Thế Thân Đi Nuôi Heo - Vinh Tiểu Hiên

Chương 44





【 Củ cải dại? 】5000 lại khó hiểu lần nữa.

【 Cậu mới là dã củ cải! Tôi là *thi sâm! Thi sâm! Tôi là thi sâm của nó! 】 không tính lá cây thì củ cải dại còn không cao đến cẳng chân người nhưng khí thế lại cao tận 1 mét 8.

【 **Gian dâm? 】5000 lặp lại một lần, sau đó kinh hãi, nó biết chắc chắn bản thể của ký chủ không phải là người, nhưng không nghĩ tới ký chủ lại có khẩu vị nặng như vậy!

[*尸参: Thi sâm, loại sâm mộc trong mộ nên được gọi la thi sâm, trong đó 尸 nghĩa là "thi thể", pinyin là shī shēn.

** Từ gốc là 失身: Mất trinh, pinyin cũng là shī shēn.

Mình xin phép sửa một chút cho phù hợp, dù từ này có chút miễn cưỡng.]

Tiểu Thất đã chuẩn bị nằm xuống đi vào giấc ngủ, 【......】

Tiểu Thập vừa rồi đang nhảy nhót đến mép giường, đã bịch một cái nhảy lên giường, nằm ngoan bên cạnh Tiểu Thất, hai chiếc lá cây nắm chăn đắp cho mình, cũng nằm nằm như xác chết đi vào giấc ngủ.

5000, 【......】Tư thế ngủ giống nhau như đúc này có thể nói lên nhiều điều, nhưng cuộc đối thoại kế tiếp của ký chủ và củ cải khiếm 5000 rơi vào im lặng.

Củ cải dại dùng một chiếc lá cây vuốt phưởng những chiếc lá thừa, sau khi vuốt phẳng hết lá cây của mình mới an tâm nằm yên, "Có phải ông lại ăn cái gì kỳ quái rồi hay không? Cái thứ không có kiến thức này là cái gì? Đến cả thi sâm cũng không biết."

"Không có, chúng tôi chỉ tình cờ gặp nhau, thực ra người tao tình cờ gặp được kia vốn có chút tài va răng lập cập, sau đó đi trám răng, người mới cái gì cũng không biết làm." Tiểu Thất giải thích.

5000 gì cũng không biết làm"......"

"Được rồi, ngủ đi, ngủ sớm dậy sớm giảm nếp nhăn." Củ cải dại vỗ vỗ mặt đầy nếp nhăn của mình.

Tiểu Thất khẽ gật đầu, "Được, ngủ thôi, ngủ sớm dậy sớm hương vị cũng ngon hơn."

Củ cải dại ngáp một cái, nheo mắt lại dường như dòng lệ sắp rơi, Tiểu Thất bên cạnh nhanh chóng ngồi dậy, lấy từ tủ đầu giường một ly nước đặt ở phía dưới đôi mắt của củ cải dại, "Nước mắt đâu? Không nên lãng phí!"

Tiếng ngáp của Tiểu Thập bị nghẹn lại, "......" Sau đó dùng lá cây hất văng ly nước, "Không có nước mắt! Thi sâm tuyệt đối không dễ dàng rớt nước mắt!"

Ly nước bay đi bịch một tiếng nện ở trên thảm, âm thanh này rốt cuộc cũng đánh thức được Lâm Mộ Vân bên cạnh đang ngủ say, thấy Lâm Mộ Vân sắp mở mắt, động tác của một người một củ cải đồng bộ đến kỳ lạ, ngả người ra sau, nhanh chóng nằm im như xác chết

Lâm Mộ Vân mở mắt nhìn quanh một vòng, nhưng không phát hiện chỗ nào kỳ quái, vì thế lại nằm xuống lần nữa, chưa đến một hồi đã ngủ rồi.

