"Cao nhân, những ma vật này đều do huynh giết sao?"
Tô Ngư Nhi hỏi.
"Đương nhiên!"
Dịch Phong nói.
"Vậy ta có thể gia nhập với huynh không?"
Tô Ngư Nhi ôm chặt cánh tay Dịch Phong, vẻ mặt mong đợi hỏi.
"Ngươi có ý gì?"
Dịch Phong lùi về sau một bước, cảnh giác nhìn nàng ta.
Nữ nhân này.
Muốn giành quái với hắn?
"Cao nhân, ý của ta là lúc huynh giết quái có thể mang theo ta không, ta ở bên cạnh nhìn sau đó để ta giết một con là được"
Tô Ngư Nhi dựng một đầu ngón tay nghiêm túc nói.
Ừm.
Dùng hết toàn lực liều chết giết một con vẫn có thể được.
Chỉ cần theo cao nhân giết chết một con, vậy bọn hắn chính là người thông đồng làm bậy.
Thế thì nàng ta cũng sẽ là đầu sỏ gây họa đùa giỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay.
Nghĩ thôi cũng thấy tuyệt diệu.
"Đợi đã, chẳng phải ngươi nói muốn mua hạt châu, có bao nhiêu mua bấy nhiêu sao?" Dịch Phong vươn bàn tay ra, nói: "Đưa tiền!"
"Đưa tiền không thành vấn đề, nhưng chỗ của huynh nhiều quá, nhất thời ta không có nhiều tiên tỉnh như vậy, cho nên có thể cho phép ta từ từ gom lại trả cho huynh không?" Tô Ngư Nhi hỏi.
Dịch Phong chống cằm.
Ừm.
Quả thật.
Một vạn tiên tỉnh một hạt, nơi này có ba bốn trăm vạn hạt phải đến hàng trăm triệu, nha đầu này quả thật không thể lấy hết trong một lúc được.
"Được thì được, nhưng cần phải đưa tiền cọc"
Dịch Phong nghiêm túc nói: "Hơn nữa không được nuốt lời không trả"
Tô Ngư Nhi sảng khoái lấy túi chứa đồ ra, trong túi chứa đồ có mấy trăm vạn tiên tinh đều đưa hết cho Dịch Phong.
Dịch Phong mỉm cười.
Cảm giác nặng trĩu thật tốt.
"Vậy cao nhân, huynh có thể đồng ý điều kiện ban nãy ta nói không" Tô Ngư Nhi lại hi vọng hỏi: "Để ta đi theo huynh"
"Không được!"
Dịch Phong từ chối thẳng.
"Ôi chao huynh yên tâm đi, ta nhất định sẽ trở về lấy tiền, nhưng trước khi lấy tiền huynh cho ta theo huynh một khoảng thời gian được không, ta chỉ muốn đi theo huynh, huynh ở đâu ta ở đó." Tô Ngư Nhi ôm chặt cánh tay Dịch Phong lắc lư.
"Không được."
Dịch Phong lại lần nữa từ chối.
Trước không nói nha đầu này phải về lấy tiền, còn muốn đi theo hắn cả hành trình, không cần phí tổn sao?
Mặc dù...
Bây giờ trên người mang theo khoản lớn nhưng làm người không thể quên nguồn cội.
Hơn nữa nha đầu này kì quái như vậy, đi theo bên cạnh không biết phiền phức thế nào nữa.
"Cao nhân, ta cầu xin huynh mà!" Tô Ngư Nhi làm nũng, liều mạng lắc lư cánh tay Dịch Phong.
"Không thể nào."
Dịch Phong chém đỉnh chặt sắt.
"Huhu, cao nhân ta cầu xin huynh, huynh xem tối như vậy, huynh ném ta lại một mình phải làm sao đây, ta chỉ muốn đi theo huynh, huynh bảo ta làm gì ta sẽ làm đó!" Tô Ngư Nhi nước mắt lưng tròng nói.
"Tuyệt đối không thể!"
Dịch Phong tăng giọng.
Nữ nhân này hành vi logic không đâu vào đâu, nhất định có ý đồ.
Dịch Phong kiên quyết không chịu.
"Cao nhân chẳng phải huynh thích tiên tỉnh sao, ta có một năng lực nhỏ chính là có thể tìm được bảo tàng!" Tô Ngư Nhi vội nói:
"Ta từng tìm được rất nhiều bảo tàng cho sư thúc sư bá ta, trong bảo tàng có rất nhiều rất nhiều tiên tỉnh"
Nói rồi chóp mũi nàng ta khẽ ngửi, đi đến nơi cách đó không xa dùng bàn tay đào bới, một viên tiên tinh được nàng ta kéo ra khỏi mặt đất.
"Huynh xem đi cao nhân, ta thật sự không lừa huynh"
Tô Ngư Nhỉ trịnh trọng nói.
Nhìn tiên tinh trong tay Tô Ngư Nhi, Dịch Phong ung dung ngẩng đầu.
"Những người ở thế hệ ta nên hành thiện tích đức, đêm tối như vậy vứt một nữ lưu như ngươi ở đây thật sự không ổn"
"Xin nhất định phải ở lại, lúc nào cũng phải theo sát ta."
Ám Ảnh Đảo.
Từ đó trở đi có thêm một cô gái săn tìm bảo vật.
Mỗi ngày lúc trời còn tờ mờ sáng, cô gái này đều mang theo trữ vật giới chỉ và mấy bó đuốc ra cửa.
Mỗi ngày nàng đều thắng lợi trở về.
Đêm xuống, nàng còn ra ngoài giết quái với Dịch Phong.
Với thực lực của nàng, đụng trúng Ba Ba Quái với Mông Đa Thú thì có thể giết một chút.
Còn nếu đụng phải Dung Nham Cự Thú và Song Đầu Thuỷ Quái, cơ bản là không đủ vốn để đối đầu, cho nên chỉ có thể dựa vào Dịch Phong đánh cho tàn phế, sau đó nàng mới đến bổ cho một đao.
Nhìn có vẻ mệt chết đi được, nhưng nàng lại đắm chìm trong đó.
Kiếp môn Thiên Bích Tông.
Trong đại sảnh nghị viện, giờ phút này chật kín người.
Ngoài người của Thiên Bích Tông ra, còn có những tông môn khác.
Mục đích những người này tụ tập ở đây, cũng bởi vì ma vật đã biến mất trên diện rộng.
Ngoài việc để đệ tử tông môn hoàn thành nhiệm vụ rèn luyện ra, ma vật còn có rất nhiều công dụng quan trọng khác.
Thậm chí với đám người bên kia, ma hạch vốn đã trở thành một loại tiền tệ.
Không còn nguyên nhân nào khác, bởi vì bên trong ma hạnh có năng lượng mạnh mẽ, thậm chí sau khi thanh trừ khí tức điên cuồng bên trong, còn có thể giúp cho người ta tu luyện. Ngoài ra còn có thể xem là năng lượng để thúc động linh thuyền, hoặc là giúp duy trì hoạt động đại trận.