Buổi sáng ở thành phố S.
Ở khu trại giam đã có bóng dáng người đàn ông lớn bước ra. Đã có sẵn chiếc xe ở đấy chờ ông. Bước lên xe ngồi dựa vào lưng ghế rồi nhắm mắt lại. Chiếc xe nhanh chóng rời khỏi khu nhà giam đó.
Đi qua những dãy nhà lớn, đường cái tấp nập người đi lại. Nhưng còn đang đi thì xe của ông lại bị dẫm phải đinh nên bục lốp xe. Thật trùng hợp là lúc đó xe của Mộng Khiết với Hạ Nhiên đi tới. Cũng là vì hôm nay hai cô gái rủ nhau đi chơi nên bây giờ và gặp được xe đằng trước này.
- Có chuyện gì? - Trương Hiên mở mắt ra hỏi tài xế của mình.
- Hình như là xe bị dẫm phải đinh ạ, mong ngài ngồi đợi một lúc.
Nói rồi người tài xế đi xuống để xem xe bị thế nào. Ban đầu Mộng Khiết không có ý định giúp nhưng mà thấy người tài xế chật vật quá giữa trời mùa hè nên Mộng Khiết mới đi xuống để xem giúp được không.
- Xe của anh bị sao vậy?
- À...bục lốp xe mất rồi. Không biết cô có biết quán nào để sửa xe không?
Nghe thấy tiếng hỏi thì tài xế xe cũng ngẩng lên. Suýt chút nữa thì bị hớp hồn bởi nhan sắc của Mộng Khiết.
- Tôi không có biết quán nào hết, nhưng mà tôi có thể gọi người đến giúp.
- Vậy thì phiền cô quá rồi.
- Không sao đâu, anh đợi một chút để tôi gọi người đến cho. Chứ bây giờ buổi trưa nắng như vậy ở ngoài đường này say nắng chết mất.
Mộng Khiết xua tay nói rồi cầm điện thoại trong túi xách ra tìm số để gọi.
- Tôi sẽ gửi địa chỉ chỗ này, đến giúp nhanh nhé.
Tắt máy rồi thì Mộng Khiết định quay lại xe ngòi cho đỡ nắng nhưng mà thấy tài xế lái xe vẫn không có vào trong xe thì hơi thắc mắc.
- Tôi có gọi người đến giúp rồi, anh cũng không cần phải đứng nắng vậy đâu.
- Không sao, tôi ở ngoài này cũng được.
- Nắng này không tốt đâu, không những đen da còn rất hại cho da nữa đấy. Anh nên đi vào trong xe đi.
Mộng Khiết nói xong cũng nhanh chóng chạy vào trong xe của mình. Hạ Nhiên cũng lôi kem chống nắng ra bôi cho cô. Hai người còn đang bôi kem chống nắng cho nhau thì tài xế lái xe đi tới. Anh gõ cửa xe của Mộng Khiết. Thấy vậy thì Mộng Khiết cũng hạ kính xe xuống để xem sao.
- Làm phiền cô rồi, không biết cô có thể cho tôi quá giang được không? Ông chủ của tôi đang có việc gấp cần phải về ngay.
Nghe thấy thì Hạ Nhiên và Mộng Khiết nhìn nhau. Cuối cùng thì cũng gật đầu cho họ vào. Tài xế xe cám ơn hai người rồi vội vàng đi mở cửa xe cho Trương Hiên đi sang xe của Mộng Khiết. Nhìn thấy người trung niên nhìn có vẻ khá già thì Mộng Khiết và Hạ Nhiên cũng chào ông một tiếng. Nhưng ông lại chả hề có nói gì, thậm chí ngay cả lời cám ơn với hai người cũng không có. Nhưng hai người con gái cũng chả có nhỏ nhen quá về việc này. Hạ Nhiên nhấn châ ga để bắt đầu đi.
- Hai người đến đâu? - Mộng Khiết xoay người hỏi tài xế lái xe.
- Là khu đô thị A.
- Ồ vậy thì là khu nhà tôi ở rồi. Hạ Nhiên hay chúng ta về nhà chị chơi đi.
