Thế giới thứ chín

Chương 422




Với đan lô Tiên khí trung phẩm, Địch Cửu đã có thể luyện chế ra tiên đan thất phẩm bát văn, hiện tại lại có đan lô thượng phẩm, dù Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan có khó đến đâu hắn cũng tin bản thân đủ khả năng thành đan.

Bởi vì đan dược chỉ đủ một lò, để cho an toàn, Địch Cửu quyết định sau khi luyện hóa đan lô xong sẽ thử làm thêm vài lò tiên đan thất phẩm trước.

Ngoại trừ lò tiên đan thất phẩm bát văn đầu tiên ra, tất cả những lô còn lại đều là tiên đan cửu phẩm.

Có thể thấy được thứ hắn thiếu hụt hiện tại không phải trình độ luyện đan hay Đan Hỏa mà là một đan lô tốt.

Sau khi rửa sạch đan lô, Địch Cửu liền lấy dược liệu luyện chế Uẩn Cơ Thất Chuyển ra. Đan phương của loại đan dược này có giới thiệu vô cùng rõ ràng, muốn thành đan nhất định phải để Bách Mạch Hòa vào trước rồi chiết xuất dược dịch, tiếp theo mới thêm các đan dược phụ trợ, lại chiết xuất dược dịch, dung hợp đan dịch, cuối cùng mới bỏ Uẩn Đạo Tiên quả vào rồi tiếp tục dung hợp đan dịch.

Địch Cửu vừa đặt Bạch Mạch Hoa xuống liền cảm thấy có gì đó không đúng, dựa vào lý giải cơ sở pháp tắc của hắn, Bách Mạch Hoa là dược liệu hình thành đạo vận mạch lạc của đan dược, hẳn phải bỏ vào sau cùng mới đúng chứ.

Đan Đạo của hắn được diễn sinh từ tia đạo tắc thứ chín, nhờ vào sự thấu hiểu cơ sở pháp tắc mà thành. Đối với Địch Cửu, đan dược tốt phải có linh tính, muốn đan dược có đẳng cấp cao nhất tạo ra đan linh cũng không phải không có khả năng. Nếu nó có linh tính, vậy phải đối đãi với nó như một loại sinh mạng sống mới được.

Loại sinh mệnh này có thể tương hỗ với Đạo Thể của con người, từ đó giúp tu sĩ bước vào tầng cao hơn.

Đối với lý giải Đan Đạo của Địch Cửu mà nói, đầu tiên không thể để Bách Mạch Hoa vào, mà phải để Uẩn Đạo Tiên Quả vô đan lô trước, sau đó mới tới mấy loại tiên thảo phụ trợ còn lại, cuối cùng mới là Bách Mạch Hoa.

Đan phương này hoàn toàn tương phản với hiểu biết về luyện đan của hắn, nên dựa vào đan phương hay dựa và lý giải của bản thân đây?

Chỉ vẻn vẹn một lúc sau, Địch Cửu liền nhanh chóng đưa ra quyết định. Đan Đạo của hắn có nguồn gốc từ Thiểm Quang, tuyệt đối không phải là thứ mà đan phương bình thường có thể so sánh được.

Nghĩ tới đây, Địch Cửu không chút do dự đánh ra mấy đạo cấm chế nhằm phong ấn quá trình chiết xuất của Bách Mạch Hoa, sau đó lại ném Uẩn Đạo Tiên Quả vào trước.

Uẩn Đạo cấp tốc hòa tan trong đan lô, sau đó quá trình loại bỏ tạp nhất liền được tiến hành. Kèm theo đó là đủ loại linh thảo phụ trợ được Địch Cửu ném vào trong lò đan…

Lúc này, Địch Cửu mới trải nghiệm được sự khó khăn khi luyện chế Uẩn Cơ. Loại đan dược ấy có khác biệt rất lớn với những loại khác, hắn nhất định phải lấy được đan dịch của Uẩn Đạo Tiên Quả làm căn cơ, sau đó dựa trên căn cơ này mà dung hợp những dược dịch phụ trợ còn lại.

