Chương 8 : Egan
“ Là một thế lực hay tổ chức sao...?! “
Drake liếc nhìn Irene sắc mặt, hiển nhiên Hắc phượng hoàng 3 chữ này không phải một cái tên gọi tầm thường.
“ Ừm, một tổ chức bí mật trong bóng tối! ”
Irene khẽ gật đầu, hai mắt tỏ rõ phức tạp, cũng không biết là đang suy nghĩ gì, một lúc sau nàng mới khẽ thở dài một hơi, nhìn về phía Drake nghiêm túc hỏi.
“ Drake, ngươi tương lai có ý định gì...?! “
Drake nghe vậy liền có hơi ngẩn người, tương lai sao...?!
Từ khi biết bản thân không có Ma lực, chỉ là một người thường, hắn vốn dự định dựa vào tiệm bánh công việc kiếm tiền, sau đó kết hôn sinh hài tử, sống an nhàn một đời.
Nhưng từ khi biết thành phố chỉ là một mặt hòa bình giả tạo, lúc này hắn đối với tương lai đã biến thành mười phần mơ hồ.
Irene nhìn hắn không nói gì, liền khẽ lắc đầu, lạnh lùng khuôn mặt phá lệ biến mười phần ôn nhu.
“ Nếu ngươi muốn sống một cuộc sống bình thường, đừng đụng vào bức thư này, có ta ở đây, không ai làm hại được ngươi, rõ chưa...?! “
“ Chị, ta biết rồi...! “
Drake mỉm cười gật đầu, sau đó trở lại phòng của mình, từ sáng đến tối hắn liền như người bệnh, nằm nguyên trên giường, nhìn vào dấu ấn phượng hoàng kia, cảm xúc của hắn mỗi lúc một phức tạp.
Trong đầu không ngừng hiện lên buối sáng Hắc lang dữ tợn bóng hình, không hiểu sao trong lòng vẫn luôn cảm thấy khó chịu, đối với bản thân mơ hồ tương lai cảm thấy khó chịu.
Nếu người ở đó không phải Rowan mà là Irene, là vợ của hắn, hay hài tử của hắn, liệu bản thân có thể bảo vệ cho họ được không...?
Rốt cuộc, một kẻ không tồn tại ma lực như hắn, suy cho cùng cũng chỉ là con kiến hôi trong cái thế giới này, sinh mệnh bản thân còn chẳng thể nắm giữ, nói gì tới bảo vệ người khác...?
Nghĩ tới đây Drake trong mắt do dự hoàn toàn tan biến, trực tiếp đem tấm phong thư kia mở ra!
Quen thuộc mùi hương thấu vào gan ruột, cùng trên người phụ nữ mặc dạ phục kia không khác chút nào!
Phong thư nội dung trắng tinh, cũng chỉ có duy nhất một dòng chữ...
Số 15 đường Nowak!
...
“ Ầm...! “
Buổi tối thứ 7 đường phố vẫn luôn đông đúc, tiếng cười nói ở khắp nơi, Bắc Phong thành vẫn luôn một vẻ phồn vinh, nhộn nhịp như vậy!
Chẳng mấy ai biết nguy hiểm gì đang rình rập mình, hoặc biết cũng ngoảnh mặt làm ngơ.
Dù sao so với “ kẻ ngoại lai “ như Drake, những con người ở đây suy nghĩ không có phức tạp như vậy, họ thừa đủ lý trí để biết mình đang sống trong hòa bình giả tạo.
Nếu chỉ là người bình thường thì chả khác gì cá chậu chim lồng, cả một đời chẳng có mấy lần được đặt chân ra thế giới bên ngoài!
Nhưng đối với họ mà nói, cuộc sống như vậy đã là tươi đẹp lắm rồi!
“ Lúc nãy ta rời đi chị một câu cũng không nói, cũng không biết là nàng đang nghĩ gì...? “
Drake nhìn cạnh đường tấm biển ghi chữ “ Nowak “ trong miệng khẽ lẩm bẩm tự hỏi, nhưng mà hắn cũng không nghĩ nhiều, bước chân dần đều, rất nhanh liền tìm tới số nhà 15.
“ Quán bar...?! “
Drake có hơi kinh ngạc, không nghĩ tới trên tấm thiệp địa chỉ lại là một quán bar, quỷ dị chính là khi hắn mở cửa bước vào, nơi này lại không một bóng người.
Cũng chỉ có đứng ở quầy rượu, tay đang cầm vải xoa xoa cốc thủy tinh bartender!
