↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Tuỳ tiện ăn một ít đồ ăn mà dì Vương nấu, Lan Tâm cũng không biết nên gọi đây là bữa sáng hay là bữa trưa, dù sao lúc cô xuống lầu thì đồng hồ đã điểm 11 giờ rồi.
Tài xế đang đợi sẵn ở phòng chờ, cô muốn xuất phát lúc nào cũng được.
Cô vẫn mặc một bộ "quần áo công cụ" 100 tệ mà mình đã mua ngày hôm qua, ngồi ăn sáng bên trong căn biệt thự rộng hàng trăm mét vuông, tuy nhiên lúc đó Lân Tâm cũng không hề ý thức được điều này.
Dì Vương vẫn đứng cách đó không xa, chờ đợi cô đưa ra yêu cầu, khiến Lan Tâm chửi thầm trong lòng, không biết Thịnh Nghiêm Minh đã nói gì với bà ấy, mới chỉ một đêm thôi mà thái độ của bà ấy đối với cô đã tốt lên gấp mấy lần.
Nhưng đây không phải là điều mà Lan Tâm chú ý nhất, lúc này cô đang phấn khích hệt như một tên nhà giàu mới nổi.
Cô hận không thể bay ngay lập tức tới trung tâm thương mại để điên cuồng mua sắm.
Lau miệng, cô để mặt mộc đi tới chiếc xe đang dừng lại trước cửa.
Lan Tâm chú ý tới logo của chiếc xe, tuy không biết nhưng nhìn có chút quen mắt.
Cô gật đầu với tài xế đang đứng ở bên cạnh xem như chào hỏi, cũng không chờ tài xế hành động, cô đã trực tiếp mở cửa xe ra rồi ngồi vào.
"Xin chào Lan Tâm tiểu thư, tôi là tài xế riêng mà Thịnh tổng sắp xếp cho cô, tôi họ Lưu, cô có thể gọi tôi là lão Lưu. Về sau nếu cô muốn đi đâu thì cứ trực tiếp tìm tôi, tôi sẽ có mặt nhanh nhất có thể."
Lão Lưu không hề khoác lác, ông ấy là tài xế mà Thịnh Nghiêm Minh tìm tới gần đây, nhà cách nơi này không xa, từ lúc nhận được điện thoại thì đi bộ tới đây cũng chỉ mất mười phút.
"Được, vậy sau này phải làm phiền ông rồi."
Lan Tâm gật đầu, cũng không khách khí mà nói.
Cô nghĩ thầm, đàn ông ai cũng như nhau, hầu hạ trên giường tốt, xuống giường sẽ nhận được nhiều ích lợi hơn.
Nhìn đi, mọi chuyện đều được sắp xếp thoả đáng biết bao nhiêu.
"Chỉ cần đưa tôi đến địa chỉ này là được."
Để dễ dàng liên lạc, lúc nãy Lan Tâm đã chủ động thêm lão Lưu vào Wechat của mình, sau đó gửi định vị cụ thể viện thẩm mỹ mà ứng dụng nào đó đã giới thiệu cho ông ấy.
Sau đó, Lan Tâm dùng di động trộm tra thông tin chi tiết về chiếc xe dưới mông mình.
Trong vô vàn logo, cô vừa liếc mắt đã nhìn thấy biểu tượng hình cây đinh ba.
"Maserati." Cô thì thầm tên xe.
Nhấn vào, cô tìm kiếm hình ảnh giống với chiếc xe mình đang ngồi, xe có giá thấp nhất cũng lên tới 150 vạn tệ, quý như vậy lại chỉ để phục vụ một mình cô ra ngoài hằng ngày.
Tuy Lan Tâm có ấn tượng mơ hồ về sự giàu có của Thịnh Nghiêm Minh, nhưng đối với chuyện được hắn vung tay hào phóng như thế, cô vẫn có hơi chấn động một chút.
Sau đó, Lan Tâm nhớ lại hai chiếc xe hơi sang trọng khác của hắn, lại tra một chút thì biết giá cơ bản của một chiếc là 300 vạn tệ, cô lập tức cảm thấy thẻ đen hạn mức 200 vạn đúng là không đáng nhắc tới.
Nhưng cô cũng không hề cảm thấy bất bình, thậm chí trong lòng còn ngập tràn ý chí chiến đấu.
"Tiểu thư, đã đến nơi rồi."
Lão Lưu cũng không kêu tên cô nữa, chỉ gọi cô bằng hai tiếng tiểu thư.
Suy cho cùng, Thịnh Nghiêm Minh sắp xếp cho ông ấy chiếc xe chuyên dụng này là để đưa và đón một mình Lan Tâm.
"Tôi sẽ đợi cô ở bãi đậu xe, khi nào cô gọi tôi sẽ tới đón cô ngay lập tức."
