Thế giới thứ chín

Chương 397




Hiện tại không chỉ đạo niệm rõ ràng hơn nhiều, mà cả mục tiêu để hướng tới cũng đã hiện ra trước mắt Địch Cửu.

Trước đó Địch Cửu chỉ biết tu luyện để bản thân mình mạnh lên, còn bây giờ hắn biết dù mình trở nên mạnh hơn bao nhiêu thì vẫn chỉ là một con kiến hôi dưới tay người khác, thậm chí cả vũ trụ này đều do người ta khống chế.

Hắn thành lập Tinh Không Tiên Thành, ban bố những luật pháp tự do kia, nói theo một ý nghĩa nào đó là chuyện cực kỳ buồn cười.

Thật giống như cá trong chậu, trông thì có vẻ tự do, dáng dấp cường tráng đấy, thế nhưng rốt cuộc cũng sẽ trở thành đồ ăn trong chén của cường giả. Đến lúc nào đó cũng sẽ bị người ta đưa vào nồi mà thôi.

Đạo tắc thứ chín đã mô tả về sự cường hãn của Vũ Trụ Đạo Chủ, nhưng đồng thời cũng nói rõ bởi vì vũ trụ không hạn chế sự lớn mạnh, cho nên Vũ Trụ Đạo Chủ không thể hoàn toàn khống chế toàn bộ vũ trụ.

Địch Cửu không biết không gian vũ trụ của hắn có nằm trong tầm khống chế của Vũ Trụ Đạo Chủ hay không, tuy nhiên bất luận ra sao, dựa theo khí phách vô thượng của Vũ Trụ Đạo Chủ khi rải ra tám đạo Hồng Mông đạo tắc, rốt cuộc đến thời điểm nào đó, Đạo Chủ cũng sẽ khống chế được phương vũ trụ này.

Nếu ngày đó trước sau gì cũng đến, vậy hắn nhất định phải trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Bởi vì được Thiểm Quang hỗ trợ, xem như hắn đã có một tia hi vọng vĩnh sinh thật sự, bằng không thì hi vọng thành công của hắn chỉ là con số không.

Địch Cửu chẳng thể nào biết tám tia Hồng Mông đạo tắc màu tím rốt cuộc trông ra sao, tuy nhiên hắn hiểu rất rõ, tia đạo tắc thứ chín này tuyệt đối không chỉ là đạo tắc chưa hoàn chỉnh. Nếu nó có thiếu hụt, vậy không thể nào xông ra khỏi sự khống chế của Vũ Trụ Đạo Chủ, xuyên qua vô số hư không vị diện mà tìm kiếm tự do chân chính, hoặc là nói, tìm kiếm cơ hội chứng minh bản thân.

- Ta cũng đi vào tu luyện.

Địch Cửu truyền tin cho Mặc Vũ Xuân, sau đó khống chế phi thuyền đến biên giới Mộc bản nguyên, tiếp theo hắn xông vào trong Mộc bản nguyên, cố gắng tăng lên tu vi của mình.

Không có mấy trận cơ khác của Ngũ Hành Tỏa Đạo Trận cản trở, lần này Địch Cửu dốc toàn lực tu luyện, chẳng phải bận tâm đến bất cứ thứ gì.

Khi Địch Cửu bắt đầu vận chuyển Tinh Không Quyết thì mới chính thức cảm nhận được việc có Thiểm Quang toàn tâm toàn lực giúp hắn có ý nghĩa như thế nào.

Mộc bản nguyên vô cùng vô tận đều bị hắn quét sạch, mỗi thời mỗi khắc, hắn đều có thể rõ ràng cảm nhận được hết thảy quy tắc trong Mộc bản nguyên, thậm chí hoàn toàn dung hợp được với cơ sở pháp tắc trong hư không xung quanh.

Loại tu luyện như thế này làm gì có cái gọi là bình cảnh? Địch Cửu chỉ sợ Mộc bản nguyên ở đây không đủ dày đặc.

Ngàn vạn tiên tinh trong giới chỉ bị Địch Cửu ném ra ngoài, ngay cả nửa dòng Tiên Linh Mạch kia cũng được lấy ra.

Thời điểm Địch Cửu hấp thu tiên linh khí, chung quanh tạo thành tầng mây tiên linh khí kinh khủng. Bên ngoài những mây tầng này lóe lên vô số đường vân huyền ảo, chúng chính là các loại cơ sở pháp tắc giữa vũ trụ.

