Địch Cửu chỉ cần cảm thụ một chút khí tức, liền biết tên tu sĩ ngã trên mặt đất không rõ sống chết này, chính là trước đó thời điểm mà hắn nói chuyện với Tiển Bạch Nam, là người đã trốn trong phòng của Tiển Bạch Nam. Có thể trốn trong phòng của Tiển Bạch Nam, địa vị hẳn là sẽ không so Tiển Bạch Nam thấp.
Khiến Địch Cửu kinh ngạc chính là, hai tên vô thượng cường giả trong miệng Tiển Thương, một người hắn nhận biết được, Cú Vạn Sinh.
"Địch đạo hữu..." Tiển Bạch Nam trông thấy Địch Cửu tiến đến, theo bản năng kêu một câu, trong lòng càng là kinh dị không thôi, Địch Cửu như thế nào lại đến nơi này?
Chẳng lẽ Địch Cửu cùng hai tên tu sĩ gây chuyện với Tiển gia này đều là cùng một phe?
Địch Cửu không có để ý Tiển Bạch Nam, chỉ nhìn về Cú Vạn Sinh cười lạnh, "Lão gà trống, thật sự là hữu duyên thiên lý năng tương ngộ a. Ngươi rất là biết chạy, không nghĩ tới nay lại rơi xuống trên tay của thái gia ta."
Địch Cửu là thật không nghĩ tới, lại ở chỗ này gặp phải Cú Vạn Sinh.
Trông thấy Địch Cửu tiến đến, sắc mặt Cú Vạn Sinh đột nhiên biến thành tái nhợt, thực lực Địch Cửu hắn rất rõ, hắn hoài nghi cho dù bên cạnh hắn có thêm Đoan Thận, căn bản cũng không phải là đối thủ của Địch Cửu.
"Địch... Địch huynh... Ngươi tại sao lại ở chỗ này?" Cú Vạn Sinh đang chuẩn bị chạy trốn, chỉ cần Địch Cửu động thủ với hắn, hắn lập tức liền trốn.
Tiển Bạch Nam cùng với Tiển Ô Tốn đã bị mất đi một cánh tay đang nằm trên mặt đất đều bị dại ra, Địch Cửu nhìn trẻ tuổi như vậy, thế mà lại khiến cho lão yêu quái Cú Vạn Sinh này sợ hãi như vậy? Đây là có chuyện gì?
"Cú huynh, người này là ai?" Nói chuyện chính là tên gia hỏa mà Địch Cửu không quen biết kia.
Con mắt người này hãm sâu, một đầu tóc xám, bên hông treo một cái hồ lô màu đỏ ngòm, lệ khí bức người. Tu vi của hắn tựa hồ so với Tiển Bạch Nam còn muốn yếu, hẳn là tại Hợp Đạo viên mãn thôi.
"Đoan huynh, hắn gọi Địch Cửu, trước đó cùng ta có chút hiểu lầm nhỏ..." Cú Vạn Sinh một bên hướng đồng bạn giới thiệu Địch Cửu, một bên lại nói với Địch Cửu, "Địch huynh, đây là Đoan Thận đạo hữu, chúng ta tới nơi này chỉ muốn mua một chút Cực Ly Chân Ngân mà thôi. Địch đạo hữu, chuyện lúc trước ta xin lỗi ngươi, việc kia là ta không đúng, tất cả mọi người du tẩu trong hư không, oan gia nên giải không nên kết a."
Địch Cửu xòe tay ra, Thiên Sa Đao liền rơi vào ở trong tay, lập tức từ tốn nói, "Cú Vạn Sinh, thái gia ngươi hết lần này tới lần khác liền ưa thích kết thù kết oán, có gan ngươi liền lại trốn..."
Trong lúc nói chuyện, lĩnh vực khí thế cuồng quyển xuất ra, lập tức liền đem Đoan Thận cùng Cú Vạn Sinh bao phủ toàn bộ bên trong lĩnh vực của hắn. Người Địch Cửu muốn giết là Cú Vạn Sinh, một khi Đoan Thận phản kháng mà nói, hắn sẽ buông tha việc giết Đoan Thận, trước hết giết Cú Vạn Sinh lại nói.
Lúc đầu Đoan Thận đứng cạnh Cú Vạn Sinh cũng muốn động thủ, nhưng sau khi cảm nhận được Cú Vạn Sinh sợ hãi, lại thêm cuồng bạo mênh mông khí thế lĩnh vực của Địch Cửu, hắn ngạnh sinh nhịn lại lại dục vọng muốn động thủ.
Hắn so với ai khác đều rõ sự hung tàn của Cú Vạn Sinh, ngay cả Cú Vạn Sinh đều chịu thua, có thể thấy được Địch Cửu này tuyệt đối là một kẻ hung ác. Chính như lời nói của Cú Vạn Sinh, oan gia nên giải không nên kết, hắn cùng Địch Cửu vốn là không có thù, càng không nguyện ý chủ động đi đắc tội Địch Cửu.
Đừng nhìn hắn hiện tại là Hợp Đạo sắp viên mãn, tựa hồ Cú Vạn Sinh ngay cả Hợp Đạo đều không có bước vào, hắn biết rõ, nếu thật sự cùng Cú Vạn Sinh đánh nhau, hắn cho dù có thể ngăn chặn Cú Vạn Sinh, cũng vô pháp giết được Cú Vạn Sinh. Một khi chờ Cú Vạn Sinh bước vào Hợp Đạo, vậy hắn rốt cuộc cũng không phải là đối thủ của Cú Vạn Sinh.
"Địch huynh, khoan động thủ đã, ta biết rõ một cái Viễn Cổ chiến trường, đã từng là địa phương đầu tiên của trận Tạo Hóa đại chiến, ở trong đó có vô số cơ duyên và bảo vật, chỉ cần Địch huynh nguyện ý vứt bỏ ân oán giữa chúng ta, ta cam đoan mang Địch huynh cùng đi. Bằng không mà nói, liền xem như Địch huynh giết ta, cũng chỉ là giải một điểm nhỏ tức giận mà thôi, ta vốn là cùng Địch huynh không có cái gì thù oán..." Cú Vạn Sinh vội vàng kêu lên.
Hắn thật sự sợ Địch Cửu, tuy nói vũ trụ mênh mông lớn vô biên vô hạn, nhưng nếu nói nhỏ kỳ thật lại là một dạng phi thường nhỏ. Khi tu vi đạt tới trình độ nhất định, tất cả mọi người sẽ tụ tập đến một nơi, cho nên về sau khó mà tránh khỏi việc thường xuyên gặp mặt. Tựa như lần này Tiển Hải xuất hiện Cực Ly Chân Ngân bí cảnh, tất cả mọi người là vì Cực Ly Chân Ngân mà đến, cái này tự nhiên sẽ gặp mặt nhau.
Cú Vạn Sinh biết Địch Cửu đáng sợ, hắn thực sự không muốn ở thời điểm này cùng Địch Cửu trở thành tử thù, dứt khoát hạ thấp tư thái cầu hoà.
"Chiến trường Tạo Hóa đại chiến?" Địch Cửu giật mình, từ bỏ dự định tiếp tục động thủ. Với hắn mà nói chuyện giết Cú Vạn Sinh, thật đúng là không quá trọng yếu. Loại lão yêu quái như Cú Vạn Sinh, nhất định biết rất nhiều thứ mà hắn không biết, nếu có thể mang theo Cú Vạn Sinh, hắn khẳng định sẽ tiếp xúc đến càng nhiều địa phương và sự tình thiết yếu.
Cú Vạn Sinh chủ động đối với Địch Cửu cầu hoà, Đoan Thận tự nhiên không nguyện ý cùng Địch Cửu động thủ, hắn cũng chủ động đối với Địch Cửu ôm quyền nói ra, "Thất Sa Đoan Thận gặp qua Địch đạo hữu."
Địch Cửu lạnh lùng nhìn lướt qua Đoan Thận, "Ngươi thì tính là cái gì, đạo hữu cũng là ngươi kêu sao?"
Trong lúc nói chuyện, Thiên Sa Đao liền khóa lại không gian, đồng thời một đao bổ về phía Đoan Thận.
Đoan Thận dưới một đao này, cũng cảm giác được lĩnh vực của mình vỡ vụn thành từng mảnh, tựa hồ như vốn dĩ hư không đang dưới sự chưởng quản của hắn đã không còn thuộc về hắn.
Đoan Thận cầm ra hồ lô bên hông, hóa thành một mảnh huyết hồ.
Oanh! Thiên Sa Đao đánh vào trên huyết hồ, khí tức lệ sát cùng huyết tinh nổ tung bốn phía. Đoan Thận lùi đến một góc của đại điện, lúc này mới dừng lại bước chân. Trong lòng của hắn đã hiểu được, khó trách Cú Vạn Sinh đối với Địch Cửu kiêng kỵ như vậy, thực lực của người này tuyệt đối ở trên hắn, hơn nữa cũng không chỉ mạnh hơn một chút.
"Địch đạo hữu, Đoan Thận ta vô ý cùng ngươi kết thù, nếu ngươi nhất định phải đánh, Đoan Thận ta cũng không sợ ngươi. Huống hồ địa phương mà Cú huynh nói, ta cũng biết một chút. Nếu ta đi, cũng sẽ đối với tất cả mọi người bất lợi." Đoan Thận nắm lấy hồ lô ngữ khí lạnh lùng nói.
Cú Vạn Sinh đối với Đoan Thận hiểu rất rõ, trong lòng của hắn đều biết rõ Đoan Thận đang sợ hãi. Đồng thời trong lòng cũng đang vì mình bi ai, nguyên bản trong mắt hắn loại người như Đoan Thận căn bản cũng không có tư cách cùng hắn đứng lên ngồi xuống, mà bây giờ thực lực của Đoan Thận rõ ràng lại mạnh hơn so với hắn.
Địch Cửu không tiếp tục tiến lên động thủ, một đao này của hắn đã đạt đến mục đích.
Đoan Thận tiến lên cùng hắn kết giao, hắn chẳng những lờ đi Đoan Thận, ngược lại đối với Đoan Thận bổ một đao. Một trong những mục đích chính là để Đoan Thận biết, tính tình của hắn cổ quái, đừng tưởng có thể ở bất cứ đâu khiêu khích ranh giới cuối cùng của hắn. Mục đích thứ hai là muốn nói cho Đoan Thận, đừng nghĩ vụng trộm liên thủ với Cú Vạn Sinh đánh lén hắn, với thực lực của hắn coi như bị Đoan Thận đánh lén, cũng là uổng công. Một khi đánh lén không được, lấy loại bản tính như Địch Cửu, dù là chân trời góc biển cũng phải truy sát Đoan Thận người đến cùng.