Thị Huyết Vương Gia Ôn Nhu Độc Sủng Vương Phi Lạnh Lùng

Chương 20: Sứ Giả Nước Bạch Hổ




Thiên Vạn Lâu nổi tiếng cách đây không lâu, được trải dài tới các thành trấn, thiết kế Lâu gồm 4 tầng: lầu 1: cho các bá tánh bình dân, lầu 2: dành cho các dòng dõi hoàng tộc, công tử quý tộc các nhà quan to, lầu 3 gồm 4 phòng: Đông, Tây, Nam, Bắc,chủ nhân của những căn phòng này đều rất thần bí chưa ai thấy qua, phòng được cách âm rất tốt bên ngoài không nghe thấy bên trong nói gì nhưng bên trong thì ngược lại nghe rõ ràng tiếng động bên ngoài. Lầu 4 là nơi cấm địa của Thiên Vạn Lâu từng có người vì tò mò đã lén tiến lên lầu 4 này sau đó không còn thấy hắn xuất hiện nữa. Có người nói đấy là nơi lão bản Thiên Vạn Lâu ở không cho phép kẻ lạ mặt tiếp cận, do có kẻ không nghe theo nên bị hắn giết chết.Mỗi món ăn ở đầy đều phong phú độc đáo . Những ai đến đều phải đặt bàn trước một tháng. Thiên Vạn Lâu là sản nghiệp của Huyết Sát Cung, ai cũng thắc mắc lão bản thần bí đứng phía sau Huyết sát Cung là ai.

Trên lầu 4 một cô gái lười biếng dựa vào ghế nghĩ ngơi khuôn mặt trắng nõn mềm mịn, y phục màu trắng tôn lên vóc dáng mê người, tóc dài như thác tự do trải dài trên ghế.Nghe thấy tiếng bước chân rất khẽ lông mi nàng hơi run nhẹ từ từ mở ra đôi con ngươi long lanh sinh động như cuốn người vào sâu đôi mắt ấy.

"Chuyện gì " Nhiễm Tịch lười biếng nói.

" Chủ tử người của ta báo tin đoàn sứ giả của nước Bạch Hổ đang trên đường đến đây, còn mang theo thái tử Lâm Dương Hà cùng công chúa Lâm Nhu Nhi. Hình như là sang để hòa hôn." thanh y nữ tử cung kính hồi báo .

Nhiễm Tịch nhíu mi khuôn mặt lạnh lùng khí thế lạnh tỏa ra bốn phía, Thanh y nữ tử đứng đó sắc mặt tái nhợt, nàng từng nghe Hàn nói nước Bạch Hổ cố ý muốn cho Hàn cùng công chúa bọn họ hòa hôn, nhưng bị hắn từ chối. Hoàng Nghiêm cũng viết thư khách sáo từ chối nhận lời, chẳng lẽ... ép hôn. Bỗng chốc căn phòng từ khí lạnh chuyển sang khí trời mùa đông lạnh lẽo Thanh y nữ tử mặt mài không chút máu đứng yên tại chỗ máu trên cơ thể như bị đóng băng không dám phát ra tiếng động " bây giờ chủ tử đang rất tức giận nàng không nên chọc vào ".

" Lui " Nhiễm Tịch nào không phát hiện sắc mặt tái nhợt của thanh y nữ tử, thu lại khí thế trên người, nhỏ giọng.

Thanh y nữ tử như được đặc xá nhanh chóng chạy mất bóng.

Phủ Thừa Tướng

Trong sân Tịch Uyển nóng dáng gầy nhỏ của Nhiễm Tịch ngồi trên ghế đá suy tư không phát hiện một bóng dáng cao to ngoài sau đang nhẹ nhàng đến gần nàng.

Đang mê man suy nghĩ bỗng thân thể lọt vào cái ôm ấm áp, Nhiễm Tịch giật mình rút châm đâm người phía sau, dường như biết trước hành động của nàng, hắn nhanh chóng né tránh thuận thế kéo mạnh tay nàng.

Bị mất thăng bằng Nhiễm Tịch ngã vào lồng ngực rắn chắc định dơ tay ra sát chiêu thì chóp mũi ngửi được mùi long tiên hương quen thuộc, tay nàng hạ xuống từ sát chiêu chuyển thành ôm chặt.

