.
Nói thật, Địch Cửu đối với quan điểm của Tỳ rất là xem thường, hắn cảm thấy một người EQ cao thấp có thể tùy trường hợp mà nên nhượng bộ hay không. Câu nói 'Lui một bước trời cao biển rộng' này tuyệt đối không phải nói mò, có đôi khi hoàn toàn chính xác cần phải lui một bước. Mà có một số chuyện, hắn căn bản cũng không cảm thấy lui một bước có cái gì mất mặt, đây là biểu hiện EQ cao.
Thật giống như chó cắn ngươi một ngụm, chẳng lẽ ngươi sẽ còn cắn trở về hay sao? Nói như vậy, nếu như bị chó cắn, Địch Cửu căn bản lười đi để ý tới. Chỉ có thời điểm con chó này muốn mạng hắn, hắn sẽ trực tiếp một tổ đánh chết, đơn giản trực tiếp như vậy.
Vô luận ban đầu ở tu chân giới, hoặc là Tiên giới hay là Đạo giới, tông môn cùng tu sĩ đắc tội với hắn thật sự nhiều lắm, sau đó hắn cũng không có đi chém tận giết tuyệt, cuối cùng thực lực đi lên, liền xem như là tông môn đã từng muốn xử lý hắn, cũng phải phụ họa tại phía sau hắn, bởi vì bọn hắn đã không cùng một cấp độ.
Một cường giả tại sao muốn cùng với tên sâu kiên không cùng một cấp độ dông dài? Kỳ thật chính là cái đạo lý này. Những người bị đắc tội nhất định phải lấy lại danh dự, muốn khiến cho tên sâu kiến biết mình mới là cường giả, đó là bởi vì bọn hắn còn chưa đủ mạnh mà thôi.
Theo tu vi của hắn càng cao, hắn sẽ càng không để ý đến loại tiểu nhân vật đã từng đắc tội hắn như thế này. Còn Cực Bối Thiên Hải, nếu như hắn không diệt, đó có thể sẽ khiến cho Thái Cực lâm vào tình cảnh bị tiêu diệt, cho nên hắn mới phải đi diệt trừ hậu họa. Huống hồ nếu so sánh lực lượng của Cực Bối Thiên Hải cùng với hắn, vậy cũng không phải là sâu kiến gì cả.
Lúc đầu Địch Cửu không có ý định mời Tỳ cùng đi, bất quá nghĩ đến Tỳ thần bí, hắn cũng thay đổi chủ ý, dứt khoát nói ra, "Vậy liền đa tạ Tỳ huynh, chỉ là hiện tại ta chỉ có thể biết phương vị đại khái của Cực Bối Thiên Hải..."
Tỳ không đợi Địch Cửu sẽ lại nói xong, cười ha ha một tiếng, tay bãi xuống nói ra, "Địch huynh, Cực Bối Thiên Hải mà thôi, ta biết. Trên thực tế ở trong vũ trụ này, còn không có địa phương mà ta không biết. Đi thôi, ta dẫn đường."
...
Địch Cửu đi sau lưng Tỳ, lúc mới bắt đầu, tốc độ của Tỳ cũng không tính rất nhanh. Nhưng theo hai người tiến vào sâu trong hư không, tốc độ của Tỳ càng lúc càng nhanh.
Bất quá vô luận Tỳ độn nhanh bao nhiêu, đều có đạo vận không gian giao động truyền đến, cái này giúp Địch Cửu rất dễ dàng tìm tới phương vị của hắn.
Thần thông lợi hại nhất của Địch Cửu kỳ thật cũng không phải là thủ đoạn công kích gì, mà là độn thuật. Vô luận tốc độ của Tỳ có bao nhanh, Địch Cửu vẻn vẹn dùng Thần Niệm độn thuật, liền có thể nhẹ nhõm đuổi theo Tỳ.
Sau khi hai người chạy gấp một ngày thời gian, tốc độ của Tỳ khiến cho Thần Niệm Độn của Địch Cửu theo không kịp. Trong lòng Địch Cửu rất là kinh dị, hắn rất ít khi dùng Thần Niệm Độn, cũng không phải là nói tốc độ Thần Niệm Độn của hắn không nhanh, mà là bởi vì Quy Tắc độn thuật nhanh hơn Thần Niệm độn thuật. Khiến cho hắn không có nghĩ tới là, hắn còn có thể gặp phải một gia hỏa so với Thần Niệm độn thuật của hắn còn nhanh hơn, Tỳ này thật sự có chút thần bí a.