Chẳng ai có thể bắt chước tu luyện giống như Địch Cửu, hắn cảm ngộ pháp tắc, thậm chí hấp thu pháp tắc để tu luyện.

Thụ đệ và Giải Hoang ở bên cạnh hắn là những người trực tiếp hưởng lợi. Giải Hoang vốn đã tu luyện rất nhanh, bây giờ còn được tăng thêm gấp mấy lần. Ngay cả tư chất kém cỏi như Thụ đệ cũng nhanh chóng độ kiếp thành công, chẳng hề gặp phải trắc trở nào, thoải mái đặt chân vào hàng ngũ Tiên Yêu Thú cấp hai.

Địch Cửu bên kia thì nhanh chóng đột phá Tiên Quân tầng bảy, sau đó là Tiên Quân tầng tám, tầng chín...

Vài tháng sau, Giải Hoang rời khỏi khu vực Mộc bản nguyên, chuẩn bị độ Đại Chí Tiên lôi kiếp.

Tuy Giải Hoang từng vượt qua Đại Chí Tiên lôi kiếp, thế nhưng lần này y kích động hơn lần trước rất nhiều. Hoàn cảnh tu luyện như vậy, cả đời y cũng chưa từng gặp qua. Giải Hoang khẳng định, chỉ cần y gia tăng tiến độ độ kiếp thì thậm chí còn có thể trùng kích Đại La Tiên.

Không có bình cảnh, thiên địa quy tắc xung quanh rõ ràng giống như nó vốn đã khắc ở trong đầu y, còn có vô tận tiên linh khí và khí tức bản nguyên để hấp thu, điều kiện tu luyện như thế quả thật là vạn năm khó gặp.

Giải Hoang đã trở thành tu sĩ luyện thể, mặc dù y không thể hấp thu Lôi linh nguyên giống như Địch Cửu, nhưng đây chỉ là Đại Chí Tiên Ngũ Cửu lôi kiếp mà thôi, chẳng phải chuyện khó khăn gì. Vẻn vẹn hơn một ngày, Giải Hoang đã độ kiếp thành công, lần thứ hai bước vào Đại Chí Tiên tầng một.

Vừa vượt qua Đại Chí Tiên lôi kiếp, Giải Hoang liền vội vã vọt vào trong khu vực Mộc bản nguyên, vội đến mức chẳng kịp trả lời Hắc Hỏa ở bên ngoài hỏi thăm chuyện gì xảy ra.

Dục Độc Chi Linh trong cơ thể Giải Hoang được Địch Cửu rút đi khiến cho tu vi y từ Đại Chí Tiên giảm xuống Đại Ất Tiên. Giải Hoang cứ ngỡ mình phải tốn hơn trăm năm nữa cũng chưa chắc có thể đột phá lên lại Đại Chí Tiên.

Nhưng bây giờ mới bao lâu? Vẻn vẹn mấy năm thôi mà y đã lần nữa trở thành Đại Chí Tiên. Nếu không nhân cơ hội này trùng kích Đại La Tiên thì y chẳng phải ngốc hết chỗ nói sao? Loại cơ duyên tu luyện đó, đời người có thể gặp được mấy lần?

“Oanh!”

Tu vi Địch Cửu đạt tới Tiên Quân tầng chín viên mãn, trong tinh không, thức hải của hắn tràn ngập khí tức bản nguyên và Tiên Linh nguyên khí.

Mộc bản nguyên xung quanh đã tiêu hao gần như sạch sẽ, nửa dòng Tiên Linh Mạch và ngàn vạn tiên tinh đều đã trở thành cát bụi.

Ngoài một ít tiên linh khí ấy tản mát vào trong hư không, đại đa số đều bị ba người Địch Cửu hấp thu hết.

- Đại ca, ta sắp thành công bước vào Tiên Yêu cấp ba rồi.

Đã không còn Mộc bản nguyên, Thụ đệ đương nhiên không chút do dự đình chỉ tu luyện, nó là người đầu tiên xông lại báo tin vui cho Địch Cửu biết.

- Ha ha, tu vi của ngươi vẫn kém nhất, Hoang ca của ngươi hiện tại đã là Đại Chí Tiên tầng bốn, ngay cả Tiểu Hỏa cũng mạnh hơn ngươi.