5000 nhẹ nhàng thở ra, hóa ra nhân loại không nhìn thấy củ cải dại, bằng không nó đúng thật là không biết nên xử lý như thế nào. Đang muốn trao đổi với ký chủ một chút về việc củ cại dại xuất hiện đột ngột, lại kinh ngạc phát hiện, trong thời gian ngắn ngủn, ký chủ và củ cải dại đều đã ngủ.

5000, 【......】 Cho nên từ đầu đến cuối chỉ có nó nhọc lòng thôi sao?

Ngày hôm sau, Tiểu Thất tỉnh lại như bình thường, sau đó kéo theo Lâm Mộ Vân với tâm trạng không tồi, cùng với Thư Liên sắc mặt nhợt nhạt bắt đầu chạy bộ. Trong khi chạy, Thư Liên bắt đầu làm như vô tình dò hỏi, hỏi xem tối hôm qua có nghe thấy cái âm thanh gì kỳ quái hay không.

"Có ạ." Tiểu Thất đáp, "Tiếng bước chân và tiếng cười, âm khác thanh thì một chút cháu cũng không nghe thấy."

Nghe xong sắc mặt của Thư Liên càng kém, có lẽ vì thức cả đêm, hơn nữa tinh thần không ổn định, nên bước chân của cô cũng chậm lại.

Rất nhanh, Lâm Mộ Vân lại đuổi kịp Tiểu Thất đang chạy trước, "Dương Dương tối hôm qua ngủ có ngon không?"

"Ngon ạ, ngủ thẳng đến hừng đông!" Tiểu Thất sung sướng đáp lại.

"Vậy có nghe thấy tiếng "bụp" hay không! Dù chỉ một tiếng?" Lâm Mộ Vân giống như lơ đãng dò hỏi.

"Hoàn toàn không có âu." Tiểu Thất ngoan ngoãn cười.

Lâm Mộ Vân như suy nghĩ tư gì đó, vào sáng nay, không hiểu sao lại phát hiện cái ly trên mặt đất? Chẳng lẽ trong biệt thự thật sự có cái gì đó không sạch? Không có khả năng! Trên thế giới này sao có thể có ma quỷ!

Nhưng rất nhanh, Lâm Mộ Vân và Thư Liên đã không còn sức để lo lắng mấy vấn đề này, dưới buổi huấn luyện ma quỷ của Tiểu Thất, hai người rất nhanh đã thở hồng hộc, nhưng ngay cả như vậy họ vẫn kiên trì chạy bộ, bởi vì bọn họ không muốn lại trải qua cảnh mất mặt bị Trần Dương Hi một tay xách về nhà thêm lần nữa.

"Hai người này cũng quá yếu rồi, mới chạy có một giờ đã mệt như vậy, không ổn lắm." Tiểu Thập nhảy theo cạnh cậu, "Nhưng cô gái này hình như có chút vấn đề đúng không, tối hôm qua có phải cô ta nhìn thấy tao hay không?"

【 Cô ấy chính là nữ chính, thấy chút thứ ma quái thì làm sao? Bình thường thôi. 】 Tiểu Thất đáp lại trong đầu.

"Nói cũng đung." Xét theo những câu chuyện ma Tiểu Thất kể trong quá khứ, không thấy ma quỷ thì không có tư cách được gọi là nhân vật chính, hơn nữa thân là nhân vật chính, gặp ma quỷ chỉ là bước đầu tiên, sau này còn phải cùng ma quỷ yêu hận đang xen thì mới đủ tư cách.

5000 nhịn hồi lâu rốt cuộc bùng nổ, 【 Chẳng lẽ không nên giải thích cho tôi về quan hệ của hai người sao một chút sao? Trước kia chưa từng có tiền lệ hệ thống nào trói buộc với hai ký chủ! 】

【 Ồ wow, vậy chúc mừng cậu nha Nhóc Seri, cậu đã thành công trở thành hệ thống đầu tiên một chân đạp hai thuyền.. 】

【 Đừng dùng tục ngữ của con người một cách bừa bãi, cảm ơn.....】5000 đột nhiên thấy bất lực.