Bartender là một lão trung niên, trên thân mặc âu phục, thân thể cao gầy, đầu tóc bạc trắng, đeo một bên kinh mắt, lập tức để Drake trong đầu toát lên ba chữ, điềm tĩnh, quý khí, gọn gàng!
Nhìn thế nào cũng giống gia đình quý tộc lão quản gia hơn là bartender!
“ Khách nhân, ngài muốn uống gì sao...?! “
Lão trung niên mỉm cười lên tiếng, sắc mặt giống như đã sớm biết Drake sẽ đến vậy, tuy nhiên bị hắn dấu rất kín, khiến Drake cũng không nhìn ra gì!
“ Margarita dâu tây đi...! “
Drake có điểm tùy ý gọi, sau đó bắt đầu đánh giá lại nơi này!
Yên tĩnh, sạch sẽ, ngoài mùi rượu đặc trưng ra thì không một dấu vết!
Cứ như cùng đường phố phồn hoa bên ngoài tách biệt hoàn toàn một thế giới vậy!
Drake cũng thực yêu thích loại không gian yên tĩnh này, chỉ là hắn vẫn chưa hiểu tấm thiệp kia địa chỉ hướng hắn tới quán bar này là có ý đồ gì?
“ Của ngài...! “
Lão trung niên bộ dạng vẫn ôn tồn lễ độ, đẩy màu đỏ thẫm margarita lên trên bàn!
“ Cảm tạ...! “
Cũng không biết có phải thật lâu rồi hắn chưa uống cocktail, vẫn là lão trung niên kia pha chế tốt, vị giác quả thực cảm thấy không tồi!
“ Phải rồi lão bản, ngươi biết thứ này không...?! “
Drake do dự một chút, sau đó liền từ trong túi áo khoác lấy ra bức phong thư hướng về phía lão trung niên.
“ Drake thiếu gia đúng không...?! “
Lão trung niên trên mặt cũng không có chút bất ngờ, chỉ thấy hắn khẽ đem mắt kính chỉnh lại, sau đó đặt cái ly trên tay xuống mặt bàn.
Ầm!
Tức thì Drake nhãn quang khẽ run lên, chỉ thấy không gian xung quanh bắt đầu méo mó biến dạng, bàn ghế đồ vật xoay chuyển, nguyên bản văng tanh quán bar vậy mà mơ hồ hiện lên từng bóng người.
Drake đều nhanh có ảo giác mình xuyên tới thế giới Doctor strange, tiến vào thế giới gương song song!
Mãi một phút sau mọi thứ mới bất chợt trở lại bình thường, Drake cũng theo đó hoàn hồn, lau trên trán mồ hôi liếc nhìn xung quanh.
Ban ghế y nguyên, quán bar vẫn yên tĩnh như thế, lão trung niên vẻ mặt như cũ ôn tồn, giống như vừa rồi không hề xảy ra chuyện gì vậy!
“ Phòng 501, thưa ngài...! “
Lão trung niên khẽ mỉm cười, đặt tay trước ngực, làm một cái quý tộc động tác kính chào, phía đối diện Drake sắc mặt vẫn ngơ ngơ ngác ngác.
Mặc dù vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn theo bản năng theo hướng lão trung niên mở cửa đi ra ngoài.
Chỉ có điều cửa vừa mở xong, hai mắt của hắn lập tức co rút lại, hắn phát hiện bản thân đang đứng ở một cái trắng tinh rộng lớn không gian.
Nguyên bản cửa ra vào, lại biến thành một cái đường hầm không gian, xuyên hắn đến một cái khu vực xa lạ.
Hắn còn định quay lại hỏi đây là nơi nào thì phía phát hiện cánh cửa phía sau đã sớm biến mất rồi.
“ Chí ít cũng phải nói cho ta đây là nơi nào chứ...? “
Drake khóe miệng co giật, đành phải theo chỉ dẫn ban nãy tìm tới số phòng 501.
Đánh giá lại không gian trước mắt, mặc dù nó cực kì rộng lớn, tuy nhiên Drake vẫn có thể mơ hồ nhìn ra nó là một khối lập phương.
Người qua lại cũng không ít, nhưng có lẽ bởi không gian quá rộng lớn, khiến người ta có cảm giác trống trải vô cùng.
Có chút quỷ dị chính là, những người kia đang đi lại, cũng không phải trên một phương thẳng đứng, mà là nằm rải rác ở cả sáu mặt của khối hộp không gian này!
Người ở trên tường trái, người ở tường phải, người cùng mặt phẳng với hắn, người thì lộn ngược phía trên...
