Mọi người ngạc nhiên mà nhìn Lục Úy Lam từ trên mặt đất bò lên, hơn nữa còn vỗ vỗ đất trên người, động tác nhẹ nhàng tùy ý, phảng phất như người vừa mới rơi xuống từ lầu 3 không phải cậu vậy. Mà ở dưới chân cậu, lan can cũng rơi xuống cùng, cũng đúng như lời Lục Úy Lam nói, trên mặt đất có một ít mảnh sắt bén nhọn dựng đứng trên mặt đất.
Nhìn qua thấy những mảnh sắt giống với chất liệu của lan can, có lẽ là từ trên lan can hỏng rơi xuống dưới, chỉ là trùng hợp dựng đứng trên mặt đất, lại bị Lục Úy Lam nằm lên.
Nhìn lông tóc Lục Úy Lam không bị thương, mọi người trong lúc nhất thời cũng không biết là nên cảm khái vận khí của cậu quá tốt, hay là vận khí quá xấu. Hiển nhiên, hình tượng của Trình Nhiên vẫn dịu dàng như cũ, hơn nữa phản ứng vừa rồi khóc đến chết đi sống lại cũng không làm mọi người hoài nghi.
Khi Lục Úy Lam đứng dậy, Trình Nhiên theo bản năng mà lùi lại vài bước, bà bị tình hình trước mắt làm ngây ngốc, nhìn về phía Lục Úy Lam ánh mắt đều mang một tia sợ hãi.
Tiểu Thất nhếch miệng cười, "Mẹ ơi, vì sao mẹ muốn đẩy con? Con nói muốn rời khỏi nhà họ Lục, không phải nói muốn tìm chết mà, đầu con đau quá đi!"
Nghe xong, Trình Nhiên hỏng mất, trong mắt bà, hình tượng của Lục Úy Lam trở nên cực kỳ đáng sợ, đặc biệt là nụ cười tươi kia, như ác quỷ muốn lấy mạng, bà không khống chế được liên tục lui về phía sau, đang muốn mở miệng nói chuyện, lại đột nhiên bị Lục Hiếu Chi từ phía sau túm lấy.
Lục Hiếu Chi cho Trình Nhiên một ánh mắt trấn an, nhìn về phía Lục Úy Lam, "Úy Lam, ba biết con bị kinh sợ, do lan can năm lâu không tu sửa, sao con có thể trách mẹ con chứ? Bà ấy mới nãy cũng sợ hãi mà."
Quần chúng vây xem không nghĩ tới hiện trường đột nhiên sẽ có nhiều drama như vậy, ánh mắt hoài nghi di chuyển qua lại, nhưng Lục Úy Lam rời khỏi nhà họ Lục thì nhà họ Lục cũng không chịu tổn thất gì, nhà họ Lục không có lý do làm hại Lục Úy Lam mà, càng không thể do nhà họ Lục luyến tiếc chút tài sản.
Nhưng Lục Úy Lam cũng sẽ không nhảy xuống từ lầu 3 chơi, càng không cần thiết vu oan Trình Nhiên.
Lúc này Lục Minh Tư cũng từ trong đám người đi lại đây, cậu ta nhìn về phía Lục Úy Lam ánh mắt cũng kinh hãi và kinh ngạc, chẳng lẽ đây là người có phúc trạch thâm hậu? Nhưng lúc này không phải lúc nghĩ đến chuyện đó, "Úy Lam, có phải em cảm thấy nhà họ Lục đưa em quá ít tài sản hay không? Nếu em không hài lòng, anh có thể chia một ít tài sản của anh cho em, rốt cuộc anh cũng không sống được bao lâu nữa, giữ đống tài sản đó đến chết cũng không có gì dùng, mẹ đối xử với em tốt như vậy, ngươi không thể lại khiến bà thương tâm."
Trình Nhiên nghe được cũng đúng lúc toát ra vẻ thương tâm muốn chết, "Úy Lam, con là đang trách mẹ sao? Là mẹ sai, thân là một người mẹ, lại không thể bảo vệ tốt con của mình......"
Những lời của người nhà họ Lục, nháy mắt biến Lục Úy Lam thành một kẻ vong ân phụ nghĩa, kẻ vì ích lợi không từ thủ đoạn. Nhưng mà vào khoảnh khắc mọi người tin là thật, lúc đang muốn chỉ trích Lục Úy Lam, đột nhiên đám người bắt đầu lôi kéo nhau, ý bảo bọn họ nhanh xem di động.
Theo chia sẻ, mọi người rất nhanh đã tìm được cái phòng phát sóng trực tiếp kia, bình luận ở phòng phát sóng trực tiếp trong nháy mắt thay đổi tam quan của bọn họ.
"Tôi giết! Nếu không phải tận mắt tôi xem phát sóng trực tiếp, tôi cũng không dám tin đây là sự thật!"
"Đều nói hổ không ăn thịt con, lại nói dù sao cũng nuôi Lục Úy Lam 20 năm mà, giết người lại không chút nương tay!"
"Tôi không hiểu, không phải chỉ là rời khỏi nhà họ Lục sao? Sao đến nỗi giết người diệt khẩu?"
"Trình Nhiên thật sự là quá khủng khiếp, sau khi Lục Úy Lam bị đẩy xuống, bà ta còn ở lầu 3 xác nhận tình hình, ánh mắt khi đó thật sự rất lạnh lùng!"
"Lục Minh Tư cũng là cá mè một lứa, còn nói lời chào với "thi thể", quả nhiên là người một nhà!"
" Kỹ năng diễn xuất của nhà họ Lục thật xuất sắc, bọn họ có thiên phú như thế sao không đi diễn kịch đi!"
Phòng phát sóng trực tiếp chẳng những có rất nhiều người xem đã thấy toàn bộ quá trình, còn có người đã nhanh tay lẹ mắt cắt nối biên tập thành một video, chưa đến hai phút, các vị khách ở nhà họ Lục đã hiểu được chân tướng sự tình, lại ngẩng đầu nhìn lại, vừa lúc thấy Trình Nhiên vẫn diễn hình tượng người mẹ đau khổ như cũ, Lục Hiếu Chi cũng làm bộ dáng người cha rầu thúi ruột, Lục Minh Tư càng không cần phải nói, hận không thể dẫm lên Lục Úy Lam để hỗ trợ mình thể hiện sự bao dung hào phóng.
Trình Nhiên kích động tại chỗ, thân thể hơi có chút lay động, bộ dạng như muốn té xỉu, Lục Hiếu Chi và Lục Minh Tư thấy thế kinh hãi kêu gọi xe cứu thương, chỉ là mặc cho hai người bọn họ hô nửa ngày, nhưng ở đây không ai phối hợp.
Tựa hồ trong toàn bộ cảnh tượng này, những người còn lại đều là người xem, đều đang lẳng lặng nhìn bọn họ biểu diễn. Trong nháy mắt sự xấu hổ kia cơ hồ làm ba người muốn ngay lập tức thoát khỏi địa cầu, Lục Minh Tư im lặng nhìn chung quanh một vòng, lại thấy chỉ có ánh mắt tràn đầy khinh bỉ và trêu chọc.
Lục Hiếu Chi nhạy bén ý thức được gì đó không ổn, trộm nháy mắt với người hầu cách đó không xa, người hầu thức thời gọi cấp cứu. Hơn nữa như ước đã ước định, lại lặng lẽ đưa hai người vào bệnh viện
"Các vị, tiệc sinh nhật hôm nay sinh không thể làm cho các vị vui vẻ, thật sự là do nhà họ Lục chiêu đãi không chu toàn, sau này nhà họ Lục nhất định đưa ra lời xin lỗi, mong rằng các vị bao dung." Tuy rằng không biết xảy ra cái gì, nhưng Lục Hiếu Chi đã bắt đầu tính toán xong mọi việc.
Nghe thì rõ ràng là tiễn khách, các vị khách cũng không muốn ở lại, chỉ là sự hai mặt của nhà họ Lục này thực sự làm người ta ghê tởm, tuy rằng đều nói thương trường như chiến trường, tranh đấu gay gắt không tránh được, nhưng mà chuyện giết người này đã phá vỡ giới hạn, vẫn khiến người ta *kính nhi viễn chi, rốt cuộc con trai nuôi 20 năm ói giết là giết, huống chi bọn họ còn không biết nhau đến 20 năm đâu.
[*Kính nhi viễn chi là một thành ngữ tiếng Việt bắt nguồn từ các thành ngữ "kính nhi" (tiếng Trung), 경이원지 (tiếng Hàn), Jing Eryuan Zhi (tiếng Nhật). Đây, kính-tôn, nhi-nhưng, xa-xa, chi-. Câu này có nghĩa là tôn trọng nhưng không gần gũi, ngoài mặt thì tôn trọng nhưng trong lòng thì giữ khoảng cách. Nguồn: https://dybedu.com.vn/kinh-nhi-vien-chi/]
"Ông Lục nghiêm túc quá, hôm nay Kim mỗ tôi còn rất là vui, đã lâu rồi tôi không xem mà diễn xuất sắc như vậy!"
"Nhận lỗi thì miễn, nhà họ Triệu chúng tôi vô phúc nhận, không giống cậu Túc phúc trạch thâm hậu, ngã xuống từ lầu 3 mà không bị gì."
"Lục Hiếu Chi, tôi luôn thích những người có dũng khí và thủ đoạn, nhưng thủ đoạn không bao gồm giết người, tự giải quyết cho tốt!"
"Bà Trình, mặc kệ bà chóng mặt thật hay giả, ta chỉ muốn nói với bà, bà như vậy, không xứng để nói đến tình mẫu tử, đừng lấy ba chữ này làm người ta ghê tởm, đứa trẻ đáng thương, có rảnh đến nhà dì Kim chơi."
Người ở đây đều là tinh anh, nhà họ Lục lựa chọn động thủ vào hôm nay, đơn giản là muốn cho những người có danh dự uy tín như bọn làm người chứng kiến, chứng minh việc Lục Úy Lam "chết" chỉ là ngoài ý muốn, không ai thích bị người ta sử dụng như vũ khí.
Huống chi video quay đoạn phát sóng trực tiếp đã khuếch tán, Trình Nhiên cố ý giết người tội không chạy được, gần đây danh dự của nhà họ Lục bị tổn hại, lần này sợ là càng không thể xoay chuyển. Các vị khách đầu cáo từ, chuẩn bị rời đi.
Nhưng không đợi bọn họ đi ra cửa lớn nhà họ Lục, đã nghênh đón hai người hùng hổ mà tiến vào, đó là một nam một nữ, người đàn ông có thân hình cường tráng, thịnh nộ làm mọi người chung quanh đâm trái ngã phải.
Lúc các vị khách kinh ngạc không biết hai người này là ai, người đàn ông cường tráng kia đã thẳng đến chỗ Lục Úy Lam mà đi, khi cách Lục Úy Lam chỉ có vài bước chân, từ trong ngực móc ra một con dao gọt hoa quả.
Khách khứa thấy thế, lập tức hô to lên, "Cẩn thận! Người đó có dao!"
Người đàn ông cường tráng không cho Lục Úy Lam nhiều thời gian phản ứng, chạy nhanh đến gần, dùng dao gọt hoa quả đâm. Các vị khách đều sợ tới mức thét chói tai, nhưng Lục Úy Lam thì phảng phất như bị dọa đến choáng váng nên vẫn không nhúc nhích đứng tại chỗ như cũ.
Đột nhiên, trong đám người một bóng hình lao ra cực nhanh, nhào về hướng người vạm vỡ kia, muốn ngăn bi kịch này lại.
Trong lúc hỗn loạn, Tiểu Thất chỉ là bình tĩnh mà nhấc một chân lên, người vạm vỡ liền bay ngược ra ngoài, sau đó nện trên mặt đất, đồng thời người bị đè còn có Túc Minh Ca vội vã đuổi tới hiện trường chuẩn bị cứu người.
Tiểu Thất vừa thấy anh trai nhà mình bị đè, vội vàng đi qua, xách người vạm vỡ lên giống như xách gà con rồi ném sang một bên, sau đó nâng Túc Minh Ca dậy, "Anh, anh không thể lương thiện như vậy, làm đệm thịt lót cho người xấu."
Túc Minh Ca thiếu chút nữa bị tạp tắt thở, "......"
Các vị khách nhìn Lục Úy Lam xách người vạm vỡ lên giống như xách gà con, tức khắc cằm thiếu chút nữa trật khớp, cho nên nói Lục Úy Lam này thật ra người ngoài hành tinh, chỉ là không đợi bọn họ lấy lại tinh thần từ trong khiếp sợ.
Người phụ nữ đi theo người đàn ông cường tráng cũng đã đến bên cạnh Lục Úy Lam và Túc Minh Ca, nhưng bà không móc ra một con dao gọt hoa quả, mà bà móc ra một cái bình nhỏ, sau đó nhanh chóng đem cái bình đổ về hướng Lục Úy Lam. Tiểu Thất khó hiểu mà nhìn cái cái bình kia, không cảm thấy có lực sát thương gì.
Túc Minh Ca lại phản ứng trong nháy mắt, cả người nhào về hướng Lục Úy Lam, ôm chặt Lục Úy Lam trong ngực mình.
Tiểu Thất bị ôm ở trong ngực chỉ nghe được một tiếng vang kỳ quái, đồng thời một mùi thịt khét quái lạ truyền tới, cả thân thể Túc Minh Ca không khỏi run rẩy, Tiểu Thất muốn ngẩng đầu nhìn một cái lại bị Túc Minh Ca gắt gao đè lại.
Cậu chỉ nghe được tiếng thét chói tai từ trận khủng hoảng chung quanh, còn có một người phụ nữ cười như kẻ điên, "Nhất định là mày hãm hại Lâm Dã nhà tao, con trai tao đã chết, tao cũng sẽ không để mày sống tốt!"