【 Nhóc Seri đúng không, tôi thuộc tộc thi sâm, tên Tiểu Thập, là linh hồn ước định của tên này, cho nên cậu trói buộc với nó, cũng tương đương như trói buộc với tôi. 】 Tiểu Thập vuốt vuốt lá cây, cố gắng làm mình thoạt trong đẹp trai một ít.

Kết quả Tiểu Thất lại không khỏi bước nhanh hơn, ghét bỏ ý vị mười phần, "Đây là thú cưng tôi nuôi, trái ngược với nhân, khá am hiểu nuôi thi dưỡng quỷ."

Đối mặt với hai đáp án bất đồng, 5000 tức khắc cảm thấy có chút choáng váng, làm sao bây giờ, hai đáp án thoạt nhìn đều không quá đáng tin cậy.

Nhưng mà cũng may, trong cuộc tranh luận tiếp theo của hai người, dưới tình huống Tiểu Thập thường hay sửa tên của mình  5000 tự mình luận ra thân phận của Tiểu Thập, là một loại tiên thảo, chỉ là loại tiên thảo này không phải cho người ta ăn, người ăn nhân sâm tiên thảo có thể thành tiên, còn loại như xác chết, quỷ, yêu, ăn thi sâm tiên thảo thì có thể trường sinh, sau khi thi sâm bị ăn sẽ tự động tạo khế ước, từ nay về sau sẽ tồn tại ở thể linh hồn, chuyển tu ma đạo, dùng ma thành tiên.

Rất lâu trước kia, một ngày nọ ký chủ không cẩn thận tưởng Tiểu Thập là củ cải dại nên ăn nhầm, sau đó phát hiện chẳng những hương vị không ngon, còn có một thứ xấu xấu cứ đi theo mình. Không chỉ như thế, ký chủ còn có người thân là một con thỏ, con thỏ nuôi được một củ cải xinh đẹp là Tiểu Lục, đối lập hoàn toàn với củ cải xấu xí.

Có củ cải của người khác để đối chiếu, càng thêm ghét bỏ củ cải xấu xí không chút tươi tắn, còn không biết rửa dĩa, cũng không biết cắt cỏ cho thỏ ăn. Vì thế thường xuyên tự mình trốn chạy, trong một lần trốn chạy do quá sốt ruột, đã bỏ cơ thể lại, linh hồn vừa lúc trói buộc với 6362......

Sau khi bổ sung xong, 5000 không khỏi cảm thán, thế giới củ cải giới cũng thật phức tạp, nhưng chuyện này chẳng lẽ chính là cưới trước yêu sau trong truyền thuyết, yêu hận sâu đậm, em trốn anh tìm, câu chuyện tình yêu cảm động đất trời?

Đột nhiên, hai ánh mắt mạnh mẽ hướng đến, 5000 rõ ràng không có cơ thể cũng không khỏi run run, 【Làm...... Làm sao vậy? 】

"Không có vịt gì." Tiểu Thất cười ôn hòa.

"Hệ thống này vị gì vậy? Ăn ngon không? Mày ăn qua chưa?" Tiểu Thập nhếch miệng cười.

Tiểu Thất lắc đầu, "Chưa ăn qua, nhưng tao đề cử cho chúng nó sữa tắm vị cải thìa, cho nên hiện tại hẳn là vị cải thìa."

"Ồ, không tồi, cho thêm chút đất hẳn là ăn rất ngon."

"Ốc sên không thích ăn đất, vẫn là cho thêm chút nước biển thì ăn ngon nhất."

5000, "......" 6362 đâu, cậu khẳng định không dính virus, sau khi xong ca này, tôi sẽ đi chứng minh cho câu! Chỉ hy vọng thời điểm cậu trở về không cảm thấy quá kinh hãi..