Đây cũng chưa tính là gì, dung hợp xong mấy thứ dược dịch đó, hắn còn phải dung hợp cả Bách Mạch Hoa nữa.

Quá trình vừa nói không phải tùy tiện làm là được, mà phải đồng dạng cùng Đạo Thể, bên trong nước thuốc lại hình thành mạch lạc đan dược mới, chỉ có vậy mới luyện chế được Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan có phẩm chất cao nhất.

Trong quá trình này chỉ cần có một chút sai lầm nào cũng khiến lò đan dược bị hỏng.

Địch Cửu khẳng định, nếu không phải thứ được coi trọng như trong Đan Đạo là mấy loại cơ sở pháp tắc và tiên niệm hơn cấp 7 thì đảm bảo việc luyện chế sẽ thất bại.

Loại thất bại này không phải thành đan thất bại mà là luyện chế không ra tiên đan có thất văn trở lên.

Đến cuối quá trình, Bách Mạch Hoa mới được Địch Cửu giải cấm chế và tiến hành luyện hóa, sau khi tạp chất hoàn toàn bị loại bỏ, dược dịch Bách Mạch Hoa chảy thành từng dòng và phân bố vào phần đan dịch đã được tổng hợp theo một quy tắc phân bố đặc biệt.

Trọn vẹn hai canh giờ qua đi, Địch Cửu mới thở phào một hơi, từng đạo thủ quyết liền rơi vào trong lò luyện đan, sau đó sáu mai đan dược có màu trắng như ngà nhanh chóng xuất hiện.

Cuối cùng cũng thành công, đối với Địch Cửu mà nói, đây là lò đan dược có thời gian luyện chế dài nhất của hắn.

Nhìn sáu viên đan trắng ngà như sữa, Địch Cửu hài lòng vô cùng. Trên mỗi viên đều có chín đường vân màu vàng nhạt, đây không phải thất văn Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan nữa mà đã là cửu văn.

Không chỉ có thế, phía dưới những đường vân đó dường như còn ẩn cháa một ít đan văn mơ hồ, trông y như mạch lạc trên thân thể vậy, tạo thành các vòng tuần hoàn chu thiên liên tiếp.

Địch Cửu thầm than, đây mới đúng là Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan. Nó không nhất định phải là thất chuyển nhưng nhất định phải là đan dược vượt qua con số bảy kia.

Xem ra lý giải của hắn không sai, nếu như dựa vào đan phương mà luyện chế thì lò đan này dù có thành công, kết quả cao nhất cũng chỉ là thất văn mà thôi.

- Thế nào rồi?

Thấy Địch Cửu bước ra, Tử Diện vội vàng bước lên hỏi, trong mắt y tràn đầy sự chờ mong cùng nôn nóng.

Đồng thời, khí thế quanh thân y cũng bất tri bất giác tăng lên, Địch Cửu hiểu rõ, chỉ cần hắn nói luyện chế thất bại rồi thì sắp tới sẽ là một cuộc tử chiến giữa hai người.

Hắn vươn tay đưa bình ngọc ra.

- Đan dược thành công, bất quá trước hết ngươi đưa thù lao đây cho ta.

- Thật sự thành đan?

Tử Diện kích động đến nỗi giọng nói cũng trở nên run rẩy, thậm chí y không khỏi hoài nghi bản thân là đang nằm mơ.

Lò đan dược này có bao nhiêu quan trọng với y, vốn chẳng ai hiểu được.

Địch Cửu thản nhiên đáp:

- Không sai, đan đã thành, đưa thù lao cho ta.

Nghe xong, Tử Diện liền tỉnh táo lại, y lấy một cái trận kỳ ra, vứt xuống rồi cầm cố không gian xung quanh lại, sau đó liền hỏi:

- Mới có hai canh giờ đã xong?