Lãnh Hàn nhìn cô gái trước mắt mới vừa rồi còn cảnh giác tấn công hắn bây giờ thì lại giống như con mèo nhỏ gặp được chủ nhân lười biếng tùy ý hắn ôm lấy vuốt lông vậy.

" Có chuyện gì khiến nàng suy nghĩ đến thất thần như vậy?" Lãnh Hàn ôn nhu vuốt tóc nàng đầy sủng nịch.

" Chuyện Bạch Hổ thôi." Nhiễm Tịch cũng không định giấu dím gì Lãnh Hàn nên thành thật khai báo.

" Hử! Bạch Hổ? ý nàng là sứ giả đến sao?" Lãnh Hàn lười biếng, ôm Nhiễm Tịch để nàng ngồi lên đùi hắn còn hắn thì ngồi vào chỗ ghế đá của Nhiễm Tịch

" Ừm, không biết ý đồ họ đến đấy để làm gì?" Ánh mắt nàng đâm chiêu liếc ai đó đang ôm nàng lười biếng ngồi trên ghế đá, chỗ ngồi của nàng bị hắn chiếm một cách dễ dàng.

Thấy mèo nhỏ nhìn mình bằng khuôn mặt đáng yêu như vậy Lãnh Hàn nhịn không được đưa mặt hắn sát vào mặt nàng khẽ nói " Nàng nói đi."

Bị hắn áp mặt đến gần nàng không tự chủ được nuốt nước bọt " Ực, Đúng là đồ yêu nghiệt hại nước hại dân mà " nàng nói thầm.

"Hử, nàng vừa nói gì?" Lãnh Hàn khẽ cong môi khuôn mặt càng thêm xinh đẹp đến gần nàng.

" Ta...ta ta nói chàng đẹp rồi nên đừng ghé sát vào ta như vậy." Nhiễm tịch lấp bắp né tránh, nếu Hàn còn như vậy thì nàng không kiềm chế được mà.. mà đè ra ăn hắn.

Nhìn biểu cảm đáng yêu của nàng Lãnh Hàn không nhịn được cuối xuống hôn lên môi nàng một nụ hôn sâu, hắn biết nàng lo lắng chuyện gì, nàng sợ Bạch Hổ đến không phải đều tốt gì chắc là có liên quan đến hắn.

" Yên tâm Bạch Hổ đến không phải chuyện hòa hôn của ta với công chúa của họ mà là thái tử sang muốn chọn phi " Lãnh Hàn buông ra môi nàng , sủng nịch giải thích. Nhìn đến khuôn mặt đỏ ửng đáng yêu, hơi thở gấp gáp của nàng khiến chỗ nào đó của hắn không kiềm chế được căng cứng lên.

"Chàng... chàng lưu manh "Phát hiện có vật gì đó cứng cứng đâm vào eo nàng, khuôn mặt Nhiễm Tịch đỏ đến có thể nhỏ ra máu, lắp bắp nhìn người nào đó. ra sức giãy giụa.

"Ngồi im "giọng Lãnh hàn khàn khàn, cực lực khắc chế lửa nóng ở bên dưới mà nàng cứ giãy giụa thế này hắn e là không nhịn được ăn nàng mất.

Nghe được giọng nói đầy nguy hiểm của Lãnh hàn người nào đó không dám động đậy.

"Thật muốn nhanh chóng lấy nàng về " Lãnh Hàn nhịn xuống lửa nóng ôm chặt tiểu nhân nhi trong lòng đầu tựa vào hõm vai nàng, giọng khàn khàn than.

Nàng nào không biết hắn vì nàng mà cực khổ nhịn xuống, nàng cũng muốn nhanh chóng được gả cho hắn. Miên man suy nghĩ cổ nàng truyền đến một trận tê dại, ai đó trút giận cắn nhẹ lên cổ nàng rồi dây dây xong rồi liếm mút lại dây dây. Không lâu chỗ đó xuất hiện một vết chấm đỏ đầy ái muội.

( Author: Ta đã trở lại rồi đây, có ai nhớ ta không? Mấy nàng ăn tết thế nào, lì xì có nhìu không nè <3)