Theo Đuổi Con Trai Thầy Chủ Nhiệm Là Trải Nghiệm Gì

Chương 22




Ngày hội thi " Cặp đôi mùa xuân " cuối cùng cũng đã đến, hội thi sẽ kéo dài 3 ngày 2 đêm, mỗi lớp sẽ tự dựng lều trại, đem đồ để chăm sóc cho hai cặp đôi của mình. Có nhiều hoạt động sẽ diễn ra, nhưng quan trọng vẫn là hoạt động của các cặp đôi.

Buổi sáng lúc 5 giờ, tôi đã dậy để chuẩn bị đồ đạc đến trại. Ông ngoại còn sốt ruột hơn cả tôi. Chuẩn bị cả hai cái vali to đùng. Nấu bữa sáng ngon lành cho tôi, còn đích thân đưa tôi đến trường.

Vừa đến trường tôi đã gặp Nhi đứng chờ ở trước cổng.

" Linh ở đây nè, lẹ lẹ đi "

" Đi đâu cơ? "

" Đi thay đồ chứ đâu "

Nhi kéo nhanh tôi vào nhà vệ sinh, đưa bộ đồ thể dục cho tôi, một cái áo thun tay lỡ màu hồng viền trắng, và một chiếc quần thể thao ngắn, buộc tóc đuôi ngựa cao. Chông khá là năng động. Nhìn từ trên xuống, Nhi đưa ngón cái ra hiệu.

" Quá tuyệt "

Tôi vẫn ngáo ngơ chưa biết chuyện gì cho đến khi gặp Long, người mặc áo cặp với tôi. Cậu ấy vừa thấy dáng vẻ của tôi liền cười tươi đi đến trên tay là chiếc nón lưỡi trai màu trắng, đeo lên đầu tôi.

" Cậu mặc đồ này xinh quá Linh "

" Long cũng nhìn thật là soái á nha!!! "

Long được tôi khen, cậu cười tít mắt. Mặt đỏ hồng dưới ánh nắng. Nhưng tôi không thèm nhìn lấy vì bây giờ ánh mắt tôi lúc này lại nhìn đi chỗ khác Nơi có con người cao cao mặc áo vàng chóe đang đứng cười đùa với chị Vy, hừ, cái đồ đáng ghét!

" Ê Linh cậu đi đâu đó? "

[…]

Sau khi các lớp dựng xong lều trại thì cuộc thi chính thức khai mạc. Tất cả các cặp đôi đều tiếng về sân vận động. Bên trên khán đài là các lớp cổ vũ.

Hội thi có 30 cặp đôi, 15 nữ, và 15 Nam. Mỗi khối thi riêng.

Ban giám khảo thông báo trò chơi thứ nhất cho chúng tôi. Đó là chạy tiếp sức, ồm có 3 vòng chạy,vòng hai 10 bạn nam và vòng 3 là 20 người.

Do là khối 10 nên chúng tôi thi trước. Tôi run lắm, từ khi vào lớp 10 hiếm khi tôi tham gia các hoạt động phong trào, tay run bần bật khi các bạn lần lượt được gọi tên ra. Thấy thế, Long liền nắm lấy tay tôi.



" Cậu ổn chứ? "

" Ổn... nnn "

" Tiếp theo là Mạch Ngọc Linh và Lê Diệp Quân đại diện cho lớp 10 A3!!! "

Tôi bước từ từ ra sân trong tiếng reo Hò của mấy đứa bạn. Còn nghe rõ tiếng cổ vũ của Long nữa cơ. Năng lượng của Long như truyền qua cho tôi vậy. Tôi cảm thấy không còn tự ti nữa.

" Cố lên em dâu!!! "

Tôi quay về phía có tiếng la, đó là chị Hòa Ngọc. Kế bên là Hòa Trí đang nhìn tôi, mặt khó chịu. Tôi khẽ cười với chị Ngọc nhưng Hòa Trí bỗng giật mình quay đi. Ủa là sao zậy?

Tôi vào vạch xuất phát, tự trấn an tinh thần của mình, Diệp Quân thì chạy kế bên tôi. Tất cả đã vào vị trí.

" Tất cả, chuẩn bị.... "

*Đùng!