Bên này Thư Liên bên đã chạy xong, khi trở lại biệt thự liền bắt đầu xem tình hình trên mạng, cô cảm thấy chính mình cần hanh hơn một bước, nếu không khả năng sẽ chết ở chỗ này. Cũng may hiện giờ  trên mạng tình hình tiến triển cũng không tệ lắm, độ nổi tiếng của Trần Dương Hi mấy ngày này vẫn chưa hạ.

Có một người bạn của ông bà Cao đã đi thăm đôi vợ chồng làm nghiên cứu khoa học này, đối với trạng thái của hai người tỏ vẻ yên tâm, sau khi tự tìm được thi thể của con trai, tuy rằng đã trải qua một đoạn thời gian đau buồn, nhưng hiện giờ tình hình đã ổn định. Vợ chồng hai người sở dĩ khôi phục nhanh như, một cái là vì cũng đã 20 năm, kỳ thật trong lòng sớm có suy đoán, còn một cái chính là do chậu cải thìa Tiểu Thất đưa kia.

Bọn họ nghe theo lời Tiểu Thất phân phó, không tưới nước cho cải thìa, nhưng thần kỳ chính là, mỗi buổi sáng tỉnh lại, đều sẽ phát hiện cải thìa đã được tưới.

Vợ chồng hai người nhìn chậu cải thìa sau khi đã được tưới không khỏi ôm nhau khóc, bọn họ biết, đó là con trai bọn họ dùng phương thức này biểu đạt sự tồn tại của mình, nói cho bọn họ, nhóc vẫn ở đây, cho nên không cần đau buồn.

Tương phản với đôi vợ chồng này, là vợ chồng Văn ở trong ngục giam không quá thoải mái, hành vi của hai người đã được lan truyền trong ngục giam, hai người chẳng những phải chịu đựng bị bạn tù cô lập và bắt nạt, còn phải lo lắngcho tình trạng của con trai, tuy nhiên thứ khiến cho bọn nhẹ nhõm chính, Văn Văn không còn xuất hiện ở trong mọng của bọn họ nữa, nhưng có một đêm nằm mơ, đột nhiên có một con ma thắt cổ đưa cho bọn họ 30 vạn tệ tiền vàng mã, nói là con gái bọn họ cho họ, kiếp sau lại đến đòi.

Thời điểm vợ chồng hai người tỉnh lại đã là 4-5 giờ, nhưng một thân vẫn đầy mồ hộ lạnh như cũ, đặc biệt là khi họ nhìn thấy ở cạnh gối đầu có 15 vạn tệ tiền vàng mã, người thiếu chút nữa bị dọa điên. Bọn họ làm ầm lên hoài nghi là bạn tù làm, nhưng đổi lấy chỉ có ánh mắt như đang nhìn bệnh tâm thần.

Tiểu Thất nhìn ma lưỡi dài đưa về đơn biên nhận, rất vừa lòng gật gật đầu, "Vậy giao dịch này coi như xong việc."

Tiểu Thập ở bên cạnh chỉ ra chỗ sai, "Kiếm được tiền mới gọi là giao dịch, còn mày gọi là từ thiện! Về sau giao dịch để làm!" Nói xong còn lắc lắc lá cây, rất là giỏi giang.

Ma lưỡi dài và ma bẹp đầuo đối với việc Tiểu Thập xuất hiện cũng thích ứng rất nhanh, rốt cuộc đã làm ma nhiều năm, mấy thứ kỳ kỳ quái quái cũng thấy không ít, thậm chí còn theo bản năng mà tỏ ra thân thiết với thi sâm. Tiểu Thập cũng cực kỳ có lễ phép nắm tay chúng nó bằng lá cây rất cẩn thân, nheo mắt tự giới thiệu một cách lịch sự.

