Địch Cửu đang chuẩn bị nghiên cứu một chút sinh cơ ba động trong tàn phiến kia, thần niệm liền quét tới Bàng Phàm đang ở cửa ra vào giống như con kiến đang bò trên chảo nóng vậy, đi tới đi lui không ngừng. Hắn đành phải thu hồi tàn phiến, mở cửa ra.
- Địch Cửu, cả ngày ngươi đều không đi ra, ta còn tưởng ngươi xảy ra chuyện gì.
Bàng Phàm đứng ở cửa nhìn thấy Địch Cửu đi ra, thì nhẹ nhàng thở ra.
- Đi thôi, đi ăn một chút.
Cả ngày đều không tu luyện, một mực luyện hóa dao phay, Địch Cửu đã sớm có chút đói bụng.
- Cái này cho ngươi, xem như là thẻ căn cước của học viện chúng ta.
Bàng Phàm tranh thủ thời gian cầm một cái ngọc bài nhỏ đưa cho Địch Cửu.
Địch Cửu vừa mới thu lại ngọc bài, đã nhìn thấy một tên nam tử trung niên dáng người gầy gò đi tới.
- Hiệu trưởng khỏe.
Trông thấy nam tử trung niên này, Bàng Phàm tranh thủ thời gian lên tiếng chào hỏi.
Thì ra đây là Tằng Đông Lăng hiệu trưởng Học viện Võ Thuật, người này Địch Cửu có nghe nói qua, là cao thủ Tiên Thiên, nghe đồn là một trong Thập Đại cao thủ Tiên Nữ Tinh.
- Tằng hiệu trưởng.
Hai ngày tới Địch Cửu còn phải ở lại Học viện Võ Thuật nên cũng lên tiếng chào hỏi.
Tằng Đông Lăng gật gật đầu, sau đó nói với Bàng Phàm:
- Ngươi đi làm việc trước đi, ta tìm Địch Cửu đồng học đàm luận một ít chuyện.
Bàng Phàm cho Địch Cửu một cái ánh mắt, sau đó cấp tốc quay người xuống lầu. Đối với việc Tằng Đông Lăng tìm Địch Cửu, hắn cũng không cảm thấy kì quái. Địch Cửu tiến vào ban 5 tinh anh là nhờ quan hệ, nếu là nhờ quan hệ, vậy Địch Cửu quen biết Tằng Đông Lăng mới là chuyện bình thường.
Địch Cửu đành phải mời Tằng Đông Lăng đến gian phòng của mình, Tằng Đông Lăng nhìn dao phay bên hông Địch Cửu một chút, cười một cái nói:
- Đây là ngươi tìm được trong kho hàng sao?
- Đúng, ta đưa ba viên ngọc giản kia cho Eddie, đổi thanh dao phay này. Không có cách nào, ai bảo ta có chuyện cần hắn giúp, nếu cần người khác giúp thì phải biết chịu thua thiệt.
Địch Cửu cười cười.
Tằng Đông Lăng cũng cười ha hả một tiếng:
- Thiệt thòi thì chưa chắc, ngươi có thể tiêu 50 tỷ mua ba viên ngọc giản người khác cảm thấy vô dụng kia, vậy có thể nói dao phay này được ngươi nhìn trúng khẳng định có chỗ đặc biệt.
Địch Cửu từ chối cho ý kiến, không trả lời Tằng Đông Lăng.
Thấy Địch Cửu không nói lời nào, Tằng Đông Lăng chỉ đành nói lần nữa:
- Lần này ta tới là xin lỗi ngươi.
- Xin lỗi ta?
Địch Cửu nghi hoặc nhìn Tằng Đông Lăng, hắn cùng Tằng Đông Lăng vẫn chưa gặp mặt mà? Thậm chí hôm nay là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tằng Đông Lăng.
Tằng Đông Lăng mỉm cười:
- Con gái của ta dùng một tấm phiếu phụ hội đấu giá lừa đao kĩ của ngươi.
- Thì ra ngươi là cha của Tằng Bắc Tử.
Cuối cùng Địch Cửu cũng hiểu rõ, lập tức nói:
- Đó là giao dịch người tình ta nguyện, cũng không tồn tại cái gì gọi là lừa gạt.
- Nếu như ta đoán không sai, tu vi của ngươi hẳn là Địa Cấp?
Tăng Đông Lăng không tiếp tục nói nhảm chuyện này nữa, mà nói đến tu vi Địch Cửu.
Tu vi Địa cấp? Địch Cửu trong lòng tự nhủ, ngay cả ngươi là Tằng Đông Lăng ta cũng có khả năng xử lí, xem ra Eddie không có nói thực lực của hắn cho Tằng Đông Lăng. Tằng Đông Lăng và Eddie đều là người trong Liên Minh Địa Cầu, xem ra nội bộ Liên Minh Địa Cầu có chút không thống nhất.
Thấy Địch Cửu không nói thẳng tu vi của mình, Tằng Đông Lăng cũng không thèm để ý:
- Ngươi có hứng thú gia nhập Liên Minh Địa Cầu hay không?
- Không có hứng thú.
