Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thế Giới Vĩnh Hằng

Chương 10 : Vivian




Chương 10 : Vivian

“ Người phụ nữ này đối với ta coi trọng thế sao...?! “

Drake nhìn ngắm Vivian lễ phép tư thái, chẳng những không cảm thấy thoải mái, mà còn tràn ngập bất an trong lòng.

Hắn không phải kẻ không có hiểu biết, quý tộc từ trước đến nay con mắt đều đặt trên trán, mặc dù rất tuân thủ lễ nghi phép tắc, nhưng đó chỉ đối với kẻ ngang bình với mình.

Đến nỗi Gia tộc Fawlay mặc dù hắn chưa có nghe qua, nhưng Vivian trên thân nồng đậm đến đáng sợ thượng vị giả khí tức, càng không có khả năng là tiểu gia tộc.

Drake quả thực không hiểu, một kẻ không thực lực, không ma lực, xuất thân tầm thường như hắn, vì lý do gì lại được một vị quý tộc đại công nương xem trọng như vậy...?

“ Drake, thành Bắc Phong...! “

Tuy nhiên dù thế nào, nếu đối phương đã chủ động dùng tư thế ngang bình như vậy, Drake đương nhiên không dám thất lễ, tay để trước ngực, đối với Vivian khẽ cúi chào.

“ Mời ngồi...! “

“ Cảm tạ...! “

Tiếp nhận từ Vivian phía sau hầu gái thanh sắc hương trà, lúc này hắn mới có cơ hội quan sát kỹ hơn vị công nương này!

Ngoại hình nghiêng nước nghiêng thành là một chuyện, điểm đáng sợ chính là màu u lam đôi mắt kia.

Người ta nói đôi mắt là tâm hồn cửa sổ không hề nói quá, nếu đủ trải nghiệm, hoàn toàn có thể thông qua hai mắt đọc được suy nghĩ của người đối diện mình.

Nhưng đôi mắt của Vivian lại cực kì đặc biệt, nó bình thản, tĩnh lặng như mặt hồ, lại mờ mịt như một màn sương mù mờ ảo.

Không chỉ khiến người khác đọc không ra nội tâm suy nghĩ, mà còn không cách nào phán đoán được cảm xúc hiện tại nàng là gì?

“ Thật đáng sợ hai con mắt, càng có nhiều hiểu biết khi đối diện với người này áp lực càng khổng lồ...! “

Drake hít một ngụm khí, đè nén lại áp lực trong lòng.

Nếu không phải hai năm trong rừng đã rèn luyện ý chí cùng bản lĩnh của hắn vượt xa thường nhân, chỉ sợ lúc này đã sớm toàn thân phát run, bị khí tức kia chèn ép tới mức không thở nổi rồi!

“ Hai mắt của ta trời sinh đã dị tật như vậy, cho dù thật lòng mỉm cười đều bị người ta coi là giả tạo, mong cậu không cần quá để ý...! “

Vivian dường như đoán được suy nghĩ của Drake, sau đó liền chậm rãi giải thích.

“ Ha ha, công nương hai mắt điềm tĩnh như nước, trí tuệ như thần, sao có thể nói là dị tật cơ chứ...?!”

“ Lại nói, không biết công nương mời ta tới đây rốt cuộc là vì lý do gì...?! “

Drake cũng không phải người câu nệ dài dòng, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề.

“ Nếu đã thẳng thắn như vậy thì ta cũng không nhiều lời, ta muốn mời cậu gia nhập hội Phượng Hoàng...! “

“ Một kẻ không hề có ma lực như tôi...?! “



Drake khó hiểu hỏi lại.

“ Ta biết cậu nghĩ gì, Hội Phượng Hoàng do đích thân đại pháp sư Phoenix Ancient sáng lập, mục đích ban đầu chính là để tạo tiền đề, thu thập tài nguyên, trợ giúp ngài ấy hoàn thành cấm thuật thứ mười ba...!

Chắc cậu cũng đã biết rồi nhỉ, phép Immortalis! “

Vivian vừa nói dứt câu, không gian xung quanh lập tức biến chuyển, Drake bây giờ mới phát hiện xung quanh từ bao giờ đã bị sương mù bao bọc.

Một ngọn lửa đen trống rỗng hiện ra, huyễn hóa thành hình một vị già nua pháp sư, bay xung quanh hắn là một con xinh đẹp lại cao quý phượng hoàng!

