Niết Diệt Kính rơi ở trong tay Phù Bộ Văn, Phù Bộ Văn biết cái này vẻn vẹn chỉ là trùng hợp, hắn cũng không còn nhịn được, lần thứ hai tế ra Niết Diệt Kính.
"Ồ!" Địch Cửu kinh dị một tiếng, đi về phía trước mấy bước, đứng tại trước mặt Phù Bộ Văn nói ra, "Mũi tẹt, tấm gương này của ngươi rất đáng gờm a, thế mà cứu được một cái mạng chó của ngươi."
Về phần Chân Mạn bị Niết Diệt Kính làm trọng thương, Địch Cửu thật giống như không có trông thấy.
Trọng U hít vào một ngụm khí lạnh, hắn biết rõ vừa rồi Địch Cửu cùng Phù Bộ Văn chỉ mới giao thủ một chút. Một cước của Địch Cửu nhìn có vẻ tùy ý, nhưng Phù Bộ Văn lại là toàn lực ứng phó. Một cước kia của Địch Cửu Phù Bộ Văn cũng không thể ngăn cản. Nói cách khác, so với Địch Cửu, Phù Bộ Văn còn kém quá xa.
Bất quá Phù Bộ Văn giả vờ rất tốt, chính Trọng U đều không có nhìn ra Phù Bộ Văn bị trọng thương.
Phù Bộ Văn hít một hơi thật sâu, cưỡng chế nội tâm sợ hãi cùng kinh hoảng, đối với Địch Cửu ôm quyền nói ra, "Thực lực đạo hữu rất mạnh, chỉ là Phù Bộ Văn ta tại Vô Lượng cung, không có đắc tội đạo hữu, cũng không liên quan gì đến đạo hữu, vì sao đạo hữu muốn nhằm vào ta?"
Nghe được lời Phù Bộ Văn nói, những tu sĩ bên cạnh không nhìn ra Phù Bộ Văn trọng thương, đều khiếp sợ. Lời này đều có thể nghe ra một chút yếu thế, loại người cường thế như Phù Bộ Văn, lại vừa mới Hợp Đạo, sau khi Địch Cửu đá một cước, thế mà lại trở nên yếu thế, cái này...
Địch Cửu cười ha ha, "Ta vốn là tìm đến người, vừa rồi ngươi thế nhưng bắt Lam Như tỷ bằng hữu của ta tự phế tu vi, còn muốn nàng quỳ xuống đất xin lỗi ngươi, ngươi nói xem như vậy có đắc tội với ta hay không? Đáng tiếc, thái gia ta chính là không thích Lam Như tỷ phải xin lỗi. Nếu ngươi còn muốn nàng xin lỗi, thái gia ta ngược lại thật sự có thể cùng ngươi chậm rãi nói lời xin lỗi."
Phù Bộ Văn lần nữa ôm quyền, "Thực lực đạo hữu cường đại, chuyện này ta quyết định coi như thôi. Ta tin tưởng, đạo hữu là người giảng đạo lý. Trọng U đạo hữu, ngươi nói thế nào?"
Phía trước Phù Bộ Văn còn cùng Địch Cửu yếu thế thương lượng, một câu tiếp theo lại đột nhiên chuyển hướng tới Trọng U.
Địch Cửu nghe được hai chữ Trọng U, đột nhiên đưa mắt nhìn sang Trọng U. Hắn đã sớm trông thấy hai tên Hợp Đạo ở nơi này, không nghĩ tới một tên Hợp Đạo lại là Trọng U, là gia hỏa mà hắn muốn tìm.
"Ngươi gọi Trọng U?" Địch Cửu không tiếp tục để ý tới Phù Bộ Văn, mà là nhìn về hướng Trọng U.
Trọng U kinh ngạc nhìn Địch Cửu, thời điểm lúc đầu hắn đối với Địch Cửu nửa điểm ấn tượng cũng không có. Hiện tại tựa hồ có chút nhớ tới, Địch Cửu đã từng bị Khương Đại truy sát, hẳn còn cướp đi âm Dương Thái Cực Đồ của Khương Đại, hủy đi Đại Hòa điện của Khương Đại. Lúc ấy hắn còn rất ngạc nhiên, Địch Cửu này rốt cuộc là ai.
Chỉ là về sau, hắn rốt cuộc cũng chưa gặp lại Khương Đại, cũng không có tin tức của Địch Cửu.
Đối với Trọng U mà nói, trong thập đại thiên tài, làm cho hắn kiêng kỵ nhất cũng không phải là Đế Tân Nhậm cao xa không thể chạm, mà chính Khương Đại xếp hạng thứ sáu. Khương Đại mặt ngoài chỉ xếp hạng thứ sáu, trên thực tế trong lòng Trọng U biết rất rõ, Khương Đại không thể kém hơn hắn được, hơn nữa so với hắn lại càng ẩn nhẫn.
Không chỉ có như vậy, Khương Đại chính là người duy nhất có được Tiên Thiên bảo vật không thể kém hơn so với Giang Hồ Sơn của hắn, âm Dương Thái Cực Đồ. Chính bởi vì kiêng kị Khương Đại, cho nên hắn đối với Khương Đại vẫn tương đối chú ý.