- Ừm...cũng được ạ.
Vì như vậy nên chiếc xe lại đi đến nhà Mộng Khiết. Trên đường đi hai cô gái nhỏ vẫn luôn nói chuyện cười đùa với nhau mà chả cần biết có người lạ ngồi đằng sau.
Mộng Khiết đang ngồi nói chuyện thì có người gọi đến. Cầm điện thoại lên xem thì là Tử Sâm. Cô mỉm cười rồi bắt máy.
- Sao vậy? Nhớ em hả?
-...
- Em với Nhiên Nhiên đi chơi, sắp về rồi này.
-...
- Lúc nào rảnh thì em qua đó.
-...
- Được rồi, tạm biệt nha.
Mộng Khiết vui vẻ tắt điện thoại rồi còn quay sang nhìn Hạ Nhiên.
- Có muốn sang nhà anh ấy chơi với chị không?
- Aiz, em qua đấy để nhìn hai người tình tứ thân mật với nhau à? Hay là chị thấy em mới chia tay nên được đà làm tới?
- Đâu có đâu, em gái xinh đẹp của chị chắc chắn sẽ có bạn trai mới sớm thôi.
Nghe hai cô gái nói như vậy thì vị tài xế cũng có thể đoán ra là Mộng Khiết đã có người yêu còn cô gái đang lái xe kia thì vừa mới chia tay người yêu. Nhưng nhìn hãng xe và cả những đồ hiệu đắt đỏ mà hai cô gái đeo, và còn cả việc Mộng Khiết ở khu đô thị A là đủ hiểu gia thế của hai cô không phải dạng tầm thường.
Chiếc xe rất nhanh đã đi đến khu đô thị A. Nhưng dừng ở cổng của Âu Dương gia thì Trương Hiên nhìn vào căn biệt thư xa hoa này một lúc rồi mới lên tiếng.
- Phiền hai cô gái rồi, chúng tôi sẽ tự đi tiếp.
- À không có gì ạ. Cháu chào bác.
- Chào bác ạ.
Vì Mộng Khiết biết nếu như Trương Hiên tìm kiếm nhà nào trong khu đô thị này cũng không có mệt. Vì khu đô thị này chỉ có hơn mười ngôi nhà mà chỉ có nhà cô cách xa nhà của mấy ngôi nhà khác, còn đâu là đều xây sát vào với nhau nên rất dễ nhận ra là nhà ai với ai.
Trương Hiên bước xuống xe rồi cùng tài xế xe đi lên trước. Hạ Nhiên cũng lái xe vào cổng của Âu Dương gia rồi để trong ga-ra xe. Hai cô gái ngồi chơi nói rất nhiều chuyện với nhau. Đã vậy Mộng Khiết cũng có kể cho Hạ Nhiên về chuyện người lớn tuổi ban nãy. Lúc đó nhìn rất giống Tử Sâm, nhưng cô không có dám hỏi nhiều. Đã vậy ông còn đến chỗ này mà Tử Sâm cũng đang ở đây. Rất nhiều dữ liệu đang nạp vào đầu Mộng Khiết lúc này.
- Sao chị không hỏi luôn anh Trương cho nhanh, suy nghĩ làn cái gì?
- Chậc, chị cũng muốn hỏi nhưng có vẻ anh ấy không thích nói về gia đình của mình nên thôi.
Hạ Nhiên ngồi chơi một lúc thì lại nhận điện thoại của mẹ mình gọi về nên cô cũng đành chào tạm biệt Mộng Khiết để đi về. Mộng Khiết thì ở nhà chán quá nên cô đã đi đến nhà Tử Sâm để chơi. Thấy cổng mở nên cô đã tự bước vào mà không cần phải bấm chuông nữa. Còn đang đi vào trong thì nghe thấy tiếng của Tử Sâm. Giống như anh đang lớn tiếng với ai vậy.
Đi vào trong thì thấy người trung niên ban nãy và Tử Sâm đang ngồi đối diện nhau. Nhìn mặt Tử Sâm trầm xuống giống như có gì đó rất quan trọng.
- Sâm à.