“ Về sau đại pháp sư Phoenix Ancient rời đi, hội Phượng Hoàng tiếp tục kế thừa di nguyện của ngài, tiếp tục nghiên cứu pháp thuật, đồng thời ẩn mình thành một hội kín, đối nghịch truy đuổi ma vật cùng tà ác ma pháp sư! “

“ Khác với những thế lực khác, phần lớn tuyển chọn nhân tài từ các học viện, Hội Phượng Hoàng lại chỉ chọn người có duyên...! “

“ Người có duyên...?! “

Drake đang đắm chìm trong ảo ảnh ngọn lửa màu đen tạo ra, lúc này nghe Vivian nói liền sửng sốt hỏi lại.

“ Đúng vậy, thực chất không ai có quyền cho phép một người gia nhập vào hội Phượng Hoàng, ngay cả hội trưởng cũng không ngoại lệ, đặc quyền này chỉ thuộc về nó...! “

Vivian khẽ cười, sau đó từ bàn tay khẽ nâng lên, ban nãy hắc hỏa lại xuất hiện, tạo thành một chiếc vòng cổ có hình con mắt, tràn ngập cổ lão thần bí khí tức.

Nó vừa xuất hiện, xung quanh không gian cùng thời gian như bị đóng băng, đáng sợ áp lực khiến Drake nội tâm đều run rẩy, hô hấp trở nên khó khăn.

Hơn nữa không hiểu sao trái tim lại đập loạn hiên hồi, cực kì khó chịu, giống như bị thứ gì đó kích thích vậy!

“ The Eye of Phoenix Mystica, con mắt của phượng hoàng huyền bí, một món thánh vật cổ đại, di sản của Phoenix Ancient! “

“ Thành vật sao...?! “

Drake hai mắt tràn đầy rung động, mỗi lần nhìn vào con mắt này hắn đều có ảo giác như linh hồn cùng sinh lực đều bị nó nuốt chửng, dọa hắn đều không dám nhìn chằm chằm.

“ Đây chẳng qua là hư ảnh thôi, một bản sao chép, nhưng dù vậy đều nắm giữ được món thánh vật này một chút quyền năng, đó chính là nhìn thấu bản chất lình hồn!

Từ buổi sáng hôm trước khi tới gần cậu, The Eye of Phoenix Mystica liền rung động mãnh liệt.

Lại chứng kiến một tên thiếu niên không có ma lực, tay không bóp nát cấp ba Ma vật, làm một người phát ngôn như ta, há có thể bỏ lỡ đúng không...?! “



Vivian khẽ uống trà, bàn tay thu lại The Eye of Phoenix Mystica bản sao chép, ngữ khí thản nhiên nói.

“ Khoan đã, công nương nói là ta g·iết c·hết con Hắc lang kia...?! “

Drake ngữ khí sửng sốt, bộ dạng khó tin hỏi lại.

Thực lực của mình có bao nhiêu Drake tự nhiên tự nhận thức được, đối phó cấp 1 cấp 2 Ma thú không có vấn đề, nhưng với cấp 3 thì cách biệt một trời một vực.



Ban đầu hắn còn tưởng trong lúc hắn cùng Rowan nguy kịch, chính Vivian là người đã ra tay xử lý Hắc lang, nhưng hiện tại chẳng lẽ...?

“ Quả nhiên cậu đối với thân thể của mình không biết gì...?! “

Vivian thần bí mỉm cười, sau đó đứng dậy đi về phía Drake, nàng đeo vòng tay phát sáng, sau đó một thanh đỏ thẫm yêu dị đoản đao xuất hiện.

Phía trên nồng đậm huyết khí cùng sát khí, không khỏi khiến không gian xung quanh đều lạnh lẽo hơn vài phần.

“ Đây là...?! “

“ Yêu đao Blood Luna, một món đặc thù ma pháp vật phẩm, nó không có khả năng tăng phúc phép thuật, sát thương vật lý cũng yếu đuối vô cùng, tuy nhiên lại sở hữu một đặc tĩnh vô cùng thú vị...! “

“ Vết thương bị lưỡi đao này cắt trúng...sẽ không cách phục hồi...! “

Drake nghe đến đây, một loại bất hảo dự cảm lập tức tràn ngập trong đầu, hai mắt hắn cũng hơi co lại, tuy nhiên thân thể còn chưa kịp phản ứng.

Lạnh lẽo lường khí xuất hiện, khi đầu óc thanh tỉnh liền nhận ra thanh yêu đao kia đã cắm vào tay của hắn từ bao giờ.

“ Cô...! “

Máu tươi từ ống tay áo chảy xuống, Drake bật ngược ra phía sau giữ khoảng cách với Vivian, đối với người phụ nữ trước mặt không khỏi rùng mình.

Một chút sát khí cũng không có, hai con ngươi kia tựa như một lớp mặt nạ hoàn hảo che phủ cả khuôn mặt của cô ta vậy, căn bản không thể phán đoán được nữ nhân này sẽ làm gì?

“ C...! “

“ Đừng cử động...! “

Drake còn định nói gì, bên tai truyền tới thanh âm, lập tức để toàn thân hắn như hóa đá, hàn khí tràn ngập sống lưng.

Vẫn hai con mắt như u hồn đó, từ bao giờ đã đứng ở hắn bên cạnh, bàn tay chậm rãi rút thanh yêu đao kia ra!

Dưới thực lực cách biệt tuyệt đối, Drake căn bản không dám làm liều, tuy nhiên không đến mười giây sau, nguyên bản căng thẳng khuôn mặt liền biến thành mộng bức.

Trên tay v·ết t·hương...khôi phục rồi...?!

“ Từ khi nào...?! “

Drake sắc mặt khó tin tự xoa lấy cánh tay của mình, ngoài v·ết m·áu ra, cánh tay đã sớm hoàn hảo như thường, thậm chí một chút vết tích cũng không còn!

“ Trước đây ta tuyệt đối không có biến thái như vậy năng lực hồi phục, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra...?! “

Drake nội tâm thật sâu trầm mặc, hai mắt nhìn về phía Vivian, giống như muốn tìm lời giải thích cho mình!

“ Yêu đao Blood Luna một khi gây v·ết t·hương sẽ không cách nào khôi phục, nhưng cậu vẫn có thể lành lặn như thường, điều này chỉ có một lý do để giải thích...! “

“ Sinh lực trong cơ thể cậu, đang quá mức khổng lồ...! “



“ Sinh lực của tôi...?! “

Drake sắc mặt mờ mịt tự nhìn chính mình, lại nhớ đến tình cảnh sáng hôm trước, trong ký ức hắn nhớ rõ bản thân bị con Hắc lang kia trọng thương.

Nội tạng bị bóp nát, xương khớp rụng rời, nhưng sáng hôm sau tỉnh lại, một chút vết tích cũng không có, chẳng lẽ...?!

“ Buổi sáng không phải công nương chữa trị cho ta...?! “

“ Tất nhiên là không rồi, tất cả những thương thế đó đều là tự chính cậu phục hồi! “

Drake nghe xong thì càng không kìm nén được rung động, thương thế kia có bao nhiêu nghiêm trọng, trong lòng hắn mười phần rõ ràng.

Cảm giác này cứ như chính mình một đêm ngủ giậy từ người thường biến thành siêu nhân vậy!

Trong thời gian ngắn trong đầu đều là mờ mịt sương mù, không biết tiếp thu thế nào!

“ Thông thường một người sở hữu sinh lực khổng lồ như cậu, không cái nào không phải trời sinh thiên tài khí pháp sư, sở hữu lượng ma lực vượt xa người thường, nhưng trên người cậu một chút ma lực cũng không có, thật là quái lạ...?! “

“ Rốt cuộc thì Drake...liệu cậu...đã từng nghe qua “ kẻ ngoại lai “ ba chữ này rồi chứ...? “

Vivian đem tách trà đặt xuống, u lam hai con ngươi nhìn chằm chằm về phía Drake, một loại yên tĩnh đến quỷ dị không khí lập tức bao trùm toàn trường!

Vivian không nói chuyện, Drake sắc mặt cũng lạnh như băng, một lúc sau hắn mới đột ngột bật cười.

“ Công nương thật biết đùa, chẳng lẽ ngài cho rằng tôi là một kẻ ngoại lai...?! “

Căng thẳng bầu không khí trong khoảnh khắc tan thành mây khói, Vivian cũng đồng dạng bật cười.

“ Ha ha, cũng phải, vậy ý cậu với lời mời của ta như thế nào...?! “

“ Công nương đã có lời mời, ta đương nhiên cung kính không bằng tuân lệnh...! “

Vivian nghe vậy, thần sắc tràn ngập hài lòng gật đầu, vẫn mười phần điềm tĩnh liếc nhìn hầu gái bên cạnh mình.

“ Iris, đưa người bạn mới của chúng ta làm quen một vòng nào...! “

“ Rõ...! “

Iris cung kinh gật đầu, sau đó lễ phép hướng về phía Drake.

“ Đại nhân Drake, mời ngài đi theo ta...! “

“ Xin phép công nương...! “

Drake khẽ liếc nhìn một lần nữa hai con ngươi màu u lam kia, sau đó mới thư thái cùng Iris rời đi, chỉ là lúc này hắn cũng phát giác cánh tay trái của mình.

Nó...đang phát run...!

Tuy nhiên Drake có thể tự cảm nhận rõ cảm xúc của mình, nó không phải sợ hãi, mà càng giống như hưng phấn vô cùng, thậm chí chính hắn cũng không nhận ra, con mắt bên phải của mình đã sớm biến thành màu kim đồng.

“ Ha ha, thật là một cái đáng sợ nữ nhân...! “