Khi Tiểu Thập kết thúc buổi tự giới thiệu dài đến ba phút, Tiểu Thất chậm rì rì mà đi ngang qua, nói với hai con ma, "Ầy, đây là thú cưng của anh củ cải dại Tiểu Thập, tuy rằng nhìn có chút xấu, nhưng cũng không thể ăn, cũng không có ưu điểm gì, giỏi nhất là keo kiệt điểm, nhưng đầu óc không tốt lắm, hai người nên bao dung nhiều hơn."

Hai con ma, "......" Lời giới thiệu này rất...... Khiến người nghe ấn tượng sâu sắc, hoàn toàn bao trùm  đoạn tự giới thiệu vừa rồi của củ cải dại kia.

*Tiểu Thâp như vừa từ trận chiến nhỏ đến thẳng thảm họa thế giới,"......"Thấy rất bực bội! Nó vuốt vuốt lá cây, nỗ lực muốn bản thân bình tĩnh lại

[*从惊蛰之战讲到世界劫难的小十: Có thể hiểu là "Ban đầu chỉ cảm thấy đó là một vấn đề nhỏ, nhưng khi Tiểu Thất cứ kể, Tiểu Thập càng thấy vấn đề trở nên lớn và nghiêm trọng như một thảm họa thế giới."]

Tiểu Thất thấy đau lòng không thôi, vội vàng mở miệng, "Đừng kéo lá củ cải, vốn dĩ đã xấu, trọc thì làm sao bây giờ?"

Tiểu Thập kêu a a a rồi vọt lên, sau đó bịch một tiếng đã bị Tiểu Thập nắm lấy, xách theo lá cây đi về hướng thư phòng, vừa đi, còn vừa buộc lá cây của Tiểu Thập thành nơ bướm, "Lâu như vậy không gặp, có phải nhớ các câu chuyện của tao hay không?"

Không bao lâu, ngoài thư phòng ma lưỡi dài và ma bẹp đầu nghe được trong thư phòng truyền đến âm thanhbụp bụp bụp, giống như có củ cải đang chạy tán loạn trong phòng. Hai con ma mờ mịt, chuyện gì mà nghe hay như vậy, nghe xong kích động như vậy.

Tiểu Thất bên này sống rất nhẹ nhàng vui sướng, Thư Liên và Lâm Mộ Vân bên kia cũng không nhàn rỗi.

Trên mạng, độ nổi tiếng của Trần Dương Hi càng ngày càng cao, không ít người vì nghe danh mà đến muốn tìm kiếm sự trợ giúp, nhưng đều bị Lâm Mộ Vân cự tuyệt, hắn uyển chuyển tỏ vẻ hiện giờ trạng thái tinh thần của Trần Dương Hi không tốt lắm, phải chịu áp lực lớn, không nên lộ diện quá nhiều, hy vọng mọi người sẽ chuyển sự chú ý sang hướng khác.

Nhưng Lâm Mộ Vân càng nói như vậy, đại chúng càng tò mò, vừa mới phát hiện một nhân vật giống như nhà ngoại cảm, sao trạng thái tinh thần lại không tốt? Không ít người đều nghi ngờ cách nói của Lâm Mộ Vân, nhưng xét đến tình cảm của chồng chồng hai người, lại cảm thấy Lâm Mộ Vân sẽ không làm mà không có mục đích.

Mà đúng lúc này, một người @ Lâm Mộ Vân với yêu cầu kỳ lạ. 【 Ngài Lâm tiên sinh, có lẽ chúng ta có thể giúp đỡ lẫn nhau. 】

Người nói chuyện chính là một vị bác sĩ tâm lý có chút danh tiếng, nhưng bị chuyện cái chết của vợ con gái làm phiền nhiều năm, mấy ngày này ông được đông đảo cư dân mạng giới thiệu phổ cập thông tin, bảo ông đi tìm Trần Dương Hi giải quyết nghi hoặc trong lòng. Ông vốn không để ý tới, nhưng tiếng gọi quá lớn, lại nghe nói trạng thái tinh thần của Trần Dương Hi không tốt, bị bệnh nghề nghiệp ảnh hưởng, mới có mặt một màn này.

