng Dịch Phong không vội vã ra sân làm gì, chỉ dạo trong sảnh nhìn ngước khác trước.

Càng khiến Dịch Phong không ngờ được là, nơi đây làm giống kiếp trước huyết chiến đến cùng, phục kiến mạt chược, bao gồm cả mấy khu hồng trung, trát điểu gì cũng có...

Nhưng nhìn bộ dáng của đám tu luyện giả này hình nhưu không được linh hoạt lắm.

Đại hán lông đầy ngực thả một đòn không nên thả.

Muội tử xuất thân không tệ trực tiếp nổ hồ...

Sau khi hiểu rõ đại khái trình độ của đám người này, Dịch Phong liền tìm một bàn tuỳ tiện ngồi xuống.

Cùng bàn với hắn là hai muội tử và một nam tử trung niên.

Sở vào mạt chược Dịch Phong liền phát hiện ra đống mạt chược này được chế tạo bằng chất liệu đặc biệt, tu luyện giả căn bản không thể dùng tu vi để gian lận được.

Dịch Phong trong đám tu luyện giả ngoại trừ có thể phi hành ra, cũng không có điểm gì đặc biệt, nên cũng chỉ có thể theo trình độ của bọn hắn mà đánh.

Có lẽ vì lâu rồi không đánh, vận khí của Dịch Phong tốt đến doạ người.

Thính thứ nhất trực tiếp là Thiên Thính.

Thính sau sở tới sở lui liền mở ra hồ.

Giữ âm thanh hùng hùng hổ hổ của hai muội tử và nam tử trung niên kia, Dịch Phong hốt được vô số Tiên Tinh.

Trong ván tiếp theo, vì nguyên nhân kỹ thuật và vận khí của Dịch Phong đều tăng, mười ván đã có tám ván là Dịch Phong thắng.

Rất nhanh, ba người kia thua đến sắc mặt khó coi, hất bài bỏ đi.

"Không phải chỉ đánh bài thôi sai, hà tất phải hẹp hòi như vậy"

Dịch Phong vui vẻ ôm Tiên Tinh, lại đổi qua bàn khác, bắt đầu chém giết lung tung.

"A ha ha, ngại quá, ta lại hồ rồi."

Dịch Phong cười híp mắt nói.

Lười biếng ngồi dài trên ghế.

Nhìn thế này, trên bào còn thiếu một điếu thuốc nữa!

Qua nửa ngày, Dịch Phong thắng từ trận nhỏ đến trận lớn, có thể nói là thông sát toàn trường, thắng không biết bao nhiêu Tiên Tinh.