Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1024: Lướt qua




Dù sao bọn họ hoàn toàn không xem đệ tử Thiên Bá Môn là đối thủ, tóm lại bọn hắn mặc kệ thành tích, ít nhất lấy được thứ hạng tốt giữa các hạ tông với nhau là được.

"Tuyên bố quy tắc cuộc thi lần này"

Bên trên, giọng nói thanh lệ của Vương Y Vận vang lên.

"Đợi lát nữa bắt đầu cuộc thi, các ngươi sẽ dịch chuyển đến bên trong địa cung Thánh Sơn, tất cả trận đấu đều sẽ cử hành trong địa cung Thánh Sơn"

"Địa cung Thánh Sơn là tiểu thế giới do các tiền bối tông môn ta sáng lập ra, bên trong hàm chứa đủ mọi cơ quan và pháp trận."

"Mà cửa ải đầu tiên của cuộc thi chính là thông qua lối đi chính của địa cung Thánh Sơn, toàn bộ hành trình lối đi chính khoảng một trăm dặm, trừ pháp trận cơ quan đơn giản ra còn bố trí thêm mê trận, sát trận, huyễn trận cùng trận dịch chuyển nghe nhìn lẫn lộn. Ví dụ như mắt ngươi nhìn thấy sắp đến điểm cuối rất có thể bất cẩn vào nhầm trận dịch chuyển lại trở về điểm ban đầu. Trừ chuyện đó ra, điểm cuối của lối đi này còn có một trưởng lão của chúng ta tọa trấn được coi là người trấn ải, ông ấy sẽ kìm nén thực lực của mình ở trạng thái khoảng tám phần thực lực của các ngươi để chiến đấu với các ngươi, đánh bại ông ấy mới có thể qua ải"

"Thuận lợi qua ải hiệp thứ nhất sẽ có thể tiến vào ải thứ hai ngay.

Ải thứ hai là nội bộ địa cung Thánh Sơn chân chính, ở bên trong sẽ có yêu thú khế ước của Thiên Bá Tông chúng ta canh gác, những yêu thú kia có mạnh có yếu, nếu gặp phải thứ không thể địch nổi các ngươi có thể dịch chuyển ra ngoài bất kì lúc nào.

Cho nên trước khi bắt đầu, chúng ta sẽ phát cho mỗi người các ngươi một ngọc giản dịch chuyển.

Đương nhiên nếu dịch chuyển ra ngoài tương đương với việc từ bỏ thi đấu. Cho nên cửa ải này với các ngươi mà nói trừ việc kiểm tra thực lực ra còn kiểm tra vận may nữa, có thể cả đoạn đường yêu thú ngươi gặp phải đều không quá mạnh, nhưng cũng có thể gặp ngay yêu thú không thể địch nổi, khiến ngươi không thể không bỏ quyền"

"Mà người qua hết cả hai ải đó, chúng ta sẽ tính điểm dựa theo thời gian qua ải của các ngươi, đồng thời bước vào vòng đấu lôi đài ải thứ ba, đấu lôi đài sẽ tiến hành theo hình thức rút thăm, đấu lôi đài cũng sẽ được cộng hoặc trừ điểm dựa theo thắng bại"

"Cuối cùng dựa vào điểm số để xếp hạng"

"Nhắc nhở thêm một câu sau cuối, chúng ta sẽ ở lôi đài ải thứ ba chờ mọi người, hai ải đầu trừ người trấn ải ra sẽ không có bất kì ai ở đó, cho nên nếu gặp phải nguy hiểm không thể phá giải, xin nhất định hãy bóp nát ngọc giản chuyển dịch ra ngoài ngay lập tức, dù sao bỏ quyền thi đấu tốt hơn từ bỏ tính mạng"

Mỹ âm của Vương Y Vận mang theo tiên nguyên truyền khắp toàn trường, phổ biến quy tắc thi đấu cho mọi người.

Chính vào lúc này La Nguyên đi đến bên cạnh nàng ta, nhỏ tiếng truyền âm nói: "Vương trưởng lão, có chuyện này cần thông báo cho ngươi."

"Chuyện gì?"

Vương Y Vận khựng lại một lúc, không nhịn được hỏi.

"Người trấn ải cửa ải đầu tiên không phải là ta nữa, mà sẽ do lão tổ Đặng Triều đích thân đến trấn ải!" La Nguyên nói.

"Cái gì? Lão tổ Đặng Triều đích thân trấn ải?"

Vương Y Vận khẽ kinh ngạc.

Nhưng trong lòng nàng ta hiểu rõ, lão tổ Đặng Triều đích thân đến đây e rằng là vì Dịch Phong kia.

Cho nên nàng ta cũng nhẫn nhịn sự kinh ngạc, không lên tiếng.

"Tất cả mọi người đến lấy ngọc giản, sau đó vào thi đấu!"

Vương Y Vận lớn tiếng tuyên bố.

Sau khi nàng ta tuyên bố xong, từng đệ tử hạ tông dưới sự an ủi và dặn dò của trưởng bối tông môn mình, chuyển dịch vào địa cung Thánh Sơn.

"g, cái đó cho hỏi một chút, cuộc thi lối đi chính này có thể dùng tọa kỵ hoặc có thể bay không?" Dịch Phong tay cầm ngọc giản, không nhịn được hỏi Vương Y Vận.

"Quá trình không hạn chế bất kì thủ đoạn nào"

Vương Y Vận nhìn Dịch Phong, thái độ có chút ôn hòa nói.

"Ồ, vậy thì tốt"

Dịch Phong thở phào một hơi, mẹ nó cả trăm dặm nếu muốn hắn chạy bộ chẳng phải sẽ gãy chân sao?

Cầm lấy ngọc giản dịch chuyển vào trong địa cung Thánh Sơn.

"Vào rồi vào rồi."

Trong nhóm người bên dưới, Giang Tả Giang Hữu trốn trong góc nhìn Dịch Phong bước vào.

"Phù, coi như đã vào rồi."

Giang Tả thở phào một hơi, không phải bọn hắn không muốn tiễn Dịch Phong chỉ là nghĩ đến cảnh tượng có thể Dịch Phong sẽ bị dịch chuyển ra ngoài ngay lập tức, bọn hắn cảm thấy bản thân không chịu nổi việc mất mặt này.

Bây giờ Dịch Phong vào đó cũng tốt.

Cứ ở đây chờ hắn ra ngoài, ra ngoài rồi đưa Dịch Phong trở về Bách Luyện Tông.

Mà giờ phút này Dịch Phong đã vào trong lối đi chính của địa cung Thánh Sơn, đưa mắt nhìn qua, xung quanh mông lung, dường như đang ở trong màn sương mênh mông.

Hoàn toàn không biết lối đi chính này rộng bao nhiêu, tóm lại Dịch Phong vừa bước vào hoàn toàn không nhìn thấy những đệ tử khác.