Trên thực tế, nơi đây vốn đã có một cái trận bàn giam cầm, nhưng Tử Diện không yên tâm nên mới áp thêm một cái nữa lên.

- Muốn hay không đây? Nếu không cần ta có việc gấp phải đi.

Địch Cửu có chút không kiên nhẫn nói. Trong lòng hắn thầm nghĩ, nếu lần thứ hai phải luyện chế loại đan dược này, hẳn chỉ cần nửa canh giờ là đủ.

- Muốn, tất nhiên là muốn.

Sau khi xác nhận trận bàn thứ hai đã được kích phát, bấy giờ Tử Diện mới ném cho Địch Cửu một túi trữ vật, sau đó chặt chẽ khóa lấy hắn, chỉ cần đối phương có nửa điểm dị động, dù liều cả cái mạng mình y cũng không để hắn thoát. Sở dĩ Tử Diện không chút che giấu hành vi ném trận bàn của mình, bởi vì y muốn nói cho Địch Cửu biết, hắn đừng hòng nghĩ tới việc chạy trốn.

Dùng thần niệm quét túi trữ vật một chút, Địch Cửu thấy được bên trong là 100 gốc tiên thảo cấp tám và một cái ngọc giản chứa đầy cấm chế bao quanh, bất quá thứ cấm chế ấy chẳng thể ngăn cản được thần niệm của hắn. Thần niệm nhanh chóng quét qua nhằm phá tan cấm chế, sau đó hắn thấy được bên trong đúng là bản đồ chỉ dẫn tới nơi có Lưu La Tiên Quả.

Hắn thầm nghĩ, nơi mà Lưu La Tiên Quả sinh trưởng được hẳn là bên trong Ám Khư hạp cốc. Thế nhưng hắn lại không nghĩ tới địa điểm bên trên ngọc giản ấy vậy mà lại là Nguyệt Tiên Hải.

Chỉ dẫn trên ngọc giản rất rõ, không giống như mới vừa được khắc lên. Vô luận thế nào đi nữa, xem ra tên Tử Diện kia cũng không phải một người thất tín.

Sau khi xác nhận xong thứ mình cần, Địch Cửu tiện tay ném bình ngọc cho đối phương.

- Ngươi kiểm tra lại đi, nếu không có vấn đề gì thì mau chóng thu hồi trận bàn, ta muốn rời khỏi đây.

Chỉ là hai cái khốn trận cấp bảy mà muốn giam giữ hắn sao? Sở dĩ hắn để đối phương thu lại cũng vì không muốn trình độ Trận Đạo của bản thân bị bại lộ.

Tử Diện lập tức vươn tay bắt lấy, thần niệm trực tiếp rơi vào trong bình ngọc.

Trong bình là ba viên tiên đan có màu trắng sữa, mỗi một viên đều…

- A…

Thời điểm thấy rõ cửu văn trên đan dược, y không nhịn được mà sợ hãi kêu lên. Cảm giác cuồng hỉ lập tức xông lên đầu y, đây là lần đầu tiên Tử Diện thấy được Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan cửu văn.

n gia được cứu rồi, kể từ giờ trở đi, n gia tại Tứ đại tiên lục sẽ không cần phải trốn trong xó xỉnh không dám ra mặt nữa.

- Bằng hữu, hiện tại nhận được đồ vật ngươi muốn, đến đây thì giao dịch kết thúc, ngươi lấy trận bàn ra được chưa?

Địch Cửu dùng ngữ khí lạnh lùng hỏi.

- Đúng, đúng, không sai…

Không chút do dự, Tử Diện lập tức thu lại trận bàn, kích động mà nói:

- Đa tạ đạo hữu, đa tạ ngươi…

- Chỉ là giao dịch thôi mà.

Địch Cửu không chút để ý, vội vã xoay người rời đi, hắn không có ý định trả lại đan lô kia.

Trước đó tên gia hỏa này lấy được một viên tiên đan thất phẩm nhưng đã nuốt luôn vào miệng, bây giờ Địch Cửu tự nhiên cũng muốn thu hồi lại món vật phẩm ban nãy.

