Thế giới thứ chín

Chương 859




Trong Tân Khách đại điện xa hoa nhất của Vô Lượng cung, giờ phút này cơ hồ toàn bộ cường giả của Đạo giới đều tụ tập ở chỗ này.

Tông chủ ngũ đại tông môn, tam đại ẩn môn đều tới, thậm chí ngay cả thập đại thiên tài mạnh nhất một thời của Đạo giới, cũng đã xuất hiện mấy tên.

"Các vị tông chủ, gia chủ, Phù Bộ Văn ta ở chỗ này cảm tạ mọi người đường xa đến cổ động. Bởi vì có chút việc tư, chậm trễ một chút thời gian, Phù Bộ Văn ở chỗ này hướng mọi người nói xin lỗi." Thời điểm Phù Bộ Văn đi vào Tân Khách đại điện, nơi này sớm đã có gần ngàn người tới. Đầu tiên hắn đem tư thái của mình thả rất thấp, hướng mọi người nói xin lỗi.

Có thể đi vào đại điện này, không phải tông chủ đại tông môn, cũng chính là thế lực cường giả một phương. Tu sĩ tầm thường, cũng chỉ có thể ở bên ngoài Tân Khách đại điện an vị.

Đông đảo tu sĩ lúc đầu đang nói chuyện phiếm, trông thấy Phù Bộ Văn tiến đến, nhao nhao ôm quyền đáp lễ. Nghe được lời Phù Bộ Văn nói, đều nói liên tục không dám không dám.

"Ha ha..." Một thanh âm cười to truyền đến, theo đó là một tên nam tử trẻ tuổi dáng người cao gầy da thịt trắng nõn đi đến, đồng thời cao giọng nói ra, "Ta trước chúc mừng Phù huynh, đã bước vào Hợp Đạo, trở thành người mở đường cho Đạo giới."

Sau khi Phù Bộ Văn trông thấy người tới, cũng lớn tiếng cười nói, đồng thời nghênh đón, "Trọng huynh, so với ngươi, thế nhưng cũng chỉ kém xa lắc. Năm đó ngươi một kiện Giang Sơn Hồ đánh khắp toàn bộ Đạo giới, gần như không có địch thủ, mà ta ngay cả thập đại thiên tài cũng không phải."

Mặc dù Phù Bộ Văn tự nói hắn không phải thập đại thiên tài, thế nhưng trong giọng nói không có nửa điểm ý tứ tự ti. Thập đại thiên tài năm đó, hắn căn bản cũng không có để vào mắt. Năm đó thời điểm Đạo giới bình chọn thập đại thiên tài, hắn cũng lười nhác tham gia. Nếu như hắn tham gia, hắn cũng đồng dạng là một trong số thập đại thiên tài, mà chắc hẳn sẽ xếp ở hạng phía trước.

Những người còn lại nhìn thấy tên thanh niên cao gầy này bước tới, đều là nhao nhao đi lên chào hỏi, ngay cả tông chủ ngũ đại tông môn, cũng đều không ngoại lệ. Tất cả mọi người đều nhận biết người này là ai, một trong số thập đại thiên tài của Đạo giới, Trọng U.

Trọng U cũng không phải là thập đại thiên tài bình thường, mà là xếp hạng thứ hai. Ngoại trừ Đế Tân Nhậm thần bí, tên tuổi Trọng U tại Đạo giới có thể nói là không ai không biết.

Trọng U pháp bảo thành danh, chính là Giang Sơn Hồ. Món pháp bảo này nghe đồn là một kiện Tiên Thiên bảo vật, năm đó Trọng U bằng vào Giang Sơn Hồ, giết quá nhiều cường giả có thực lực xa xa so với hắn.

Trọng U ngoại trừ thân phận là thập đại thiên tài của Đạo giới, còn có một thân phận khác cũng không thể so với Phù Bộ Văn kém hơn, đó chính là điện chủ Hắc Sương điện.tam đại ẩn môn hai cung một điện của Đạo giới, ngoại trừ Ly Vân cung cùng Vô Lượng cung, chính là Hắc Sương điện.

Cứ việc đông đảo cường giả tới ân cần thăm hỏi, Trọng U vẫn là thành thạo điêu luyện, hắn khiến cho mỗi người đều không cảm giác được sự vắng vẻ, cũng làm cho mỗi người đều cảm thấy hắn vô cùng có phong độ.

Phù Bộ Văn mặt mỉm cười ở một bên nhìn đám người hàn huyên cùng Trọng U, không có người nhìn ra ý nghĩ của hắn.

Nhưng thời điểm ánh mắt Phù Bộ Văn cảm nhận được đạo vận quanh thân Trọng U, ánh mắt của hắn ngưng tụ, lập tức bật thốt lên nói ra, "Trọng huynh, ngươi cũng bước vào Hợp Đạo cảnh?"

Nghe được câu nói này của Phù Bộ Văn, trong đại điện chớp mắt đã an tĩnh lại. Đạo giới có một cái Phù Bộ Văn bước vào Hợp Đạo cũng đủ khiến cho kinh thiên động địa, hiện tại vì sao lại xuất hiện thêm một cái Trọng U?