Bây giờ nhìn uy thế của Địch Cửu, đừng bảo là bị Khương Đại truy sát Địch Cửu, chỉ sợ có thể ở trong tay Địch Cửu đào mệnh đã xem như không tệ.
"Ta chính là Trọng U, gặp qua Địch đạo hữu." Trọng U không nguyện ý đắc tội với loại người như Địch Cửu, ôm quyền thăm hỏi một câu, đồng thời hắn cũng không nguyện ý biểu hiện nịnh bợ Địch Cửu.
Một khi Phù Bộ Văn cùng Địch Cửu đánh nhau, nếu như Địch Cửu không thể cường thế nghiền ép Phù Bộ Văn, hắn sẽ không để ý ra tay giúp đỡ Phù Bộ Văn một chút.
Địch Cửu cười ha ha, không ngừng khắc hoạ pháp tắc trận kỳ.
Trọng U a, gia hỏa này đúng là người mà hắn muốn xử lý. Sau khi hắn đến Đạo giới, liền không có nghe nói qua tin tức của lão Chủng, hắn hoài nghi rất có thể lão Chủng đã rơi vào trong tay Trọng U.
Lúc trước tu vi của hắn quá kém, cũng không biết Trọng U ở nơi nào, hiện tại Trọng U xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn đương nhiên sẽ không tuỳ tiện để Trọng U rời khỏi.
Nếu Trọng U không có Giang Sơn Hồ, Địch Cửu thậm chí ngay cả pháp tắc trận văn đều chẳng muốn khắc. Nhưng Giang Sơn Hồ mà Trọng U sở hữu lại có chút đáng sợ, đây là một cái đỉnh cấp thế giới, thậm chí so với Thánh âm Châu cũng không kém gì. Lúc trước vì cái gì hắn không có giết chết Khương Đại, còn không phải vì Khương Đại thu được Ngũ Lục Đạo Tháp à.
Khương Đại chạy trốn, nếu lại để Trọng U dùng thủ đoạn giống Khương Đại để đào tẩu, vậy Địch Cửu hắn cũng quá vô dụng.
Gặp Địch Cửu cười ha ha, lại không có nói chuyện, Trọng U có chút nhíu mày, trong lòng của hắn bỗng nhiên có một cảm giác bất an. Bất quá hắn rất nhanh liền đè nén cảm giác xúc động, Địch Cửu có mạnh hơn, nhưng nếu Trọng U hắn muốn đi, cũng không có người có thể ngăn được.
"Như nhi, người này là ai?" Lam Vân Sam kinh hãi nhìn Địch Cửu, đừng nhìn Địch Cửu cùng Phù Bộ Văn chỉ vẻn vẹn động thủ một lần, hắn há có thể không nhìn ra được Địch Cửu chế trụ Phù Bộ Văn?
Một cường giả như vậy, thế mà cùng nữ nhi nhận biết?
"Hắn gọi Địch Cửu..." Lam Như thì thào nói ra, Địch Cửu là người mà nàng đưa đến tu chân giới, nàng há có thể không biết Địch Cửu? Thế nhưng Địch Cửu làm sao có thể cường đại như thế?
"Ta biết hắn gọi Địch Cửu." Lam Vân Sam nhíu mày một cái, hắn muốn hỏi Địch Cửu đến cùng đến từ nơi nào tới, là thần thánh phương nào.
Lam Như giật mình, quay đầu nhìn Lam Vân Sam nói ra, "Phụ thân, hắn chính là người mà lúc trước ta cầu ngươi đi cứu. Hiện tại, ta hiểu được..."
"A..." Lam Vân Sam sợ ngây người, hắn a một tiếng, nhìn Địch Cửu có chút sợ run. Loại thực lực như Địch Cửu, cần hắn đi cứu? Đương nhiên, lúc trước hắn cũng không có đi cứu, bởi vì hắn sẽ không vì một hạng người vô danh lại đi đắc tội loại người như Khương Đại.
Không đúng...
Lam Vân Sam rốt cục nghĩ tới, bật thốt lên hỏi, "Hắn chính là Địch Cửu đã hủy Đại Hòa điện của Khương Đại? Về sau bị..."
Lam Vân Sam nghĩ đến Địch Cửu đáng sợ, cưỡng ép đem lời nói bị Khương Đại truy sát nuốt xuống.
Lam Như không có trả lời Lam Vân Sam, nàng cũng hiểu được. Nguyên lai tu sĩ lúc trước hủy đi Đại Hòa điện, thật đúng là Địch Cửu mà nàng nhận biết. Nàng đồng thời minh bạch vì sao Khương Đại trông thấy Địch Cửu, sẽ chủ động thả nàng cùng Chân Mạn. Bởi vì Địch Cửu hủy đi Đại Hòa điện, đoạt âm Dương Thái Cực Đồ của Khương Đại.
Nàng càng hiểu hơn việc Địch Cửu đứng ở chỗ này, không phải từ trong tay Khương Đại chạy thoát, mà là hắn căn bản cũng không sợ Khương Đại. Khó trách từ ngày đó trở về sau, nàng cũng chưa bao giờ lại nghe nói qua tin tức của Khương Đại tại Đạo giới.