Thì Ra Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần

Chương 1022: Thực lực cụ thể thế nào?




"Tiếp theo phải làm sao?" La Nguyên hỏi.

"Cái gì phải làm sao?"

Vương Y Vận nhìn ông ta.

"Ta muốn nói cuộc thi ngày mai, hắn thật sự muốn tham gia sao?"

La Nguyên lại hỏi.

"Chuyện này, nếu hắn muốn tham gia, ngươi còn có thể không cho hắn tham gia à?"

Khóe miệng Vương Y Vận giật giật.

"Ý của ta là nếu hắn tham gia, cuộc thi này còn ý nghĩa nữa sao?"

La Nguyên nói.

"Chuyện này..."

Vương Y Vận nghẹn lời.

Khựng lại một lúc.

Vương Y Vận nói tiếp: "So với thi đấu ta lại nghĩ đến một chuyện khác quan trọng hơn."

"Ngươi muốn nói Bách Luyện Tông?"

La Nguyên hỏi.

"Đúng vậy."

Vương Y Vận nói: "Dịch Phong kia là phu quân chưa cưới của Thi Thanh Vũ tông chủ vừa thượng nhiệm của Bách Luyện Tông"

"Thử hỏi Bách Luyện Tông có hai người này, tương lai sẽ thế nào?"

Nghe vậy đồng tử La Nguyên khẽ co lại, tiếp lời Vương Y Vận:

"Có hai người này, cho dù Bách Luyện Tông công khai thách thức Thiên Bá Môn chúng ta, trừ phi xé rách da mặt không chết không thôi, nếu không Thiên Bá Tông cũng không làm gì được Bách Luyện Tông"

"Đúng vậy, chuyện này không thể không coi trọng!" Vương Y Vận nói.

Xử lý không tốt sẽ gây ra chuyện lớn.

"Như vậy đi, ngươi sắp xếp lại cho người của Bách Luyện Tông"

Vương Y Vận nói: "Ta sẽ bẩm báo với hai vị lão tổ"

Sau khi Vương Y Vận dặn dò xong, hai người chia nhau rời khỏi.

Trong thiên điện sắp xếp cho rất nhiều hạ tông, trưởng lão La Nguyên đi vào dưới sự dẫn dắt của chấp sự phụ trách sắp xếp, La Nguyên đi thẳng vào phòng của Bách Luyện Tông.

Gõ cửa phòng.

Giang Tả Giang Hữu ngơ ngác đi ra.

"Còn không mau tham kiến La Nguyên trưởng lão..."

Ngoài cửa chấp sự phụ trách há miệng muốn quát mắng, lại bị La Nguyên phất tay cắt ngang.

"Tại hạ La Nguyên, trưởng lão Thiên Bá Tông, gặp qua hai vị tiên hữu của Bách Luyện Tông."

La Nguyên cực kì khách sáo, chắp tay cười nói.

"Cái gì?"

"Trưởng lão Thiên Bá Tông?"

Chuyện này khiến Giang Tả Giang Hữu sợ ngây người, làm cho bọn hắn không biết để tay ở đâu, La Nguyên vậy mà khách sáo với bọn hắn như vậy?

"Giang Tả Giang Hữu, gặp qua trưởng lão."

Hai người vội vàng chào hỏi, cung kính cúi đầu.

"Hai vị khách sáo rồi, không cần hành lễ như vậy." La Nguyên vội vã đố hai người dậy, đồng thời quở trách chấp sự bên cạnh: "Sao ngươi lại sắp xếp cho tiên hữu của Bách Luyện Tông ở nơi này, chuyện này còn ra thể thống gì?"

"Mau thu dọn điện của khách quý, sắp xếp cho tiên hữu Bách Luyện Tông vào."

"Vâng!"

Chấp sự kia cũng không dám hỏi tại sao, vội vàng làm theo.

Thấy chấp sự rời đi, La Nguyên vội vàng xin lỗi: "y dà, chấp sự trong môn không hiểu quy tắc, chậm trễ tiên hữu Bách Luyện Tông, mau theo ta đến điện khách quý, đợi chúng ta qua đó nhất định họ cũng đã thu dọn xong rồi."

Nói xong.

La Nguyên cười tủm tỉm đi trước dẫn đường.

Hai người Giang Tả Giang Hữu hoàn toàn ngơ ngác đứng tại chỗ.

Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong lòng hai người đều khủng hoảng!

Không dám tin tất cả mọi chuyện xảy ra trước mắt.

Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Bình thường hộ pháp chấp sự của Thiên Bá Tông trước mặt nhóm hạ tông bọn hắn đều hếch mũi lên trời, càng đừng nói đến trưởng lão, trừ Vương Y Vận ra e rằng những người khác đều không coi đám người hạ tông bọn hắn ra gì.

Càng không cần nhắc đến bọn hắn không phải trưởng lão của hạ tông, chỉ là hộ pháp của hạ tông mà thôi.

Trong số tất cả các hạ tông, Bách Luyện Tông của bọn hắn hoàn toàn không phải sự tồn tại đứng đầu.

Bây giờ.

Lại khách sáo với bọn hắn như vậy.

Còn cho bọn hắn quyền lợi được ở riêng trong điện khách quý?

Bọn hắn có tài đức gì.

Cả đoạn đường, hai người bước đi mà chân mềm nhũn.

Nhưng khi bọn hắn gom đủ dũng khí để hỏi La Nguyên, La Nguyên lại cười mà không đáp.

Chuyện này khiến bọn hắn khủng hoảng không thôi.

Nhưng mẹ nó chuyện khó tin hơn là khi thật sự đi đến điện khách quý, bọn hắn phát hiện không chỉ đơn giản như vậy.

Không chỉ có sơn hào hải vị, còn bố trí pháp trận có thể nâng cao tốc độ tu luyện.

Mẹ nó quá đáng hơn là còn sắp xếp mười tám người thị nữ ăn mặc hở hang.

Hai người ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, nhìn sơn hào hải vị và thị nữ yểu điệu trước mặt, muốn ăn lại không dám ăn, chỉ đành ra vẻ bình tĩnh nhắm mắt dưỡng thần.

Mà một nơi khác.

Trong đại diện màu đen, có hai nam tử đang ngồi xếp bằng bên trên.

Bọn hắn ăn mặc một trắng một đen, chính là nhân vật linh hồn tuyệt đối của Thiên Bá Tông, đồng thời cũng chưởng quản Thiên Bá Tông hiện nay.

Người mặc áo bào trắng tên Đặng Triều.

Người mặc áo bào đen tên Tằng Hiền.

Nghe báo cáo của Vương Y Vận bên dưới, hai người vốn đang bình tĩnh vào thời khắc này kinh ngạc mở mắt.

"Xác nhận không có sai lắm?"

Đặng Triều chậm rãi lên tiếng.

"Khởi bẩm hai vị trưởng lão, xác nhận không sai lầm."

Vương Y Vận cung kính nói: "Đương nhiên, thuộc hạ thực lực hơi thấp chỉ có thể nhìn ra đại khái thực lực của Tô Bạch, còn về thực lực của Dịch Phong kia cụ thể thế nào lại không đoán được."