Lần này Địch Cửu không chút do dự cự tuyệt lời đề nghị của Tằng Đông Lăng.
Tằng Đông Lăng lập tức giận mình, kịch bản không phải như thế. Nếu như đổi thành bất kỳ người nào, có người mời hắn gia nhập Liên Minh Địa Cầu, thì đã sớm đồng ý không kịp, làm sao lại không đồng ý được?
- Tằng hiệu trưởng, nếu không có chuyện gì nữa, ta muốn đi ăn cơm.
Địch Cửu đứng lên, hắn không có ấn tượng gì tốt với Tằng Bắc Tử, Tằng Đông Lăng là cha của Tằng Bắc Tử, hắn cũng không muốn nói nhiều.
Tằng Đông Lăng có chút xấu hổ cũng đứng lên:
- Cái kia, một lão bằng hữu nhờ ta thỉnh cầu người giúp một việc.
Bản thân có thể giúp hắn cái gì?
- Là như vậy, Yến Kinh Kế Bách Thiện có một cháu trai gọi là Kế Hiểu Đinh, năm đó...
Không đợi Tằng Đông Lăng nói xong, Địch Cửu liền hiểu được, hắn khoát tay áo nói:
- Tằng hiệu trưởng, chắc ngươi nghĩ sai rồi. Ta có đi đến Kế gia để giúp đỡ Kế Hiểu Dung, kết quả người ta nói ta lừa đảo, trực tiếp cự tuyệt.
- Cái kia, Kế Hiểu Dung đã sớm hối hận, hiện tại mỗi ngày đều chờ ngươi ở Viện Võ Thuật Yến Kinh, người cũng bởi vì quá hối hận mà gầy đi một cách không thể tưởng tượng nổi.
Tằng Đông Lăng cũng không phải quá đế ý tu vi của Địch Cửu, đối với y thuật của Địch Cửu thì thực sự chấn kinh.
Hắn khiếp sợ không phải là việc Địch Cửu tiến vào nhà xác cứu khỏi bệnh nhân, cũng không phải là chuyện chữa khỏi bệnh cho con trai Hồ Thiên Lí. Mà là khiếp sợ dưới tình huống không cần bất kỳ thiết bị phòng giải phẫu nào, Địch Cửu lại có thể chữa tốt hai cổ tay bị gãy.
Ở thành phố Đái Trình, Địch Cửu cứu chữa không phải giả, chuyện cưỡng ép chuyển hang tram triệu, bởi vì khổ chủ không chịu phối hợp, cho tới hôm nay mới điều tra ra được. Có thể điều tra ra được chuyện này, vẫn là bởi vì Địch Cửu giết ba người trong ban quản trị của Dược Phẩm Địch thị, sau đó cái balo lớn này làm bại lộ hắn, hắn cũng đã từng đeo cái túi này xuất hiện tại Đái Trình.
- Hiện tại ta không thiếu tiền, cho nên ta không giúp được gì hắn.
Địch Cửu cũng không phải người tốt, mọi người coi trọng là giao dịch công bằng. Nếu ta đi tìm ngươi giao dịch, ngươi cự tuyệt, hiện tại vấn đề của ta đã giải quyết, vậy cũng chớ đi tới tìm ta.
- Chỉ cần ngươi nguyện ý ra tay, chuyện ngươi ở Dược Phẩm Địch thị, bên này ta sẽ cùng Kế Bách Thiện liên hiệp xử lí giúp ngươi. Người đừng nghĩ rằng đến nơi này liền không sao, trên thực tế phía sau Hề Tú Mai có chút năng lực, muốn phong tỏa ngươi ở quảng trường Tiên Nữ tinh, cũng không phải là chuyện không thể.
Sau khi Tằng Đông Lăng nói xong, do dự một chút lại bổ xung:
- Ta không phải uy hiếp ngươi, ta chỉ ăn ngay nói thật mà thôi. Lấy thực lực của ngươi, ta khẳng định ngươi không thể nào đánh vỡ tường kích quang của quảng trường Tiên Nữ Tinh, sau đó trốn thoát giữa đông đảo cường giả. Kỳ thực ngươi đưa ba viên ngọc giản thực hiện giao dịch với Eddie, là cách làm đặc biệt thông minh, nếu không Eddie sẽ nhẹ nhõm đánh bại ngươi.
Trong lòng Địch Cửu cười lạnh, Eddy muốn đánh bại hắn? Đừng có nằm mơ.
Ngược lại Tằng Đông Lăng nói lời này không phải không có đạo lý, vây hắn tại quảng trường Tiên Nữ Tinh, với hắn mà nói thực sự là bất lợi.
- Ngoại trừ giải quyết tốt hậu quả, Kế Bách Thiện sẽ phải hỗ trợ làm lớn mạnh Dược Phẩm Địch thị. Ngoài ra ta còn hai người bạn bè, một người là Tề Hưởng, ở viện Võ Thuật Yến Đại, một người là Du Hồ Ly ở Học viện Võ Thuật Lạc Bắc. Ta hi vọng tương lai có thể để bọn hắn tiến vào Học viện Võ Thuật Tiên Nữ tinh tiếp tục học tập.