Trọng U lại là cười ha ha một tiếng, "Ta so với Phù huynh còn kém xa, cho nên chỉ có thể ở nơi này của Phù huynh lấy một chén rượu nhạt uống một chút."

Phù Bộ Văn cũng là cười ha ha, trong lòng lại chìm xuống, hắn muốn mượn cơ hội lần này trở thành Đạo giới minh chủ, sau đó mới có thể thi hành bước kế tiếp. Khiến cho hắn không có nghĩ tới là, Trọng U thế nhưng cũng bước vào Hợp Đạo. Từ một loại góc độ nào đó tới nói, danh khí của Trọng U so với hắn mạnh hơn nhiều. Lúc này, hắn bỗng nhiên có chút hối hận, năm đó hẳn phải nên tham gia bình chọn thập đại thiên tài.

Chân Mạn vẫn một mực đứng ở bên người Phù Bộ Văn, đối với những chuyện này đều nhìn rõ ràng. Ánh mắt của nàng thẳng tắp nhìn chằm chằm Trọng U, so với Phù Bộ Văn, Trọng U đối với nàng mà nói mới càng là người lý tưởng.

Danh khí Trọng U so Phù Bộ Văn lớn, cũng đều là Hợp Đạo, địa vị so với Phù Bộ Văn còn cao hơn một chút. Trọng yếu nhất chính là, Trọng U so với Phù Bộ Văn đẹp trai nhiều.

Trọng U lại đột nhiên đi tới một bên, đối với một nữ tử vừa mới tiến đến nói ra, "Lam Như muội tử, đã lâu không gặp."

Chân Mạn vẫn luôn một mực chú ý Trọng U lúc này mới trông thấy Lam Như, nàng có thể đi vào Đạo giới tất cả đều là nhờ Lam Như, bởi vì bợ đỡ được Phù Bộ Văn, nàng mới rời khỏi Ly Vân cung. Nếu như Trọng U lờ đi Lam Như, nàng còn có thể làm bộ nhìn không thấy, giờ phút này nàng chỉ có thể đi nhanh chân chạy tới tỏ vẻ tới thân thiết nói ra, "Lam Như tỷ tỷ, chúng ta cũng là đã lâu không gặp."

"Đúng vậy, Trọng sư huynh." Lam Như đối với Trọng U chỉ là đáp lễ lại, sau đó nhìn Chân Mạn thản nhiên nói, "Loại muội muội như người, Lam gia ta trèo cao không nổi. Loại lời nói đa lâu không gặp như vậy, không nói cũng được."

Trong lòng Phù Bộ Văn vốn đã khó chịu Trọng U tấn cấp Hợp Đạo, giờ phút này Lam Như cũng dám ở trước mặt hắn dùng loại giọng nói này mỉa mai nữ nhân của hắn, lửa giận của hắn trong nháy mắt liền vọt lên.

"Lam Như, hẳn ngươi ỷ là nữ nhỉ Lam Vân Sam của Làm Vân cung, Phù Bộ Văn ta không dám động tới ngươi hay sao?" Vừa lúc nói chuyện, Phù Bộ Văn vỗ xuống một bàn tay.

Rõ ràng trông thấy một bàn tày của Phù Bộ Văn chụp đến, thê nhưng Lam Như không có nửa điểm năng lực phản kháng. Giờ khắc này, nàng cảm giác được toàn bộ không gian đều bị giam cầm lại, một loại tuyệt vọng sắp bị phế xông lên đầu. Nàng theo bản năng nhìn thoáng qua Trọng U, nơi này có thể ngăn lại một tát này của Phù Bộ Văn chỉ có Trọng U.

Thế nhưng Trọng U mới vừa rồi còn gọi Lam Như là muội tử thân mật vô cùng, lúc này thật giống như đồng dạng không thấy được, ngược lại quay đầu cùng một tên Đạo Nguyên cảnh tu sĩ không chút nào tương quan nói chuyện.

Tu sĩ Đạo Nguyên cảnh kia trông thấy Trọng U thế mà nói chuyện cùng hắn, ngữ khí kích động đều có chút run rẩy.

"Phù cung chủ dừng tay." Một thanh âm vội vàng truyền đến, theo đó là một tên nam tử áo lam vọt lên, điên cuồng một quyền đánh ra.

"Bành!" Cuồng bạo thần nguyên tại Tân Khách đại điện này nổ bể ra, theo đó là nam tử áo lam há miệng phun ra một đạo huyết tiễn, bất quá hắn cũng mượn nhờ lúc này đem Lam Như mang sang một bên.

Cuồng bạo khí tức lĩnh vực áp chế nam tử áo lam trong lúc nhất thời không cách nào nói ra lời, Phù Bộ Văn lại là cười lạnh một tiếng nói ra, "Lam Vân Sam, ngươi rất có gan a. Tại trong đại điển Hợp Đạo của ta, động thủ với ta. Ngươi như vậy, Phù Bộ Văn ta liền nhìn xem, Ly Vân cung của ngươi có phải vẫn xứng được lưu tại trong hai cung một điện hay không."