Thế giới thứ chín

Chương 866




Tu vi càng mạnh, hồn phách càng mạnh. Một khi sưu hồn, ký ức tin tức lộn xộn của người bị sưu hồn, đều như nước thải biển đổ đầy khiến đê bị vỡ, toàn bộ nước thải này vọt vào trong trí nhớ người sưu hồn, khiến cho thức hải của người sưu hồn bị sụp đổ, ký ức rối loạn.

Cho nên cho dù có sưu hồn, bình thường đều là sưu hồn những tên tu sĩ có đẳng cấp tu vi thấp hơn, hơn nữa còn không thể thường xuyên làm.

Mặc dù thực lực Địch Cửu xa xa mạnh hơn Phù Bộ Văn, nhưng loại sưu hồn này cũng không thích hợp, bởi vì tu vi của hắn so với Phù Bộ Văn thấp hơn.

Nhưng Địch Cửu căn bản cũng không có dự định lưu lại bất kỳ tin tức nào của Phù Bộ Văn, chỉ cần là những tin tức có liên quan tới Nông Tú Kỳ, hắn đều tước đoạt ra. Toàn bộ tin tức khác, toàn bộ bị Đạo Hỏa của hắn đốt cháy trống không.

Loại thủ đoạn dùng Đạo Hỏa đốt cháy ký ức thức hải này cực kỳ đáng sợ, cho dù Phù Bộ Văn đã là Hợp Đạo, vẫn phải không ngừng kêu lên thảm thiết đau đớn. Loại sưu hồn như Địch Cửu, hết lần này tới lần khác hắn căn bản cũng không có biện pháp lâm vào hôn mê.

Giờ phút này mười mấy vạn tu sĩ trên toàn bộ Vô Lượng quảng trường đang nhìn Địch Cửu sưu hồn Phù Bộ Văn, đều lặng ngắt như tờ. Rất nhiều người trong lòng đều phát lạnh, ngàn vạn lần không thể chọc giận Địch Cửu, người này quá mức đáng sợ. Không phải sưu hồn đáng sợ, mà là đối với tu sĩ Hợp Đạo sưu hồn đáng sợ.

Vẻn vẹn sau nửa canh giờ, Địch Cửu trực tiếp đem Phù Bộ Văn ném qua một bên, đưa tay phóng ra một đạo hỏa diễm rơi xuống trên thân Phù Bộ Văn. Phù Bộ Văn chớp mắt hóa thành tro tàn, đồng thời Địch Cửu cũng thu được vật mình muốn.

Hắn lạnh lùng nhìn lướt qua Chân Mạn, giờ khắc này, hắn đối với Chân Mạn chán ghét tới cực điểm, hắn thậm chí có chút hối hận vừa rồi đã cứu Chân Mạn từ trong tay Phù Bộ Vân.

Nữ nhân này thế nhưng lại đồng lõa với Phù Bộ Văn, muốn động thủ với Tú Kỳ vợ của hắn.

"Thật xin lỗi, Địch đại ca, ta..." Lam Như chủ động xin lỗi Địch Cửu. Biết Phù Bộ Văn động thủ với đạo lữ của Địch Cửu, Lam Như há có thể không biết Chân Mạn cũng sẽ xuất một phần lực? Nếu như không phải vì nàng, Chân Mạn tuyệt đối sẽ không có cơ hội tiếp xúc được Phù Bộ Văn.

Địch Cửu khoát khoát tay, "Chuyện không liên quan tới ngươi."

Nói xong, Địch Cửu xuất ra một chiếc nhẫn đưa cho tên nam tu gầy yếu đã cung cấp tin tức kia, "Trong chiếc nhẫn kia có nhiều thứ, nếu như còn cần cái gì, ngươi cùng Lam Như tỷ nói một tiếng."

Cơ hồ ngay lúc nói ra câu này, Địch Cửu đã đồng thời bước một bước vào sâu bên trong Vô Lượng cung.