" Xuất phát!!! "

Tôi chạy rất nhanh, nhanh đến mức đã bỏ xa các bạn kế tiếp. Nhưng Diệp Quân cũng đuổi theo phía sau, cách tôi vài bước.

Tôi cũng không muốn quan tâm lắm vì sắp gần nửa chặng đường. Nhưng...

Bỗng Diệp Quân chạy lấn tới, cố tình hất vai tôi khiến tôi mất thăng bằng mà ngã xuống sấp mặt trên đường chạy. Còn cậu ta thì chạy rất nhanh nhưng không có chuyện gì.

Người dẫn chương trình la lên, tất cả đổ dồn ánh mắt về phía tôi. Tôi không biết mình đang nghĩ gì mà quên mất đi là mình vừa té, đứng dậy và tiếp tục chạy bề phía trước. tốc độ còn nhanh hơn khi nãy, chẳng mấy chốc đuổi kịp Diệp Quân đang tới gần đích. Tôi và cậu ta chạy ngang hàng nhau.

Tôi hít thở thật sâu chạy vượt lên, chạm đến vạch đích, tay cũng vừa chạm vào tay của Long đang ở vị trí tiếp theo. Cậu ta định khựng lại hỏi thăm nhưng bị tôi ngăn cản. Thế là cắm đầu mà chạy.

" Linh à Cậu có sao không? "

" Thiện à anh đang làm gì vậy, lo chạy đi?! "

Diệp Quân sau khi chơi xấu tôi xong liền không một lời hỏi han. La hét kêu Thiện chạy đi.



Tôi Bây giờ ngồi liền xuống đất thở hổn hển. Mồ hôi tuôn như suối, lúc đứng dậy thì phát hiện chân rất đau. Tôi nhìn xuống thì thấy đầu gối đã chạy lại còn bị toạc ra do tôi chạy, máu tuôn rất nhiều. Nhưng tôi không quan tâm, cố đứng dậy để chờ Long đang dẫn đầu tiến về phía tôi.

 Long vừa đến đích đã nhấc bổng tôi lên mà chạy. Người dẫn chương trình lúc này hét lên trong tiếng vỗ tay của khán đài.

" A!! Nhìn cô cậu lớp a3 tình tứ chưa kìa.Quá đỉnh!!! "

Tôi nằm gọn trong lòng Long, cậu ta chạy với tốc độ chóng mặt. Mồ hôi nhễ nhại ướt cả áo. Còn có sức để hét với tôi.

" Cậu ráng nhịn nha Linh, tôi đưa cậu đến phòng y tế ngay!! "

Do bế tôi nên tốc độ cũng hơn các đội kia hẳn. Long chạy, chạy, ánh mắt không còn hướng về vạch đích nữa, Tôi sợ cậu sẽ té.

" Từ từ thôi!!! Tôi ổn "

Long chạy thật nhanh và rồi cán đích, chạm vào chiếc ruy băng Thắng cuộc! Nhưng chúng tôi cũng biết, Long làm vậy là đã phạm quy rồi. Chắc chắn sẽ bị loại. Chỉ hi vọng cặp Quân và Thiện kia. Nếu bây giờ lên phòng y tế gặp thầy cô hỏi han, chắc chắn sẽ loại cặp ấy về thái độ chơi xấu. Nên tôi đành kêu Long đưa tôi về trại băng bó vết thương.

" Chúng ta đã làm hết sức rồi. Dù có bị loại cũng không sao, ha Long? "

" Diệp Quân cậu ta chơi xấu cậu, thật đáng ghét!! "

Chúng tôi định đi về trại thì loa trường vang lên.

" Cặp đôi Linh và Long, của lớp 10a3 do gặp sự cố trong lúc thi nên trường đã xem xét đây là trường hợp ngoại lệ, nhưng vẫn đứng nhất trong cuộc thi. Mời các em lên bục nhận giải "

Tôi và Long nhìn nhau. Tôi hét lên ôm chầm lấy cậu ấy. Long cũng vui lắm, suýt thì ném tôi lên trời rồi!!!

[…]

Ở đâu đó trên khán đài.

" Chị à!!! Dừng lại đi chị!!! "

Hòa Chí đang ôm lấy chị Hòa Ngọc - người đang xoắn tay áo lên cố đi về phía Diệp Quân.

" Fuck! Dám làm em dâu tao té, mày tới số mày rồi con "