Lan Tâm nói cảm ơn, sau đó mở cửa xe ra, nhìn thấy trung tâm thương mại có diện tích thật lớn trước mặt, cô hít sâu một hơi, nở một nụ cười vừa lòng.
Thế giới vật chất, tôi tới đây!
Cô nhìn bảng chỉ đường rồi bước lên cầu thang để tới tầng 2, liếc nhìn bảng hiệu được trang hoàng lộng lẫy của viện thẩm mỹ XX, cô lập tức tiến vào.
Hai người ngồi ở quầy lễ tân đang thì thầm với nhau gì đó, khi nhìn thấy Lan Tâm đi vào thì vội vàng đứng dậy tiếp đón.
"Xin chào người đẹp, không biết cô có hẹn trước hay chưa?" Nhìn khuôn mặt thanh thuần động lòng người của Lan Tâm, sườn xám màu đỏ rượu không thể giấu được dáng người quyến rũ, hai người đứng ở quầy tiếp tân liếc mắt nhìn nhau một cái, trong mắt hiện lên một chút kinh diễm.
Mặc dù trên người của đối phương là một bộ thời trang nhanh giá không đến ba chữ số, nhưng điều đó cũng không hề ảnh hưởng đến sự nhiệt tình trong việc đẩy mạnh tiêu thụ của 2 người bọn họ.
Ở thời đại này, nếu người đẹp nguyện ý nâng cấp nhan sắc của mình, cho dù bây giờ không có tiền, nhưng về sau chắc chắn sẽ có tiền.
Người có điều kiện về sắc đẹp như vậy, cho dù bây giờ vẫn chưa là khách hàng của bọn họ, nhưng cũng có thể coi là "khách hàng tiềm năng".
"Không có, tôi nhìn thấy bài đăng đề cử chỗ này của các bạn ở trên mạng, cho nên hôm nay mới đến đây tìm hiểu thử."
Lan Tâm nở một nụ cười nhợt nhạt.
"Cô có hứng thú với hạng mục nào?"
Một người dắt Lan Tâm đến ghế dài, một người khác vội vàng đi rót nước cho cô.
"Bạn có tờ gấp quảng cáo không? Tôi muốn xem thử trước một chút."
Lan Tâm nhìn thấy trên bàn trà có một quyển sổ nhỏ, nhưng cô cũng không cầm nó lên xem ngay lập tức.
"Ở đây, cô có thê lật xem, nếu có thắc mắc cứ việc kêu chúng tôi."
Hai cô lễ tân nghe cô nói như vậy thì nở một nụ cười lễ phép, sau đó quay về quầy tiếp tân, chỉ là ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía bên này.
"Chăm sóc da mặt", "Làm đầy khuôn mặt", "Cắt mắt hai mí".
"Nâng ngực và nâng mũi là sao vậy?" Lan Tâm khẽ kêu tên từng hạng mục, giống như được khai sáng.
Kiếp trước cô sống ở nơi phong nguyệt, từ nhỏ đã được các ma ma sắp xếp cho làm những chuyện như nâng ngực, thu nhỏ âm đạo, nhưng cơ bản đều dựa vào việc mát-xa hoặc uống thuốc bổ để cải thiện, nhưng thời đại này thật sự khiến Lan Tâm mở rộng tầm mắt.
Thật sự có thể cấy vật bên ngoài trực tiếp vào cơ thể để nâng ngực ư? Thời đại này đúng là tiến bộ thật đấy.
Đây cũng là từ mới mà Lan Tâm vừa học được, năng lực tiếp thu của cô rất tốt.
"Chăm sóc bộ ngực", "chăm sóc bộ phận sinh dục", "độ dẻo toàn thân", thậm chí ngay cả việc khơi thông tuyến vú, bảo dưỡng tử cung và buồng trứng hay các hạng mục tương tự khác đều có đầy đủ, càng đừng nói tới các dịch vụ như "tiêm nước, tiêm trắng, tiêm nâng cơ mặt, trẻ hoá làn da bằng ánh sáng, làm da đàn hồi bằng sóng siêu âm", thật sự có rất nhiều hạng mục làm đẹp từ nhỏ tới lớn, rực rỡ muôn màu.
Lan Tâm cảm thấy những những phương thức bí truyền mà mình biết ở kiếp trước không thấm vào đâu, tuy người giới thiệu các hạng mục này nói chuyện có chút phóng đại, nhưng nếu có hiệu quả như trong sách nói, thì đúng thực là xứng đáng với đồng tiền đã bỏ ra.
Phải biết rằng ở kiếp trước, có không ít thiên kim ăn rất nhiều tổ yến và vây cá, thậm chí còn dùng biết bao nhiêu phương thuốc cổ khó tìm nhưng cũng không thể đạt được hiệu quả cao như vậy.