Thế Thân Ngọt Ngào Của Sếp Tổng

Chương 2: Ký bản hợp đồng này




Thư ký nhắc nhở tôi đã đến giờ tan làm rồi, tôi mới nhận ra, nhớ tới buổi sáng có hứa với nhóc con sẽ đến đón em ấy, tôi day day ấn đường buông bút xuống, đứng dậy đi ra ngoài.

Xe vừa đi đến cổng trường, tôi đã nhìn thấy ngay cái đầu xù xù của em, áo phao màu vàng nhạt càng làm em ấy thêm nhỏ tuổi, tôi tặc lưỡi một cái, lúc nào cũng cảm thấy mình đang chơi đùa trên lằn răn của pháp luật.

Em ấy đeo tai nghe trên cổ ngồi dưới bóng cây, ngón tay vờn vờn trêu chọc một con mèo con.

Tôi tìm được số em ấy liền bấm gọi.

Thế là, cục nhỏ ở nơi không mấy xa kia đứng bật dậy, còn tiện tay ôm mèo con ở bên cạnh lên.

[Chú à!]

[Ừ.]

[Chú à...ngài đến đón em chứ ạ?]

Giọng nói cẩn thận dè dặt, có chút mềm mại, trái tim giống như bị cọng lông vũ cọ qua, trong lòng tôi có chút ngứa.

[Chú à?]

Tôi hoàn hồn.

[Nhìn đằng sau.]

Tôi dựa vào trên xe, cầm điện thoại vẫy tay với em.

Đôi mắt cậu thiếu niên cong cong, tôi vẫn còn nhớ đôi mắt em ấy ngày hôm đó sáng vô cùng.

Nhớ tới lần đầu tiên tôi rung động trước em, chính là ngày hôm đó.

Cũng vào tối hôm đó, tôi nói cho em biết suy nghĩ của mình.

Em ấy sững sờ một chút, rồi liền đồng ý.

Tôi đưa cho em ấy một bản hợp đồng, điều kiện đãi ngộ cho em gấp mười lần người cùng ngành.

Đương nhiên yêu cầu là tôi có thể hủy hợp đồng bất cứ lúc nào.

Em ấy ngẩn ngơ gật đầu, thật là làm người ta không yên tâm được mà, rồi cứ thế ký thẳng tên mình vào không chút do dự.

Vốn dĩ tôi định giải thích rõ từng điều kiện trong bản hợp đồng cho em nghe, nhưng em sau khi ký xong lại bắt đầu ôm lấy cổ tôi làm nũng.

[Em tin ngài, ngài sẽ không lừa em đâu.]

Dĩ nhiên là tôi sẽ không lừa em rồi, nhưng có một số việc cần phải giải thích rõ ràng.

[Ví dụ, trong hợp đồng của chúng ta, em là người được tôi bao nuôi, em có vẻ ngoài rất giống với người tôi thích, em hiểu chứ?]

Em nhìn khuôn mặt của tôi mỉm cười ngốc nghếch.

[Em biết mà, em là người thay thế của ngài, em sẽ ngoan ngoãn làm người thay thế....Chú à, chúng ta có thể ngủ được chưa?]

Tôi suy nghĩ một chút, trong lòng phức tạp.

Hình như là kiểu người chỉ có yêu đương trong đầu vậy? Cũng chưa chắc, quan sát thêm vậy.

Em ấy dang hai cánh tay ra với tôi, tôi liền tiện tay ôm lấy em, ước lượng một chút, nhăn mày nói.

[ Nhẹ quá, ăn bữa đêm trước đi, để dì Minh làm một bát bánh trôi rượu nếp cho em.]

[Chú à, buổi tối em ăn no rồi, dì Minh cũng đi ngủ rồi, chúng ta cũng đi nghỉ thôi.]

Em nghiêng người thơm lên má tôi, làm bên tai tôi có cảm giác nhồn nhột, có chút nóng.

Tôi xách cổ áo nhấc người ngồi lên ghế cạnh bàn ăn.

[Để tôi làm cho em.]

[Vâng ạ.]

Em chống cằm cười ngọt ngào.