Tu sĩ gầy yếu này tiếp nhận chiếc nhẫn, thần niệm tùy ý quét một chút, khi hắn thấy rõ ràng những thứ bên trong chiếc nhẫn, tay đều run rẩy, hắn vội vàng thu hồi chiếc nhẫn, đối với Địch Cửu cúi người hành lễ, "Đa tạ tiền bối."

Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình chỉ cung cấp một tin tức, lại có được loại hồi báo phong phú đến vậy.

Sau khi Địch Cửu rời đi, những tu sĩ đến Vô Lượng cung lúc này mới dám thở phào nhẹ nhõm. Phù Bộ Văn bị Địch Cửu giết ngay trước mặt mọi người, mặc dù mọi người đều biết trong Vô Lượng cung có một đống lớn đồ tốt, bất quá cũng không có ai thật sự dám tiến vào Vô Lượng cung giống như Địch Cửu.

Nội tình Vô Lượng cung cũng không hề đơn giản, nghe đồn tại đây đã xuất hiện một tên cường giả bước thứ ba. Liền xem như Phù Bộ Văn bị giết, ai biết được bên trong Vô Lượng cung liệu có còn cường giả khác hay không?

Nhưng tu sĩ tới đây, trên cơ bản đều là tông chủ của các đại tông môn, nếu không phải thì cũng toàn là bá chủ của thế lực một phương. Chỉ vì Phù Bộ Văn bước vào Hợp Đạo, nên mọi người mới đến nơi này để tặng lễ mà thôi. Hiện tại Phù Bộ Văn bị giết, mọi chuyện bàn tính trước đó đều không còn gì ý nghĩa. Rất nhiều tu sĩ không ưa nhiều chuyện, đã bắt đầu rời khỏi Vô Lượng cung.

...

Giờ phút này Địch Cửu đã đi tới động phủ mà Phù Bộ Văn dùng để giam cầm Nông Tú Kỳ, mà những tu sĩ canh giữ phía ngoài cũng đã sớm đào tẩu. Cho dù là tu sĩ của Vô Lượng cung, cũng đều đã lặng lẽ trốn đi. Địch Cửu không có tâm tình đi quản người khác, hắn lo lắng nhất là bản thân sẽ giống như Phù Bộ Văn, không thể tìm được thế giới của Nông Tú Kỳ.

Tu sĩ sau khi bước vào bước thứ ba, có thể mở thế giới của mình, chuyện này Địch Cửu đã nghe nói qua. Chỉ là tu vi Nông Tú Kỳ mới tới Tố Đạo cảnh giới, làm sao có thể mở ra thế giới, thậm chí còn tiến nhập thế giới, Địch Cửu thật sự nghĩ không ra.

Thời khắc này thần niệm của Địch Cửu đã đem toàn bộ không gian tra xét tỉ mỉ một lần, Không Gian quy tắc không có nửa điểm biến hóa, hắn căn bản không tìm ra được một tia dị dạng.

Chuyện này càng khiến Địch Cửu có chút sợ hãi, hắn lo lắng rằng mình cũng sẽ tìm không được không gian giấu kín của Nông Tú Kỳ.

Hắn cố gắng đè nén để cho tâm trí trở nên bình tĩnh hơn, sau đó bắt đầu cảm ngộ mỗi một đạo cơ sở pháp tắc ở nơi này. Dù hắn đã cảm ngộ qua cơ sở pháp tắc, nhưng Địch Cửu vẫn cảm ngộ lại thêm lần nữa.

Đồng thời hắn không ngừng vận chuyển quy tắc chu thiên, muốn tìm ra được một ít điểm tương đồng giữa quy tắc chu thiên của hắn với Không Gian quy tắc. Nông Tú Kỳ tu luyện chính là quy tắc chu thiên, lúc ấy quy tắc công pháp của hắn còn chưa hoàn thiện, dựa theo đạo lý mà nói trong quá trình Nông Tú Kỳ tu luyện hẳn sẽ có một chút vết tích. Địch Cửu tin tưởng, chỉ cần hắn kiên nhẫn một chút, khẳng định có thể tìm ra được vết tích của Nông Tú Kỳ.