Thế giới thứ chín

Chương 932




Thời điểm Địch Cửu rời khỏi Vọng Sơn, lúc này mới nhớ tới bản thân đi vội vàng, thế mà lại quên hỏi thăm Phá Hư Đạo Quân nơi nào có La Phách Tiên Liên. Bất quá Phá Hư Đạo Quân tạm thời cũng sẽ không rời khỏi cấm địa Vọng Sơn, chờ lúc hắn trở lại rồi hỏi thăm cũng giống như vậy.

Quy Tắc độn thuật tuyệt đối là độn thuật nhanh nhất trong vùng vũ trụ này, hơn nữa trên đường đi còn cưỡi truyền tống trận, thời điểm mà Địch Cửu xuất phát từ cấm địa Vọng Sơn cho đến khi đi vào Thái Cực giới cũng chỉ mất nửa tháng.

Đổi thành bất luận là một tu sĩ nào, chỉ sợ cũng không thể trong thời gian ngắn ngủi như thế đi vào Thái Cực giới, nhưng Địch Cửu lại làm được.

Hộ trận ở của vào Thái Cực giới, đại quảng trường trên hư không, giờ phút này kín người hết chỗ. Không ngừng có tu sĩ từ nơi này đạp lên phi thuyền của mình, biến mất ở trong hư không. Rất hiển nhiên, những tu sĩ rời đi này đều biết Thái Cực giới sắp sụp đổ, tiếp tục lưu lại nơi này không có chút ý nghĩa nào.

Càng nhiều tu sĩ đều mang theo một loại bàng hoàng, cũng không phải mỗi một tu sĩ đều thích ứng với việc quanh năm lang thang trong hư không. Đối với bọn hắn mà nói, Thái Cực giới chính là nhà của bọn hắn, một khi Thái Cực giới biến mất không thấy gì nữa, bọn hắn sẽ không chỗ có thể đi. Kết quả cuối cùng của việc lang thang tronghư không, cũng chỉ là vẫn lạc mà thôi.

Cũng không phải mỗi một tu sĩ đều hy vọng có thể tại hư không xông xáo một phen, sau đó trở thành cường giả tuyệt thế. Đại đa số tu sĩ, đều hi vọng một dạng yên lặng tu luyện, bình bình đạm đạm trải qua tu đạo sinh hoạt.

Bất quá những thứ này hiện tại đều thành hy vọng xa vời, Thái Cực giới bây giờ ngoại trừ những tông môn có khoảng cách với hắc vụ vẫn còn tương đối xa kia, rất nhiều tông môn cùng địa vực khác đều bị hắc vụ thôn phệ hết. Có thể tưởng tượng được, trong tương lai không lâu, toàn bộ Thái Cực giới sẽ triệt để biến mất tại trong hắc vụ.

Tại Thái Cực giới, thời điểm hắc vụ thôn phệ nếu như không đi, đó hẳn phải chết không nghi ngờ, không có người có thể ngoại lệ.

"Địch huynh..." Địch Cửu vừa rơi xuống tại quảng trường hư không của Thái Cực giới, một thanh âm mừng rỡ liền truyền tới.

Địch Cửu lập tức liền nhận ra tu sĩ vừa gọi hắn, đây là Nhậm Tễ Sát đã từng trao Lưỡng Giới Hoa từ trong tay của hắn. So với lúc trước đến, Nhậm Tễ Sát hẳn là bị trọng thương, trên mặt mang theo một tầng khí xám.

"Địch huynh tới đây, Thái Cực được cứu rồi." Ngay lúc Nhậm Tễ Sát nói chuyện, sớm đã đi lên đối với Địch Cửu cúi người hành lễ.

Nghe được lời Nhậm Tễ Sát nói, cơ hồ tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn sang Địch Cửu. Từ khi Thái Cực giới xảy ra chuyện đến nay, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe người ta nói, ai đến Thái Cực, Thái Cực liền được cứu rồi.

Đoàn hắc vụ ở Thái Cực giới kia, liền xem như là tu sĩ Hợp Đạo hậu kỳ, sau khi tiến vào cũng là có đi không về, trừ phi là cường giả bước thứ ba tới đây, còn ai có thể cứu được Thái Cực giới?

"Địch tiền bối, xin ngươi cứu Thái Cực giới của chúng ta..." Địch Cửu còn chưa kịp nói chuyện với Nhậm Tễ Sát, một thanh âm bi thiết truyền đến, theo đó là một nữ tử đã quỳ xuống trước mặt Địch Cửu.

"Ngươi là Túc Thiên Thiên của Tuế Hàn cốc?" Địch Cửu lập tức liền nhận ra nữ nhân trước mắt này.

