Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1034: Chúng ta thì không được.




Vì sao Dịch Phong có thể không bị trận pháp ảnh hưởng, dùng thời gian cực ngắn giết chết nhiều yêu thú như vậy, sau đó còn có thể đi vòng tròn trong toàn bộ tầng thứ hai?

Coi trận pháp của Thánh Sơn Địa Cung chỉ là vật bài trí sao?

Không, hoàn toàn không phải.

Thánh Sơn Địa Cung là thủ đoạn mạnh nhất của Thiên Phách Tông, trận pháp cùng cơ quan bên trong tuyệt đối là thật, những đệ tử bị truyền tống ra ngoài đều đã tự mình trải nghiệm, hơn nữa đó còn là ở trong tình huống trận pháp chưa kích hoạt hết công suất.

Mà nếu những trận pháp cùng cơ quan này đều là thật...

Dịch Phong còn có thể như thế...

Trong khoảnh khắc này, mọi người đều nhận ra một điều.

Đó chính là Dịch Phong rất mạnh.

Mạnh đến mức có thể không quan tâm những trận pháp cùng cơ quan, mạnh đến mức không để ý đến sự tồn tại của Thánh Sơn Địa Cung...

Bọn họ đã biết vì sao Dịch Phong có thể nhanh chóng thông qua cửa ải thứ nhất như vậy.

Cũng rốt cục hiểu được, ấn ký của Đặng Triêu yếu ớt khẳng định không thể tách rời khỏi người này.

Sắc mặt Tằng Hiền trắng bệch.

Trong lòng lộp bộp một tiếng, đồng thời bước chân có chút lảo đảo.

Trong tâm trí.

Tựa như vang lên một tiếng sấm nổ.

Người nào có thực lực càng mạnh sẽ càng hiểu được muốn làm tất cả chuyện này yêu cầu sức mạnh khủng khiếp như thế nào.

Nói thật lòng, loại thực lực này đã làm cho hắn cảm giác được tuyệt vọng.

Nếu vị này lựa chọn động thủ với Thiên Phách Tông của hắn, Thiên Phách Tông sẽ không hề có sức chống cự, thậm chí ngay cả tư cách trốn tránh cũng không có.

Lý đo là vì Thánh Sơn Địa Cung bọn hắn vẫn luôn lấy làm tự hào ở trong mắt người này giống như không tồn tại.

Mà Thiên Phách Tông bọn hắn còn không đối xử khách khí với vị này.

Thậm chí, ở thời điểm khởi động trận pháp Thánh Sơn Địa Cung, hắn còn hô lên muốn lấy mạng Dịch Phong.

Yên tĩnh.

Giờ phút này không gian yên tĩnh đến dọa người, mơ hồ lộ ra cảm giác áp lực.

Đúng lúc đó.

Mọi người lại truyền đến tiếng kinh hô.

Theo tiếng kinh hô truyền ra, mọi người liền nhìn thấy không biết từ lúc nào Dịch Phong đã đi tới điểm cuối tầng thứ hai.

Thấy vậy.

Tằng Hiền thầm kêu không ổn.

Chứng kiến thực lực siêu cấp của đối phương, hắn thiếu chút nữa muốn lập tức bỏ chạy.

Nhưng hòa thượng chạy được, miếu chạy được sao?

Đã như vậy, chẳng bằng yên lặng theo dõi kỳ biến.

Nếu như vị này thật sự muốn truy cứu việc kích hoạt trận pháp, vậy một mình hắn sẽ nhận mọi trách nhiệm Trên Tinh Hà Đồ, Dịch Phong trực tiếp đi tới cửa truyền tống của tầng thứ hai.

Thấy thế, ánh mắt mọi người đồng loạt tập trung nhìn về phía cửa truyền tống của tầng thứ ba.

Chỉ chốc lát sau.

Một thanh niên mặc áo choàng trắng xuất hiện.

Hắn đẹp trai tuấn lãng, sắc mặt bình thản, toàn thân không tản mát ra bất kỳ khí tức nào.

Bề ngoài đã đạt tới cảnh giới tu vi cực cao lại nhìn giống hệt phàm nhân, việc này làm cho đồng tử mọi người ở đây co rụt lại.

Quả nhiên.

Là một đại cao thủ!

Về phần Dịch Phong là Dịch Phong của Bách Luyện Tông, trải qua thời gian dài như vậy, bao gồm cả những hạ tông kia đều đã sớm biết.

Cho nên mọi người ở đây đều không có chút kinh ngạc nào với thân phận của Dịch Phong.

"Ủa? Không ngờ tất cả mọi người đều đi ra trước ta"

Dịch Phong nhìn xung quanh, trong miệng nói thầm.

Xem ra mình lãng phí quá nhiều thời gian ở tầng hai.

Nhưng hắn cũng không phải tới để tranh đoạt chức vị đệ nhất, mà chỉ là đi ngang qua sân khấu một cái, kéo dài thời gian đến lúc Thi Thanh Nghiên xuất quan đưa số tiên tỉnh còn lại cho hắn là hắn đã cảm thấy thỏa mãn.

Vì vậy, Dịch Phong cất bước đi về phía mọi người.

Điều làm cho hắn thật sự không ngờ tới là, toàn bộ mọi người ở đây đều nhìn hắn, ánh mắt còn rất cổ quái, hơn nữa yên tĩnh vô cùng.

Dịch Phong nhíu mày một cái.

Lại không nhịn được sờ mũi.

Rất không thoải mái.

Thấy mọi người vẫn nhìn mình như vậy, hắn há miệng nói: "Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì? Muốn chờ ta bắt đầu thi đấu lôi đài sao?"

"Đấu như thế nào đây?"

"Bản thân được tùy ý lựa chọn đối thủ sao? Có quy tắc nào không?"

Lời nói của Dịch Phong không được ai đáp lại.

Điều này làm cho hắn càng không được tự nhiên, trong loại tình huống này, hắn cảm giác ngồi cũng không được, đứng cũng không xong, cứ cảm thấy muốn tìm chút chuyện để làm.

"Nếu như được tự do lựa chọn, vậy chúng ta bắt đầu thi đấu lôi đài nhé?"

Dịch Phong tùy tiện nhìn về phía một người, hỏi bằng giọng điệu thăm dò.

Nghe vậy.

Tròng mắt người nọ trợn to, mồ hôi lạnh toàn thân chảy ròng ròng, trực tiếp quỳ xuống đất.