Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1168: Đại hạnh Nhân tộc. (2)




"Tiền bối, ta có thể bay lên nhìn thử một cái, liếc mắt nhìn trong thành một chút không?"

Trước khi đi, nữ tử cố hết sức lấy dũng khí hỏi Dịch Phong.

Vì nàng thật sự rất tò mò, trong thành rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mới khiến ma vật kia trở nên như vậy.

"Ngươi cứ tự nhiên"

Dịch Phong không để tâm nói.

"Đa tạ tiền bối"

Nữ tử cúi đầu cảm tạ, sau đó hít sâu một hơi, nội tâm đã chuẩn bị sẵn sàng, nguyên khí trải rộng khắp người, kiếm cầm trong tay chĩa lên trời, cẩn thận bay lên cao.

Càng bay lên cao, tầm nhìn của nàng càng rộng.

Mãi đến khi bay đến độ cao giống ma vật kia, mới có thể nhìn rõ toàn thành.

Một cái liếc mắt quét tới, nàng nhất thời che kín môi đỏ, kinh ngạc thốt lên.

"Sao, sao có thể thế này?"

Dù đã tận mắt nhìn thấy, nhưng nàng cũng không thể tin một màn trước mắt.

Thật sự không chân thật chút nào.

Vì nàng nhìn thấy, thi thể ma vật rải rác lửng lơ đầy đường phố của Phong Ma thành Số lượng có khi đến mấy chục vạn.

Thậm chí có nơi xác chất thành núi.

Không khác gì đã trở thành một tòa tử thành.

Đời này nàng chưa từng nhìn thấy nhiều thi thể ma vật như vậy!

Rốt cuộc nàng đã hiểu được vì sao ma vật kia chọn cách tự sát, rõ ràng là vì khi hắn chuẩn bị kêu gọi đồng loại, lại phát hiện toàn bộ ma vâth trong thành đã bị giết hết, nội tâm sụp đổ.

"Chuyện này rốt cuộc là do ai làm đây?"

Nàng sinh lòng nghi hoặc.

Ngay sau đó bỗng nghĩ đến gì đó, tầm mắt từ từ khóa chặt trên lưng Dịch Phong.

"Chẳng lẽ là.."

Nàng nghĩ có thể là vậy, mở to hai mắt ra nhìn.

Đáp xuống đất, tâm thần thấp thỏm nghi hoặc nhìn Dịch Phong.

KÀ âm "Việc này á mà, thật đúng là do ta làm, trừ hại vì dân thôi."

Dịch phong vô tình nói.

Nói đến chuyện này khiến hắn có chút buồn bực, trong thành này nhiều ma vật như vậy, thế mà lại không có lấy một con có thể uy hiếp được tính mạng của hắn.

Nghe vậy, đôi môi nữ tử khẽ nhếch.

Mặc dù đã sớm đoán được, nhưng giờ phút này được nghe chính Dịch Phong xác nhận vẫn làm lòng nàng không khỏi chấn động.

Xác ma vật lắp đầy đường phố, số lượng rốt cuộc có tận bao nhiêu trời.

Nàng khó mà tưởng tượng được, mọi chuyện đều do người trước mắt này làm.

"Tiền bối hẳn đã đến Phong Ma thành này lâu rồi, giết chết nhiều ma vật như vật, chỉ sợ cũng đã phế hết một phen lớn công phu của tiền bối rồi" Nữ tử mặt mày sùng bái nói: "Phí công sức của tiền bối đến đây lẻ loi một mình trừ ma vì dân, thật sự là đại hạnh của Nhân tộc ta!"

"Đừng nói đại hạnh Nhân tộc làm gì"

Dịch phong thản nhiên phất tay nói: "Chỉ là, tru sát đống ma vật này hoàn toàn tốn không ít thời gian công phu của ta, liên tục suốt hai ngày không nghỉ, đao muốn bay khỏi cán luôn nè..."

? ?

Nữ tử nghe xong, nghi vấn đầy mặt.

Cả người như đóng băng giật mình bất động.

"Chỉ cần có hai ngày?"

Nàng giương môi hỏi ngược lại.

"Đúng vậy đó!"

Dịch Phong cảm khái nói: "Chính xác mà nói phải dùng tận hai ngày lẻ một canh giờ, liên tục không ngừng, mệt chết đây này."

Nữ tử co rút khoé miệng.

Im lặng thật lâu.

Nhưng trong lòng cũng cực kỳ tò mò, rốt cuộc vị này là ai.

Người thế này không thể không tên không tuổi ở Thiên Vực được.

Nhưng lại chưa bao giờ nghe nói qua.

Nàng ngồi xuống chậm rãi đi theo Dịch Phong, đi về Ma thành.

Trên đường lúc nói chuyện với nhau, Dịch Phong cũng biết nữ tử này tên là Ninh Thanh.

Mà tay Ninh Thanh vì trước đó bị ma vật làm tổn thương, không chịu xử lý, lại thêm tình trạng không thể thích nghi được với tốc độ bay, rốt cuộc không nhịn được hôn mê bất tỉnh.

Khi Ninh Thanh tỉnh táo lại, phát hiện mình đang nằm trong một toà lầu nhỏ.

Dưới lầu có mấy đạo bóng đen lén lén lút lút.

"Làm sao để xử lý cái người này đây?"

Cầu Đại khẩn trương hỏi: "Tuy ác ma khủng bố kia đi rồi, nhưng lại bỏ nữ nhân này ở đây, rốt cuộc là có ý gì?"

"Nếu không thì chúng ta dứt khoát đi, có hoặc không, đã làm thì làm cho đến nơi đến chốn?"

"Bốp!

Ác Lang chụp miệng hắn lại.

"Ngu!"

"Nếu nữ nhân này là người của ác ma kia, vậy nếu nữ nhân này chết, ác ma không đến gây phiền toán cho chúng ta chắc?" Ác Lang nói: "Cho nên chúng ta không những không chăm coi, phải an ủi cho tốt, khách khí vào, phải yêu mến, như vậy ác ma mới không gây phiền phức cho chúng ta."

"Nhưng nếu thế chẳng phải chúng ta phải thay đổi kế hoạch, tiếp tục thế này hả?"

Cầu Đại không cam lòng nói: "Nếu nữ nhân này không đi một năm, chúng ta phải thận trọng cải trang một năm, nếu ở mười năm không đi, không lẽ phải giả đến mười năm?"

"Bình tĩnh nào!"

Ác Lang dựng dựng ngón tay, nghiêm túc nói: "Thực ra ta đã suy nghĩ kỹ rồi, đóng giả người không có gì không tốt, không làm gì chỉ có nấu nướng, cất rượu"

"Hơn nữa với ma vật mà nói, kỹ năng đóng vai thành người ở cạnh người thật sự hữu ích vô cùng!"