Nhin

Địch Cửu cũng không cho rằng Túc Thiên Thiên sẽ có tâm tình lớn như vậy, vì Thái Cực giới ngay cả bản thân đều muốn quỳ xuống.

"Vâng, chính là vãn bối." Túc Thiên Thiên giờ phút này so với ai khác đều khẳng định, Thái Thượng trưởng lão Mại Vưu của Tuế Hàn Cố nàng đã bị Địch Cửu giết.

Địch Cửu là cừu nhân của Tuế Hàn cốc nàng, thế nhưng nàng không thể không quỳ xuống thỉnh cầu Địch Cửu. Chỉ cần lại trôi qua thêm mấy ngày, Tuế Hàn cốc liền sẽ bị hắc vụ thôn phệ hết.

Nếu như Tuế Hàn cốc bị hủy diệt trong tay nàng, Túc Thiên Thiên nàng chính là tội nhân thiên cổ của toàn bộ Tuế Hàn cốc, liền xem như vẫn lạc, cũng không thể an bình a. Một tông môn bị hủy diệt rất đơn giản, nhưng thành lập thì lại phải trải qua vô số năm tháng gặp trắc trở.

Nhậm Tễ Sát một bên nhanh chóng tới nói ra, "Địch huynh, đó là bởi vì hắc vụ kia còn có mấy ngày liền sẽ thôn phệ hết Tuế Hàn cốc."

Thì ra là thế, Địch Cửu nhìn Túc Thiên Thiên thản nhiên nói, "Ngươi đứng lên đi, việc ta chuẩn bị xuất thủ cứu Thái Cực giới cùng với Tuế Hàn cốc của ngươi cũng không có nửa xu quan hệ."

"Đúng, đúng." Túc Thiên Thiên nào dám nói nửa từ không, liên tục nói đúng đúng.

Địch Cửu cùng tên chưởng môn của Tuế Hàn cốc này thật sự là không có nửa câu tiếng nói chung, hắn hỏi Nhậm Tễ Sát, "Không biết Lưỡng Giới Hoa kia ngươi dùng được không?"

Nhậm Tễ Sát cảm kích nói ra, "Đa tạ Địch huynh, nếu như không nhờ Lưỡng Giới Hoa của Địch huynh, khuyển tử nhà ta đã vẫn lạc. Địch huynh chẳng những cứu được con ta, cũng đã cứu Nhậm Tễ Sát ta một lần, chỉ là Nhậm Tễ Sát ta vẫn một mực không có cơ hội cảm tạ."

Địch Cửu biết rõ lời Nhậm Tễ Sát nói có ý tứ gì, lúc trước nếu như không phải hắn giết Thái Thượng trưởng lão Mại Vưu của Tuế Hàn cốc, chỉ sợ Nhậm Tễ Sát cũng chạy không khỏi sự truy sát của Mại Vưu.

"Thiên Đan tông Thiệu Băng San gặp qua Địch tiền bối." Lại một nữ tử đi tới, khom người chào.

Nữ tu này Địch Cửu cũng nhận biết, chính là lúc trước cùng hắn đánh cược, để hắn thắng Thái âm Tâm của Ấn Nguyệt Xu kia. Mặc dù có chút cố chấp cùng bản thân, nhưng cũng xem như tính tình thành thật.

Địch Cửu nhẹ gật đầu với đối phương, đang muốn nói chuyện, bên ngoài đã có đông đảo tu sĩ cùng kêu lên thỉnh cầu nói, "Xin mời Địch tiền bối cứu Thái Cực giới."

Cho dù ban đầu Địch Cửu tới Tuế Hàn cốc ở Thái Cực giới lấy Thái âm Thái Dương Tâm liền rời đi, nhưng truyền thuyết về Địch Cửu sớm đã từ trong miệng những người tham gia tụ họp truyền ra ngoài.

Cho nên dù Địch Cửu không còn tại Thái Cực giới, nhưng khắp Thái Cực giới đều là truyền thuyết của hắn. Nghe đồn ngay cả Hợp Đạo cường giả Mại Vưu của Tuế Hàn cốc, ở trong tay Địch Cửu cũng là một chiêu đều không tiếp tục kiên trì được, liền bị giết. Còn có người nói, nữ nhân Ấn Nguyệt Xu kiêu ngạo nhất Thái Cực giới cùng với sư phụ nàng đuổi theo giết Địch Cửu, bị một bàn tay của Địch Cửu đánh ra ngoài mấy trăm dặm...

Đây là lời đồn còn có chút căn cứ, về phần lời đồn không có căn cứ, vậy thì càng nhiều.