Địch Cửu cân nhắc một chút nói ra.
Để hắn đi Địa Cầu trị liệu cho Kế Hiểu Đinh, đó là chuyện không thể. Nhưng mà trên người hắn có thuốc giải độc đỉnh cấp, đưa một viên cho Tằng Đông Lăng là được rồi.
- Tốt, thành giao.
Tằng Đông Lăng lập tức nói:
- Vậy lúc nào ngươi trở lại Địa Cầu?
Địch Cửu nhìn Tằng Đông Lăng như nhìn một tên ngốc:
- Về Địa Cầu là chuyện không thể, ở chỗ ta có một viên thuốc giải độc, ngươi mang về cho Kế Hiểu Đình.
- Một viên thuốc?
Tăng Đông Lăng nhìn Địch Cửu mở túi, có chút không dám tin lặp lại một câu.
Độc của Kế Hiểu Đinh, nếu như một viên thuốc có thể giải, sao lại đợi đến hôm nay?
Địch Cửu tìm được viên thuốc, nhét vào trong tay Tằng Đông Lăng:
- Ta nói có thể thì có thể, nếu như không giao dịch, vậy thì dứt khoát tách ra.
Cảm nhận được thái độ cương ngạnh của Địch Cửu, Tằng Đông Lăng chỉ có thể thu lấy viên thuốc:
- Được.
Sau khi đưa tiễn Tằng Đông Lăng về, Địch Cửu chỉ hy vọng trong hai ngày kế tiếp, đừng lại phát sinh bất cứ chuyện ngoài ý muốn gì nữa.
...
Thời gian kế tiếp, Địch Cửu ngoại trừ ra ngoài ăn cơm, thời gian còn lại đều ở một chỗ nghiên cứu tàn phiến pháp bảo.
Ở trong tàn phiến pháp bảo lớn chừng bàn tay này, Địch Cửu rõ ràng cảm nhận được một tia sinh cơ, nói cách khác có hơi thở sinh mệnh. Hết lần này đến lần khác hắn lại không phát hiện hơi thở sinh mệnh này ở đâu, lấy năng lực hiện tại của hắn, cơ bản là không có cách nào phá mở tàn phiến pháp bảo này.
Đạo sư Tiệp Du đứng dạy ban tinh anh ban 5, đối với gia hỏa Địch Cửu mới tới này, không có một chút hảo cảm. Địch Cửu không tới phòng học, nàng càng bớt lo một chút.
Hai ngày thoáng một cái đã qua, Địch Cửu không tiến triển chút nào, Bàng Phàm đã tới gọi hắn.
- Địch Cửu, chẳng lẽ ngươi không chuẩn bị đồ ăn à?
Trông thấy lúc Địch Cửu chỉnh lí túi lớn, bên trong chỉ có mấy bộ quần áo, cùng đồ vật không có quan hệ sinh tồn, Bàng Phàm hơi kinh ngạc hỏi một câu.
- Cũng không phải là đi nghỉ phép, mua đồ ăn vặt làm gì, đi thôi.
Địch Cửu tin tưởng đến Tiên Nữ Tinh hắn cũng không chết đói được.
- Tốt, dù sao ta mang theo rất nhiều, đến lúc đó khẳng định hai chúng ta cùng một đội, ngươi ăn của ta.
Bàng Phàm bất đắc dĩ nói.
Hắn cũng biết thực lực của mình xếp hạng chót ở lớp tinh anh, đã chuẩn bị tư tưởng không có người cùng hắn tổ đội rồi.
Mỗi lần lớp ra ngoài thí luyện, đều tập hợp tại quảng trườngTiên Nữ tinh.
Lúc Địch Cửu cùng Bàng Phàm cõng balo lớn đi vào quảng trường Tiên Nữ, mọi người đều đã sớm đến. Giống như Bàng Phàm nói, mỗi người đều mang theo một cái balo lớn. Nếu như mà so sánh, Địch Cửu phát hiện balo của hắn là nhỏ nhất.
Ngoại trừ học sinh lớp tinh anh và đạo sư Du Tiệp, viện trưởng Tằng Đông Lăng cũng tới. Còn mấy người nữa, Địch Cửu không biết.
Sau khi chờ tất cả mọi người xếp hàng xong, Tăng Đông Lăng mới lên tiếng:
- Lần này lớp đi thí luyện ở Tiên Nữ tinh là tinh anh ban 5 và ban 6, dẫn đội ngoại trừ đạo sư của hai lớp là Du Tiệp và Vương Truyền Thiên, còn có phó viện trưởng Võ Thừa cường giả Tiên Thiên của Học viện Võ Thuật của chúng ta.
- Võ Thừa đạo sư năm ngoái mới bước vào Tiên Thiên, thực lực rất mạnh, chính là người tóc rất ít kia...
Bàng Phàm sợ Địch Cửu không biết Võ Thừa, nhỏ giọng nói một lần bên tai Địch Cửu.
Kỳ thật nếu Bàng Phàm không nói, Địch Cửu cũng có thể nhận ra Võ Thừa. Khí tức tu vi Tiên Thiên, hiện tại hắn có thể cảm thấy được.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé