Lục Úy Lam biến mất hồi lâu rồi mà trong biệt thự vẫn là một mảnh tĩnh mịch như cũ. Kỳ thật ngoại trừ Lục Minh Tư, ba người còn lại hiện giờ vô cùng mộng bức. Thứ nhất, bọn họ cảm thấy việc đổi phòng ngủ này có phải chuyện lớn gì đâu. Thứ hai chính là hành động đập phá phòng của Lục Úy Lam không nằm trong phạm vi suy nghĩ của bọn họ, hay nói cách khác là bình thường ít có ai làm vậy lắm.
Cuối cùng, vẫn là Lục Minh Tư trước hết hiểu thông suốt được suy nghĩ của Lục Úy Lam. Theo như lời Lục Hiếu Chi đã nói, chuyện phòng ngủ hôm nay kết cục đã định, mà hành động của Lục Úy Lam là rõ ràng đang nói cho Lục Minh Tư biết: Muốn đồ của tôi? Được thôi, tôi cho đấy. Nhưng nếu muốn thoải mái dễ chịu nhận lấy thì không đâu, nếu đồ này tôi đã không còn giữ được, vậy tất nhiên cũng sẽ không hoàn chỉnh mà đưa cho anh đâu.
Hành động tùy hứng như con nít ranh này khiến Lục Minh Tư giận quá hóa cười.
Bất quá không thể không nói, Lục Úy Lam như vậy thật khiến cho người khác cảm thấy ngứa tay. Dù sao thì trên thế giới này, có những loại người mà chúng ta không thể khống chế được, một là người cường đại hơn mìnhi, loại khác chính là trẻ con, mà hành động như trẻ con của Lục Úy Lam cũng có chỗ tốt nhất định.
“Để anh gọi người đến dọn dẹp, hôm nay em cứ ở phòng cho khách trước đi,” Lục Hành Chỉ vỗ vỗ bả vai Lục Minh Tư, “Tính tình Úy Lam chính là như vậy, về sau em ở nhà phải bao dung thêm chút rồi.”
Lục Hiếu Chi và Trình Nhiên cùng đi lên lầu, nhìn cả phòng hỗn độn thì an ủi Lục Minh Tư, sau đó còn giải vây giúp Lục Úy Lam.
Lục Minh Tư gật gật đầu, trong lòng cười khổ. Quả nhiên, sau khi người Lục gia suy nghĩ cẩn thận cũng chỉ coi như Lục Úy Lam nổi tính trẻ con thôi, sẽ không thật sự quyết liệt với Lục Úy Lam, thậm chí còn nói gã phải “hiểu chuyện” mà nhường nhịn lui bước. Gã hôm nay lấy lui làm tiến bức bách Lục Úy Lam nhường phòng, Lục Úy Lam thế mà lấy tiến làm tiến để trả lại gã, trong lúc nhất thời Lục Minh Tư đối Lục Úy Lam sinh ra hoài nghi, người này thật sự chỉ là một tên ăn chơi trác táng sao?
Mà ảnh hưởng của việc này cũng không đơn giản như thế, người hầu trong nhà đều biết xem mặt đoán ý, trò khôi hài hôm nay càng càng khiến bọn họ nhận ra địa vị không thể lay động của Lục Úy Lam, dù sao cậu làm trò phá nát phòng ngủ trước mặt Lục Hiếu Chi và Trình Nhiên mặt rồi nghênh ngang rời đi, lại chẳng nhận chút trừng phạt nào, còn Lục Minh Tư nghẹn khuất phải ở phòng cho khách lại đối lập vô cùng rõ ràng.
Tiểu Thất một đường rời đi vui sướng vô cùng, nếu không phải có 6362 nhắc nhở thì chắc đã vui vẻ đi ăn rồi. 【Hành động phá nát phòng kia cũng khong có trong cốt truyện mà, tôi không hiểu tại sao cậu lại làm thế nữa. 】
【 Có nhắc nhở OOC không? 】 Tiểu Thất trong lòng ngâm nga, ngửa đầu nhìn trời đêm đen nhánh, không khỏi cảm khái, 【 Ông trời cũng không phối hợp với tui tí nào hết. Phải chi giờ đổ một trận mưa to tầm tã là đủ thể hiện sự bất lực đáng thương của tui rồi. 】
6362:【…… Không có OOC. 】
【 Vậy được rồi, phải nhanh lên, lại thêm một bước tiến đến kiếp sống nuôi heo của tui. 】
【 Ký chủ làm thế để mau chóng thoát ly Lục gia? Nhưng như vậy cậu sẽ đói chết á. 】6362 cảm thấy ký chủ thật ngây thơ không biết thế gian khó khăn cỡ nào.
【 Cậu biết mọi người ngày thường chưng cua như thế nào không? 】 Tiểu Thất hỏi.
【 Biết, bỏ vào nồi chưng, nghe nói thơm lắm. 】
【 Vậy chưng cua và chưng cá có gì khác nhau? 】
6362 hoang mang, không biết ký chủ vì sao lại muốn cùng nó thảo luận về mỹ thực, suy nghĩ một lát, 【 Cua là bỏ vào nồi lúc còn sống, cá là chết rồi mới bỏ vào nồi. 】
【 Cá có nhiều vảy trơn trượt không thể nắm chắc được, đã thế còn giãy giụa mãnh liệt, tiếng kêu thảm thiết khiến người ta không thể nào hạ miệng. Nếu hôm nay an tĩnh rời đi thì tui chính là cua. Nhưng hôm nay tui lại là cá, nếu muốn chưng tui thì phải động thủ cạo vảy, lấy nội tạng, nếu không giết được tui thì tui sẽ không ngừng giãy giụa kêu thảm thiết, cho đến khi cuối cùng cũng thành đồ ăn đưa lên miệng thì hương vị sẽ như thế nào? Cho dù lúc đầu cảm thán chất thịt tươi ngon, nhưng sẽ nhớ mãi đến lần giãy giụa kịch liệt như muốn chao đảo trời đất đó, sau đó sẽ… Sao cậu lại im lặng rồi hả hệ thống? Tui có kể chuyện xưa đâu? 】
6362: “……” Đúng là cậu không kể chuyện xưa, nhưng lại nghe giống chuyện xưa lắm ấy…
Ngươi là không kể chuyện xưa, nhưng là lại tựa hồ không có lúc nào là không ở kể chuyện xưa.
【 Tóm lại, đau thì phải nói ra, nếu không sẽ càng ngày bị nhiều dây thừng bó tay chân, lấp kín miệng cuối cùng sẽ thành con cua, sẽ không ai thấu hiểu đau khổ của mình nữa. Vậy nên, chúng ta đi ăn khuya đi, đột nhiên tui thèm cá lư hấp quá. 】 Tiểu Thất thấy một nhà hàng cách đó không xa, nháy mắt tinh thần phấn chấn lên.
6362 “……” Sao lúc nãy bảo không dám hạ miệng mà? Nói lung tung rối loạn nãy giờ thật ra chỉ là vì thèm ăn cá sao?
Hôm nay nháo loạn như vậy, khoảng thời gian sắp tới tất nhiên Lục Úy Lam sẽ không thể trở về Lục gia. Bất quá đúng như Tiểu Thất dự đoán, Lục gia cũng không có chặt đứt nguồn tài chính của cậu, thậm chí hôm sau Trình Nhiên còn lén gửi thêm chút ít tiền cho Lục Úy Lam, Lục Hành Chỉ cũng gửi tin nhắn dò hỏi một mình ở bên ngoài có cần gì không.
6362 không biết vì sao lại đột nhiên chột dạ, nó cảm thấy hướng đi này không đúng lắm, dường như mấy cái đãi ngộ này đáng lý ra phải thuộc về vai chính chứ nhỉ?
Thậm chí nó có hơi đồng tình với Lục Minh Tư, vì thế 6362 mỗi ngày bắt đầu hát vang mấy bài hát do tổ thế thân phát hành,【 Chúng ta là thế thân ~ chúng ta là thế thân ~ chúng ta là thế thân……】
Tiểu Thất đang ngủ ngon lành thì bị đánh thức: “……”
Sau khi khôi phục sinh hoạt vui sướng lúc sống một mình, Tiểu Thất lại lần nữa trầm mê với học tập, thậm chí cảm thấy học ở lớp còn chưa đủ, hôm nay tan học cố ý đeo trên lưng một chiếc ba lô to thật to chạy đến hiệu sách lớn nhất ở phụ cận chuẩn bị càn quét.
Mà cũng trong ngày hôm nay, các tổ viên của câu lạc bộ SGL cũng vừa lúc ra khỏi cửa, bởi vì trong câu lạc bộ trung có người mê truyện tranh xúi giục cả đoàn vào hiệu sách càn quét truyện tranh.
Ở cửa hiệu sách, vài người cười đùa hi hi ha ha vừa đúng lúc gặp được Tiểu Thất đang ôm một chồng sách thật dày đợi tính tiền. Quả đầu xanh biển của Lục Úy Lam thật sự quá chói mắt, liếc một cái là nhận ra ngay, đương nhiên thứ hấp dẫn không ít tầm mắt còn có chồng sách cao hơn cả cậu.
Có một người SGL lại chọt chọt kẻ bên cạnh, kẻ bên cạnh lại chọt chọt người khác, cuối cùng tự nhiên là chọt chọt tới Túc Minh Ca.
“Tôi thấy rồi.” Túc Minh Ca ngữ khí nhàn nhạt như chỉ đang thấy một người không quen biết.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, đoán không ra suy nghĩ của Túc Minh Ca, vì sao có thể bình tĩnh như vậy? Hơn nữa với cục diện hiện tại, bọn họ có nên tiến lên chào hỏi hay không, lỡ như thiếu niên kia trước mặt mọi người phát ngôn vài câu kinh thế hãi tục thì phải làm sao bây giờ?
Câu lạc bộ gần đây có quas nhiều tin tức rồi, không nên rối loạn thêm nữa, nếu không lúc trở về chắc chắn sẽ bị huấn luyện viên chỉnh đốn chết luôn.
Lúc đám người SGL còn đang chần chờ, Tiểu Thất cũng nhờ 6362 nhắc nhở nên vừa nhấc đầu đã đối diện với một hàng người của Túc Minh Ca. 【 Đây là anh ruột của tui hả? 】
【 Đúng vậy. 】6362 gật đầu.
【 Lớn lên không giống nhau như đúc thì thôi đi, phải nói là không hề có nét gì liên quan đến nhau luôn.】 Tiểu Thất nghi hoặc nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Túc Minh Ca lại một hồi, xác định Túc Minh Ca và Lục Úy Lam chả có nét nào giống nhau hết, khó trách ôm nhầm thân nhân mấy năm cũng chưa phát hiện.
【 Không phải nhân loại đều trông giống nhau à?】 Đối với nghi vấn của ký chủ, 6362 cũng thập phần nghi hoặc.
Tiểu Thất: ???
Cậu dường như mới phát hiện một bí mật nhỏ, bất quá giờ không phải lúc truy vấn về chứng mù mặt của hệ thống vì Túc Minh Ca ở đối diện đã bước tới, theo sau còn có các đồng đội của anh.
Đám người SGL thấy Lục Úy Lam đang nghiêng đầu vẻ mặt nghi hoặc đánh giá họ thì theo bản năng sôi nổi thẳng lưng. Người em trai này giá trị nhan sắc thật là cao qua, đặc biệt là điệu bộ nghiêng đầu nhìn qua trông cực kì ngoan ngoãn khiến người ta rất muốn xoa xoa. Sau đó, đội trưởng nhà mình đi đến, vài người thấy thế lập tức đuổi kịp.
Túc Minh Ca chân dài bước qua, một chốc đã đến bên người Lục Úy Lam, giơ tay liền xoa xoa đầu Lục Úy Lam, sau đó cầm giúp chồng sách kia, “Tới mua sách à?”
