Mấy ngày này là đến kì thi nên ai cũng tập trung để học. Duy chỉ có mỗi Mộng Khiết là lúc nào cũng rảnh. Cô ung dung còn đi mua đồ ăn cho mọi người để họ có sức học tiếp.
- Bọn họ đang tập trung vào thi cử, chả nhẽ thầy cũng thi theo họ ạ?
Mộng Khiết cầm gói bim bim ăn vừa hỏi Tử Sâm. Anh đang viết gì đó thì dừng bút nhìn cô.
- Nếu em rảnh như vậy thì có thể nhặt mấy "tác phẩm" em vứt dưới sàn lớp đi.
- Thầy yên tâm em dọn liền.
Mộng Khiết cười tươi để gói bim bim trên bàn của Tử Sâm rồi loay hoay nhặt vỏ bánh kẹo. Tuy là tiểu thư giàu có nhưng cô không hề kiêu đến nỗi bắt người làm phải dọn rác hộ mình. Dù ở nhà cô vẫn tự mình dọn. Chỉ có lúc nào cô có việc bận hay lười lắm cô mới nhờ đến người làm trong nhà. Tử Sâm thấy cô như vậy có chút cảm giác gì đó mà anh không hiểu nổi. Anh cảm thấy cô gái này rất lạ, đường đường là tiểu thư cao quý mà vẫn vui vẻ làm mấy việc này.
- Xong rồi đó. Thầy giữ gói bim bim cho em đừng để tên Trình Trạch lấy của em đấy. Em đi mua thêm vài đồ nữa để tí Băng học xong sẽ cho cô ấy.
Mộng Khiết phủi tay đứng dậy. Cô đẩy gói bim bim vào phía tay Tử Sâm rồi nhanh nhẹn rời khỏi lớp. Tử Sâm đặt gói bánh ra góc bàn rồi cầm bút viết tiếp. Cậu bạn học Trình Trạch vừa thấy Mộng Khiết đi liền chạy đến chỗ bàn Tử Sâm. Trình Trạch vốn rất thích Mộng Khiết nhưng vì anh biết cô đã dành tình cảm cho một người mà người đó lại chính là Tử Sâm, người đang dạy học ở đây. Mà không chỉ có anh biết mà cả trường này ai cũng biết cô tiểu thư độc tôn của Âu Dương gia đem lòng yêu vị giáo sư trẻ tuổi kia. Anh đi đến còn giơ tay tính lấy gói bim bim thì tự dưng nó lại thụt vào bên trong.
- Bạn học Trình Trạch, kì thi lần này em muốn bao nhiêu điểm đây?
- Hề..em đang tập trung ôn thi đây ạ. Thầy cứ làm việc của mình tiếp đi nhé
Trình Trạch gãi đầu cười khề khà rồi đi về bàn ngồi. Tử Sâm nhìn gói bim bim trong tay khóe môi anh nhếch nhẹ rồi lại duỗi ra tự nhiên lại tự nhiên. Anh cũng không hiểu tại sao bây giờ lại nghe cô ngốc kia mà giữ lại gói bim bim.
...
Tối đến, Mộng Khiết đang nằm trên sofa ăn hoa quả xem phim thì lại có điện thoại gọi đến.
- Chị nghe đây. Có chuyện gì?
-...
- Thật sao? Chị đến liền, nhớ đợi chị nhé. Giữ chỗ cho chị nữa.
Mộng Khiết nghe xong liền bật dậy đi thẳng lên trên phòng thay đồ. Cô mặc chiếc váy cách tân ngắn màu đen bó sát vào người. Phần cổ hơi cách điệu một chút. Chiếc váy vừa tôn lên làn da trắng ngọc của cô còn tôn lên cả body hoàn hảo của cô. Vòng nào ra vòng đấy còn khiến người ta nhìn vào cũng phải chảy máu mũi. Cô chọn màu son đỏ thẫm đánh lên môi. Phù hợp với lối ăn mặc của cô hôm nay. Thật ra vừa nãy là Mạc Hạ Nhiên gọi điện rủ cô đi bar chơi. Ở đây còn có nhiều anh đẹp trai mà quan trọng là Tử Sâm đang ở đó. Tuy Mộng Khiết không biết một người bận rộn như anh ở đó để làm gì nhưng cô vẫn đến để gặp anh.
- Tiểu Khiết đi đâu đây?
Mộng Khiết vừa đi xuống dưới nhà thì gặp Tuyết Vi đang cầm bánh lên ăn.
- Con đi chơi với Nhiên Nhiên, mẹ nói với ba giúp con một tiếng nhé.
- Cho Vi đi cùng đi.
- Không được đâu mẹ, để lần khác nhé.
- Ừm.
Mộng Khiết nhanh chóng rời khỏi nhà. Tuyết Vi gãi đầu suy nghĩ Mộng Khiết thì đi chơi không có nhà, Thiên Vũ thì mấy ngày nay chả thấy anh về nhà lần nào. Còn mỗi mình bà với Ngạo Thần, mà lâu rồi bà chưa được đi chơi.
- Phải lên xin anh Ngạo Thần cho đi chơi mới được.
...