"Tiểu Thư, em xác định là người này sao?" Lâm Mộ Vân nhìn máy tính, lại cùng Thư Liên xác nhận một lần.

"Chính là ông ấy! Tôn Gia Khanh." Thư Liên gật đầu.

Vì thế, Lâm Mộ Vân tỏ vẻ cảm ơn, cũng bắt đầu cùng đối phương liên hệ qua tin nhắn, thảo luận việc gặp mặt công việc.

Chuyện về vợ con của Tôn Gia Khanh năm đó cũng là chủ đề nóng, hiện giờ cộng thêm một người độ nổi tiếng của Trần Dương Hi, trong lúc nhất thời độ chú ý cũng rất cao.

Đối mặt với chuyện tràn ngập thần bí như vậy, luôn có người thích tìm tòi đến cùng, có người đã lặng lẽ tổ chức với mọi người, tính một hồi phát sóng trực tiếp cuộc thám hiểm biệt thự nhà họ Lâm, quan sát gần một chút cuộc sống của nhà ngoại cảm, đương nhiên, cũng là vì kiểm chứng Trần Dương Hi đến tột cùng là nhà ngoại cảm hay là kẻ điên.

Tổ chức thám hiểm gồm bốn người trẻ tuổi, bốn người bọn họ là đội thám hiểm có tiếng, thậm chí thường xuyên khiêu chiến những ngôi nhà ma ám, cũng không tin mấy thứ này, vì vạch trần các loại truyền thuyết mà nổi tiếng.

Bốn người lặng lẽ tiến hành kế hoạch, chỉ tiết lộ tin tức với fans nội bộ. Bọn họ hành sự cũng coi như chu đáo chặt chẽ, đầu tiên là điều tra thời gian Tôn Gia Khanh đến biệt thự nhà họ Lâm để gặp Trần Dương Hi, sau đó chính là thăm dò rõ ràng kết cấu bên biệt thự nhà họ trong Lâm.

Nhóm nhỏ đã hợp tác nhiều năm, đã phân công việc rõ ràng, hành động nhanh chóng, không lâu sau sẽ thực hiện kế hoạch, mọi việc đã sẵn sàng chỉ thiếu thời cơ. Đương nhiên, bốn người cũng biết tùy tiện xâm lấn nơi ở của người khác nơi là trái pháp luật, nhưng dưới sự mê hoặc của lượng truy cặp khổng lồ, tựa hồ việc bị phạt cũng không quan trọng lắm.

Tiểu Thất còn không biết đã có người an bài cho cậu một buổi diễn, mấy ngày này cậu nhờ tua củ cải của Tiểu Thập khám phá ra vài cách buộc nơ bướm khác nhau, thậm chí còn cảm thấy không đã ghiền, xoay hai vòng quanh biệt thự, buộc hết tất cả có thể buộc thành nơ bướm.

Cái này khiến cho cô gái Thư Liên có chút khó chịu, đi đến nơi đâu cũng có thể nhìn thấy nơ bướm, càng không muốn nghĩ đến thì càng để ý, mà càng để ý thì càng nổi nóng, mấy ngày lại là thời gian quan trọng nhất, không thể rời khỏi biệt thự quá lâu, điều này làm cho Thư Liên càng thêm tức giận, vì thế thừa dịp Tiểu Thất không ở đó,  cô liền bắt đầu hành động tháo hết nơ bướm đi.

Nhưng hiển nhiên, tốc độ tháo rõ ràng không nhanh bằng buộc, Tiểu Thất vừa hát ca, nơi cậu đi qua, các vật mềm mại sẽ không thể thẳng được, đều bị buộc thành nơ bướm, thậm chí vào ngày nọ lúc giữa trưa đang ăn mì sợi, Thư Liên trơ mắt nhìn Trần Dương Hi dùng hai chiếc đũa, nhẹ nhàng buộc một chiếc nơ bướm trên mặt