Tiểu Thất theo bản năng ngửi được một cổ mùi hương tươi mát của cải trắng phảng phất mang theo sương sớm, “Đúng vậy, cảm thấy sách trong trường học còn chưa đủ lắm.”
“Ngày thường xem nhiều sách cũng tốt.” Túc Minh Ca gật gật đầu.
Mấy người SGL nhìn nhau, không phải nói đội trưởng nhà mình chưa từng gặp em trai ruột bao giờ sao? Bộ dáng thân quen này là thế nào?
Nhưng rất nhanh sau đó, bọn họ liền xác định hai người này đúng thật là không quen biết, bởi vì hai bên đã bắt đầu tự giới thiệu.
“Anh là Túc Minh Ca, chắc em cũng biết rồi, về sau em chính là em trai của anh, nếu gặp vấn đề gì thì cứ đến tìm anh.” Lần đầu tiên gặp mặt, Túc Minh Ca cũng không dò hỏi việc riêng của Lục Úy Lam, cả người là bộ dạng việc công xử theo phép công.
Tiểu Thất hồi thần từ mùi cải trắng hơi, “Em là Lục Úy Lam, chắc anh cũng biết rồi, về sau anh chính là anh trai của em, lúc nào không có cơm ăn thì cứ tới tìm em. Em nuôi heo, cũng nuôi anh luôn!” Nói xong còn vỗ vỗ ngực để thể hiện sự tự tin
Đám người SGL: “……”
Túc Minh Ca phì cười, “Ừ.”
Sau đó hai bên đều rơi vào trầm mặc, Lục Vực kiêm người tạo không khí cho SGL thấy thế bắt đầu tìm kiếm đề tài để phá vỡ bầu không khí xấu hổ này, “Úy Lan thích học quá nhỉ, thật là đứa nhóc ngoan, sau khi tốt nghiệp chắc chắn sẽ giỏi lắm.”
Lục Úy Lam tự tin gật đầu, “Đúng vậy.”
Lục Vực “……” Chú em có thể khiêm tốn hơn chút để anh gợi tiếp đề tài được không hả?
“Úy Lan mua sách gì đấy? Có muốn đề cử cho bọn anh quyển nào không?”
Nói đoạn, Lục Vực cầm lên một quyển từ chồng sách, “Điểm khác nhau giữa nuôi heo đực và heo nái… Sách cũng hay.. ủa?”
Lục Vực rơi vào hoài nghi sâu sắc không biết có phải mình nhìn nhầm không.
“Đúng là hay thật, em mới lật xem vài tờ rồi, giảng giải vô cùng kỹ càng tỉ mỉ, hơn nữa đơn lại giản dễ hiểu, có khả năng áp dụng rất cao. Cực kì đề cử nếu anh muốn đọc!” Tiểu Thất cảm thấy mình đã tìm được đồng đội cùng chung chí hướng rồi, nhiệt tình đề cử sách mình mua.
Mấy người SGL khác: “……”
Tiểu Thất còn định thao thao bất tuyệt hết sức thì lại vừa lúc đến phiên mình tính tiền, vì thế chỉ tiếc nuối mở miệng, “Đợi lát nữa em trở lại sẽ nói kỹ càng tỉ mỉ hơn với anh nha.”
Túc Minh Ca đặt chồng sách trên bàn, thu ngân viên bắt đầu quét mã từng quyển, mà mỗi lần quét mã, tên sách và giá tiền sẽ xuất hiện trên màn hình điện tử, cuối cùng hình thành một danh sách thật dài.
Từ ‘Điểm khác nhau giữa nuôi heo đực và heo nái’ đến ‘Cách thức nuôi thả heo con’ rồi lại đến ‘Chăm sóc heo nái sau khi sinh’,... có thể nói là vô cùng nghiêm túc chăm chú học tập khiến mọi người xung quanh chú ý không thôi, thậm chí có người nhận ra Lục Úy Lam và SGL đều đã bắt đầu lén ghi hình.
Đám người SGL vẫn duy trì tư thái lù lù bất động nghẹn đến đỏ mặt, trong lòng dự cảm hôm nay về sẽ bị huấn luyện viên chỉnh đến chết rồi.