Hiển nhiên Tử Diện chẳng chút tính toán gì với Địch Cửu, ngữ khí y càng thêm khẩn cấp:

- Kỳ thật ta có tới hai lô đan dược Uẩn Cơ, ngươi có thể luyện thêm giúp ta một lò nữa không?

Địch Cửu không thèm nói dối trước mặt đối phương, hắn quay người lại đáp:

- Ngươi muốn 100 lô cũng được, nhưng thù lao ta nhận trước.

Ánh mắt Tử Diện hiện ra chút xấu hổ:

- Toàn bộ tiên thảo cấp 8 trên người ta đều đưa ngươi hết rồi, bằng không chúng ta lưu truyền tin châu cho nhau rồi…

Địch Cửu lười nói nhảm với tên gia hỏa ấy, hắn không thèm trả lời, trực tiếp cấp tốc rời khỏi.

Chờ Tử Diện nhận ra được thì Địch Cửu đã sớm biến mất khỏi thần niệm của y rồi.

Y dùng sức nắm chặt nắm đấm, quyết tâm phải tìm hiểu cho bằng được lai lịch của Địch Cửu, đây là Tiên Đan Vương duy nhất đủ khả năng luyện chế Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan. Trong lòng Tử Diện biết rõ Tiên Đan Vương này có bao nhiêu quan trọng đối với n gia.

Trước mắt, y nên tranh thủ thời gian trở về n gia cái đã.

….

Đệ nhất cường giả của Huyễn Thải tiên lục chính là Dạ Hy của Hoàng Hồ cung, nhưng gia tộc thần bí nhất lại là n gia.

Nghe đồn trước khi Dạ Hy quật khởi, n gia mới chính là gia tộc mạnh nhất. Chỉ là về sau không biết có chuyện gì mà người n gia lại mai danh ẩn tích, theo dòng chảy của thời gian biết mất khỏi tầm mắt mọi người.

Bên trong hộ trận tại cung điện sâu nhất Huyễn Tinh Hải, một lão giả da mặt nhăn nheo đang nằm trên giường, phía đỉnh đầu bốc lên tử khí mờ ảo. Lão giả nọ chính là gia chủ của n gia, n Vô Thường.

Dưới giường là một nam một nữ đang quỳ gối, bên người lão giả còn có hai thiếu phụ xinh đẹp.

Không khí trong điện trầm mặc vô cùng, lộ ra khí tức kiềm chế cực kỳ khó chịu.

n Vô Thường ho khan vài tiếng, hồi lâu mới chậm rãi nói:

- Huyễn Thải không còn nơi nào cho n gia ta an ổn nữa, chờ sau khi ta bỏ mình, Tử Huân à, con dẫn theo Tuyết Yến và Giản Nhi, Tử Tú lập tức rời khỏi đây. Ta đoán chừng chẳng bao lâu nữa bọn chúng cũng tìm ra được chỗ này.

Thiếu phụ bên trái nắm chặt hai tay, không chút cam lòng nói:

- Một lũ khinh người quá đáng, n gia ta đã trốn tới nơi hiu hút như vậy mà chúng cũng muốn bức bách.

n gia chủ vẫn từ tốn lên tiếng:

- Bọn chúng không bức bách thì sao? n gia ta tu luyện Đại Ẩn Thiền Thần Quyết là đã định trước kết cục này rồi.

Thiếu phụ bên trái đột nhiên nói:

- Phu quân à, n Hoắc đã ra ngoài tìm Đan Vương luyện chế Uẩn Cơ Thất Chuyển Đan, có khi lại thành công cũng nên.

Nghe thế, lão giả chỉ thở dài.

- Làm gì còn Đan Vương nào chế tạo được Uẩn Cơ tại Tứ đại tiên lục. Dù thành đan đi nữa thì chưa chắc tiên đan đã không có vấn đề gì.

-