Tuy nói hiện tại Thần Niệm độn thuật của hắn đuổi không kịp Tỳ, cũng không phải là bởi vì bản thân Thần Niệm độn thuật vấn đề, mà là bởi vì tu vi của hắn so với Tỳ yếu nhược. Cái này vẫn y nguyên thể hiện được độn thuật của Tỳ có bao nhiêu cao minh.
Trên thực tế Tỳ so Địch Cửu càng khiếp sợ hơn, hắn nhìn ra được, công pháp mà Địch Cửu tu luyện không thể coi thường, bằng không mà nói, liền không có khả năng mang theo bọn hắn rời khỏi Đại Đạo uyên, xông ra khỏi cấm địa Vọng Sơn. Hắn đồng dạng hiểu rõ, năng lực chiến đấu của Địch Cửu rất mạnh, đó là bởi vì đại đạo của Địch Cửu cường hãn đến không thể yếu hơn so với Tạo Hóa công pháp, đồng thời trên thân Địch Cửu còn có đại bí mật đỉnh cấp. Nhưng tu vi Địch Cửu hẳn chỉ mới Hợp Đạo sơ kỳ, hắn vẫn là có thể nhìn ra được.
Một tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ, liền có thể dùng độn thuật miễn cưỡng đuổi theo hắn, đây cũng không phải là chuyện đơn giản. Rất nhiều người đều cho rằng hắn chân chính lợi hại chính là tuyệt hộ, trên thực tế chân chính bản sự khiến hắn lấy làm tự hào chính là độn thuật.
Ngay tại thời điểm Tỳ chuẩn bị thả chậm tốc độ, hắn kinh hãi phát hiện, tốc độ của Địch Cửu lần nữa tăng lên một cấp độ. Nói cách khác, trước đó Địch Cửu không có dốc hết toàn lực.
Đây là cái gì độn thuật? Tỳ lập tức đem độn thuật của mình phát huy đến cực hạn, hắn cũng không tin còn có người tu vi không bằng hắn, độn thuật còn có thể đuổi theo hắn.
Rất nhanh Tỳ liền biết, độn thuật của Địch Cửu so với hắn chỉ mạnh hơn chứ không yếu. Vô luận tốc độ của hắn có bao nhanh, Địch Cửu thủy chung vẫn đi theo phía sau hắn, dạng như vậy, rất hiển nhiên tùy thời tùy chỗ đều có thể vượt qua hắn.
"Địch huynh đệ, độn thuật của ngươi vượt qua ta, là độn thuật lời hại nhất mà ta từng gặp qua." Cho dù Tỳ vẫn luôn đem tất cả mọi người không để vào mắt, giờ phút này cũng không nhịn được khen ngợi.
Địch Cửu mỉm cười, "So với Tỳ huynh, ta còn kém xa lắm."
Tỳ lắc đầu, "Ta cho tới bây giờ đều không nói lời hư giả, hiện tại ta chỉ cảm thấy may mắn ta và ngươi là bằng hữu, bằng không mà nói, chỉ sợ ta chạy không khỏi sự truy sát của ngươi."
Địch Cửu không có trả lời câu nói này, nếu như là trước lúc Tỳ dẫn đường, độn thuật của hắn mặc dù nhanh hơn Tỳ, muốn truy sát Tỳ, chỉ sợ còn không được. Giống như tên Thủy Ngân kia, Tỳ nhất định có năng lực sau khi bỏ chạy không lưu lại một tia vết tích.
Nhưng hiện tại, Địch Cửu biết chỉ cần Tỳ bị thần niệm của hắn quét đến, rốt cuộc liền khó mà từ dưới thần niệm của hắn bỏ chạy. Bởi vì hắn tu luyện Quy Tắc độn thuật, quy tắc độn thuật bị hắn biết được, cũng đừng nghĩ từ bên dưới sự truy tung của hắn mà thoát đi.