Ở quán bar Cloud 9 rộng lớn. Có hai bảo vệ canh gác bên ngoài thấy Mộng Khiết đi đến liền cúi đầu chào rồi mở cửa chô cô. Mộng Khiết nhanh chóng đi vào trong, ánh đèn chói khiến cô nhíu mắt lại. Dần dần quen mới mở to mắt ra. Cô nhìn lướt qua một lượt liền thấy Mạc Hạ Nhiên đang ở gần đó. Cô đi đến bàn kêu phục vụ cho cô một ly Cocktail.
- Chị đến nhanh vậy sao?
- Đương nhiên rồi. Mà em nói anh ấy ở đây mà, sao chị không thấy.
- Thì có đúng là vừa mới ở đây nhưng mà thầy ấy vừa đi cùng một người nào đó rồi. Đi lên tầng trên á.
- Em ở đây đi, chị lên trên nhanh rồi quay lại liền.
- Ơ chị Khiết Khiết.
Mạc Hạ Nhiên còn tính nói thì Mộng Khiết đã chạy nhanh đi. Cô đi lên tầng hai thì thấy mấy tên hút thuốc đang nhìn cô. Mộng Khiết chả quan tâm cô vẫn đi tiếp để tìm Tử Sâm. Vừa hay đi được một đoạn nữa thì thấy anh đang nói chuyện với một ai đó. Rồi bỗng nhiên tất cả cánh cửa kính tầng hai bật tung ra. Mảnh thủy tinh rơi tung tóe. Mộng Khiết đứng đấy chưa kịp phản ứng. Vài người mặc áo chống đạn còn ghi là FBI xông vào. Mấy tên đang cầm thuốc lá hút chạy toán loạn. Còn có nhiều tên hút chích súng để tấn công lại. Lúc nghe được tiếng súng Mộng Khiết mới phản ứng kịp. Nhưng mảnh thủy tinh lại chả may lướt qua gò má của Mộng Khiết. Không phải sâu nhưng cũng rất sắc, cô run lên đưa tay gỡ nó ra. Dòng máu từ từ lăn lăn má bên phải của cô. Mộng Khiết đã từng thấy qua những trận chiến như thế này. Cô không mấy sợ hãi nhưng vì chảy máu nên cô cảm thấy đau. Tính rời khỏi đó mà có mấy tên xô đẩy làm Mộng Khiết ngã xuống dưới sàn.
- A.
Mộng Khiết kêu lên. Từ đâu đó Tử Sâm nghe được giọng nói quen thuộc, anh kéo vài tên để mở lối đi. Thấy Mộng Khiết ngã xuống liền bế cô lên. Anh chạy nhanh xuống dưới tầng, lúc này quán bar đang rất hỗn loạn. Mạc Hạ Nhiên đã chạy ra ngoài trước nhưng cô vẫn không ngừng nhìn vào bên trong tại vì Mộng Khiết vẫn còn ở trong đó. Cô sợ Mộng Khiết xảy ra chuyện gì. Vừa hay thấy Tử Sâm bế cô đi ra thì Mạc Hạ Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm. Cô tính ở lại với Mộng Khiết nhưng Mộng Khiết lại kêu cô cứ về trước đi thành ra cô mới về. Tử Sâm đưa Mộng Khiết đến một cửa hàng tiện lợi gần đó. Anh đặt cô ngồi xuống ghế dành cho khách hàng ăn sắn luôn ở tại cửa hàng rồi đi mua vài đồ. Tính tiền xong liền đi đến chỗ cô. Xoay người Mộng Khiết nhìn về phía mình.
- Sẽ đau đấy.
Tử Sâm chấm một ít thuốc sát trùng ra bông rồi đặt nhẹ lên gò má đang cháu máu của Mộng Khiết.
- A, đau.
Đầu cô hơi dụt lại, mặt nhăn lại.
- Ai kêu đến mấy nơi như này làm gì.
- Em đủ tuổi để vào rồi đó.
- Bớt nói lại đi, há miệng ra.
- A.
Mộng Khiết há to miệng nhìn Tử Sâm. Anh bóc viên kẹo bỏ vào miệng cô.
- Vị bạc hà sao?
- Không thích?
- Cũng tạm được.
Tử Sâm lại sát trùng vết thương giúp Mộng Khiết. Xong xuôi anh tính đưa coi về mà cô gái này thì cái bụng cứ như không đáy, ăn hết cái này đến cái nọ. Nhân viên cửa hàng còn phải buồn cười vì cô. Rồi có vài ba người thanh niên bước vào, họ thấy Mộng Khiết ăn mặc gợi cảm liền có suy nghĩ đổi bại trong đầu. Tử Sâm cởi áo khoác dài choàng vào cho Mộng Khiết. Cô thấy vậy liền cười, sát gần vào anh.
- Thầy...đang ghen sao?
- Em thấy như vậy?
- Không phải vậy thì còn gì nữa. Thầy thấy họ nhìn em như vậy nên mới mặc áo khoác cho em đúng không?
- Là ai tôi cũng sẽ như vậy.
- Là ai tôi cũng sẽ như vậy.
Mộng Khiết bĩu môi bắt chước lời anh nói. Tử Sâm lắc đầu coi như không nghe thấy. Đến khuya anh lai Mộng Khiết về trước cổng nhà. Đã có vệ sĩ canh gác mở cửa đưa cô vào trong. Anh nhìn lên tầng hai căn phòng đang tối, là căn phòng của chủ ngôi biệt thự này thật lâu rồi rời đi.