Cứ như nơi này không hề tồn tại trọng lực vậy!
Ngay cả cầu thang cũng thiết kế lúc ngang lúc dọc, thậm chí còn lộn ngược về sau, chính Drake nhìn thấy khung cảnh này cũng không khỏi cảm thấy mộng bức.
Cũng không rõ là mình phải di chuyển kiểu gì?
“ Tìm người hỏi xem sao...?! “
“ Tân nhân...?! “
Đúng lúc này phía sau vang lên thanh âm, khiến Drake hơi giật mình ngoảnh lại, chỉ thấy phía sau hắn là một tên vóc dáng cao gầy nam tử.
Hắn trên thân mặc một chiếc màu đen áo thuật sĩ, tay cầm quyển sách, tóc dài buộc sau lưng, trên mắt đeo kính tròn, bộ dạng học thức mười phần!
“ Ngươi là...?! “
Drake cau mày nghi hoặc.
“ Egan, một pháp sư tập sự, hành ngộ...! “
Egan khẽ mỉm cười, hai mắt đánh giá thiếu niên trẻ tuổi trước mặt mình.
Drake cũng quan sát tác phong của Egan, không biết có phải do cấu tạo xương hay không, nhưng rõ ràng đối phương đứng thẳng, lại khiến người ta sinh ra ảo giác như đang khom người khiêm nhường.
Từ đó để hắn không tự chủ sinh ra hảo cảm, rõ ràng chỉ là cơ bản tác phong giao tiếp, nhưng đủ thấy được kẻ trước mặt không tầm thường.
“ Drake, hân hạnh...! “
Drake cũng cười nhạt đáp lại, sắc mặt điềm tĩnh tới mức để người ta đoán không được hắn đang nghĩ gì.
“ Drake sao, ngươi là lần đầu tới hội Phượng Hoàng phải chứ...?! “
“ Đúng vậy, thật ngại quá, ta cũng đang muốn hỏi di chuyển ở nơi này như thế nào...?! “
Drake thở dài gật đầu, vừa hay có người chủ động làm quen với hắn, đỡ tốn công bản thân phải đi tìm.
Ngoài ra bức thư kia chỉ dẫn quả nhiên không sai, không gian này rất có thể là một trụ sở của một tổ chức có tên hội Phượng Hoàng!
“ Chắc ngươi cũng nhận ra không gian này là một khối lập phương đi, sáu mặt của nó đều được khắc họa trọng lực ma pháp, cho nên muốn di chuyển thực ra cực kì đơn giản, chỉ cần liên tục truyền ma lực vào chân là được a...! “
Egan kiên nhẫn giải thích, chỉ là Drake nghe hắn xong, không khỏi cảm thấy đau đầu, ngữ khí tràn ngập bất đắc dĩ nói ra.
“ Cái kia, ta không có ma lực thì phải làm thế nào...?! “
“ Không có ma lực...?! “
Egan có hơi sửng sốt một chút, còn tưởng Drake sợ ma lực ít ỏi, cho nên không nhịn được bật cười.
“ Ngươi không cần lo lắng, trọng lực ma pháp kích hoạt chỉ cần một lượng cực nhỏ ma lực là được rồi, trừ phi ngươi không có ma lực a...! ”
“ Ta thật không có ma lực...! “
Drake cười khổ trong lòng, đối với người dân ở thế giới này mà nói, hắn quả thực là một cái dị dạng.
Phải biết bất kì ai khi sinh ra, đạt tới 10 tuổi, thời điểm linh hồn hoàn thiện trưởng thành, đều sẽ tự động sản sinh ma lực trong cơ thể.
Dù ít dù nhiều, nhưng sẽ đều tồn tại!
Quả nhiên Egan nghe xong, vẫn cho là Drake đang trêu đùa chính mình, nguyên bản hòa ái gương mặt, giờ này biến thành đạm bạc vô cùng.
“ Ngươi có thư mời sao...?! “
Drake cũng không biết phải cùng đối phương giải thích như thế nào, đành phải từ trong túi lấy ra tấm phong thư.
Ở trong không gian này, có thể cảm nhận rõ ràng phía trên phượng hoàng dấu ấn càng trở nên sinh động hơn một ít.
Egan nhìn thấy tấm phong thư xong, hai mắt ngỡ ngàng, sau đó nhịn không được bật cười.
“ Xem ra ta và ngươi vẫn thật có duyên, phòng 501 đúng không...?! “
Drake hai mắt khẽ sáng lên, vội vã gật đầu.
“ Vừa hay ta cũng đến 501, đi cùng đi...! “