Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1083: Thay đổi điên đảo (2)




Bọn hắn cũng không phải vì cửu giới, càng không phải bọn hắn cao thượng gì cả, mà ở trong hoàn cảnh như vậy đây là chuyện các đại tông môn đều mặc nhận đồng thời không thể không làm.

Dưới sự thúc đẩy này các đệ tử vì để hoàn thành nhiệm vụ tông môn tất nhiên càng phải đến gần những nơi như vậy.

Nhưng mà.

Tình cảnh lúc này không đúng lắm.

Trên đường đều là những đệ tử hùng hổ mắng chửi.

"Mẹ nó chứ, sương đen này là giả phải không, lão tử ngồi xổm ở đây nhiều ngày như vậy rồi một con ma vật cũng chẳng thấy đâu, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Một đệ tử lướt qua ranh giới dọc theo sương đen, khắp nơi tìm kiếm bóng dáng ma vật.

"Huynh đệ, ngươi bớt nói vài câu đi, ngươi mới đến mấy ngày thôi, mẹ nó ta đã ngồi ở đây cả tháng cũng chỉ canh được một con ma vật cấp thấp" Một đệ tử khác không nhịn đượcc phỉ nhổ.

"Vậy một tháng ngươi bắt một con chẳng phải tốt lắm sao?" Đệ tử khi trước nói: "Ít nhất ngươi có thể hoàn thành nhiệm vụ năm nay."

"Tốt cái rắm, ngươi có biết để hoàn thành nhiệm vụ tông môn có bao nhiêu người tranh giành không?"

Đệ tử phía sau dựng thẳng ngón tay, trợn mắt mắng chửi: "Mẹ nó hơn ba vạn người tranh giành đấy, suýt nữa gây ra đại chiến tông môn luôn rồi!"

Nhất thời.

Khu vực bên rìa sương đen, triệt để trở thành nơi khó cầu ma vật.

Có lúc vì để tranh đoạt một ma hạch của một con ma vật cấp thấp, rất nhiều người đã ra tay đánh nhau.

E rằng những đệ tử này vĩnh viễn cũng không ngờ trong hoàn cảnh ma vật tung hoành như vậy, thế mà muốn giết một con ma vật cũng không giết được.

Vân Kiếp Môn.

Là kiếp môn xếp mười hạng đầu ở tiên giới hiện nay, tất nhiên có không ít đệ tử tông môn ở gần sương đen lịch luyện.

Nhưng từ sau khi đến tiên giới đã tròn một năm, chín mươi chín đệ tử trong tông môn bao gồm những đệ tử ưu tú đều không thể hoàn thành nhiệm vụ, tất nhiên sẽ thu hút sự chú ý của cao tầng Vân Kiếp Môn.

Ngoài sơn môn Vân Kiếp Môn, một thiếu nữ bện tóc tay cầm kiếm, chuẩn bị các loại trang bị.

Mà mấy trưởng lão bên cạnh nàng ta đang hiền từ vui vẻ dặn dò tỉ mỉ.

"Tiểu Ngư Nhi, ở bên ngoài nếu gặp nguy hiểm nhớ phải kịp thời bóp nát ngọc giản, các sư thúc sư bá nhất định sẽ đuổi đến ngay lập tức"

"Cái này là đan dược hồi phục nguyên khí"

"Thanh kiếm này con cũng cầm đi"

"Còn cái này nữa, quyển trục dịch chuyển"

"Ngoài ra nếu bị thương cũng có thể dùng những đan dược này."

"Ta cũng đã truyền tin tức con xuống núi ra ngoài, hễ gặp đệ tử Vân Kiếp Môn bên ngoài, bọn hắn sẽ nghe theo mệnh lệnh của con vô điều kiện, cho nên sau khi con xuống núi phải đi tìm bọn hắn ngay lập tức, có sự giúp đỡ của bọn hắn con hành sự sẽ tiện hơn rất nhiều."

Các trưởng lão nhét từng lọ đan dược vào nhẫn chứa đồ của thiếu nữ, lần đầu tiên chính thức lịch luyện của thiếu nữ thiên tài nhỏ tuổi nhất khiến người ta yêu thương nhất, đối với tông môn bọn hắn mà nói đều tràn ngập lo lắng.

Mà ở bên cạnh, còn có rất nhiều sư huynh đệ đến tiễn.

"Tiểu sư muội, nhiệm vụ quan trọng điều tra rõ chuyện này giao cho muội đấy"

"Cố lên tiểu sư muội"

"Muội là giỏi nhất"

Các sư huynh đệ xôn xao cổ vũ.

"Yên tâm đi, Tô Ngư Nhi nhất định có thể điều tra rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, những thứ này còn không dùng đến đâu, với thực lực của con đã lắm đủ rồi"

Thiếu nữ Tô Ngư Nhi vỗ ngực, sau đó bay xuống núi.

Nửa ngày sau, nàng ta đã đến khu vực rìa sương đen.

Bây giờ khu vực này đã trở thành bình nguyên tụ ma do rất nhiều đệ tử lén mệnh danh, tuy rằng một con ma vật cũng chẳng thấy đâu...

Tô Ngư Nhi đến bình nguyên tụ ma không hề nghe lời trưởng lão trong tông, xuống núi phải đi tìm những đệ tử khác trong môn ngay.

Với người đã lập lời thề phải trở thành đại nhân vật một mình đảm đương như nàng ta làm sao cho phép chuyện đó xảy ra?

"Bổn cô nương không tin không tìm được nguyên nhân ma vật biến mất"

Tô Ngư Nhi thể son sắt nói.

Hơn nữa nàng ta nghĩ nếu muốn tìm nguyên nhân ma vật biến mất nhất định phải tìm ra ma vật trước.

Cho nên.

Tiểu sư muội Vân Kiếp Môn được vạn người yêu thương cũng chính thức trở thành một thành viên trong số đông đảo đại quân ngồi xổm chờ ma.

Lần ngồi xổm này.

Tô Ngư Nhi đã ngồi suốt hai tháng.

Hai tháng trôi qua, một cọng lông cũng không chạm được, khiến cho vị tiểu sư muội chuẩn bị ra ngoài làm đại sự gặp phải đả kích nặng nề.

Trong sương đen.

Mấy ngày nay Dịch Phong xử lý đám quái vật bò sát ở sơn cốc Thi Phù một lượt trước, lại đến phế tích tiêu diệt cự thú dung nham, nửa ngày trời hắn đã giải quyết sạch sẽ ma vật của tất cả các địa điểm mình biết.

"Ông nội nó chứ"

"Ma đâu?"

Dịch Phong khổ não phát hiện bây giờ dù hắn muốn dưỡng quái cũng không dưỡng được.