Giải Hoang vui vẻ đi tới, bộ dáng đắc ý vô cùng.

Trước khi tu vi hạ xuống, hắn mới chỉ là Đại Chí Tiên tầng một, đi theo đại ca mới bao lâu, mà giờ đã lên tới tận Đại Chí Tiên tầng bốn, đây quả thực là khác nhau một trời một vực.

Đáng tiếc Mộc bản nguyên ở đây quá ít, Giải Hoang tu luyện chưa đã ghiền. Nếu có đầy đủ tiên linh khí và Mộc bản nguyên, Giải Hoang nắm chắc bản thân y sẽ trùng kích thành công Đại La Tiên. Nhờ vào thiên địa đạo tắc rõ ràng, đừng nói tốc độ tu luyện, ngay cả tốc độ cảm ngộ thần thông của y cũng tăng lên rất nhiều.

Lúc này, Giải Hoang thậm chí muốn đứng trước mặt mấy tên gọi là thiên tài, chỉ vào mũi của bọn chúng mà lên mặt dạy bảo. Ai chẳng cần đến Chí Hà Đan vẫn có thể bước vào Đại Chí Tiên? Là Giải Hoang gia gia đây, ha ha ha!

- Ồ, tu vi của đại ca dường như không tăng lên là mấy nhỉ?

Giải Hoang cẩn thận quan sát Địch Cửu, khí tức của hắn vẫn ở mức Tiên Quân sơ kỳ.

Địch Cửu tu luyện Tinh Không Quyết cho nên không thể hiện toàn bộ tu vi, cảnh giới hiện tại là do hắn cố ý bày ra cho mọi người xem.

- Hai đệ về phi toa đi, ta sắp độ kiếp rồi.

Địch Cửu đã cảm nhận được cảnh giới Đại Ất Tiên, chuẩn bị độ kiếp để thật sự trở thành Đại Ất Tiên.

Nếu hắn trùng kích Đại Ất Tiên, tùy thời đều có thể dẫn tới lôi kiếp. Chuyện này khiến Địch Cửu rất cảm khái, lúc trước vì bước vào Đại Ất Tiên, hắn còn phải chuẩn bị Đại Ất Đan. Chẳng ngờ lại không cần dùng tới dù chỉ một viên. Tia đạo tắc màu vàng thật sự quá mức nghịch thiên. Bởi vậy có thể thấy được, trước đó khi còn sống nhờ trong thức hải của hắn, mấy lần hỗ trợ chỉ là nó tùy ý bố thí mà thôi.

Chẳng lẽ đại ca không phải Tiên Quân sơ kỳ ư? Giải Hoang ngây người một lúc mới hiểu ra. Y đã bước vào Đại Chí Tiên tầng bốn, ngay cả loại tư chất kém cỏi như rễ cây nhỏ cũng có thể đột phá lên Tiên Yêu Thú cấp hai, đại ca làm sao có thể chỉ giữ nguyên tu vi được?

Chờ Giải Hoang và Thụ đệ tiến vào phi toa rồi, Địch Cửu bố trí Tụ Linh Trận, tùy ý ném ra một đống tiên tinh, sau đó liền chuẩn bị tinh thần đợi trùng kích Đại Ất Tiên.

Vẻn vẹn một chu thiên, Địch Cửu lập tức cảm ứng được lôi kiếp, vách ngăn tu vi Đại Ất Tiên cũng theo đó mà hiện ra một khe nứt.

“Rầm rầm rầm!”

Liên tiếp chín đạo lôi hồ to bằng cánh tay trẻ con giáng xuống, cường độ lôi hồ kinh khủng kia khiến Giải Hoang phải rùng mình.

Đây là cái loại lôi kiếp gì vậy? Đại Chí Tiên lôi kiếp của y chẳng to được bằng một phần mười lôi hồ hiện tại, hơn nữa khí tức giảo sát trong lôi hồ vượt xa lôi kiếp của y.

- Thụ đệ, đại ca đang độ lôi kiếp gì?

Giải Hoang nhịn không được cất tiếng hỏi, y hoài nghi đây là lôi kiếp cấp Tiên Vương.

Thụ đệ khinh thường đáp:

- Đại ca độ kiếp tự nhiên phải lợi hại, đợi lát nữa hù chết ngươi. Lần đầu tiên đại ca độ kiếp, chỉ có mình ta áp trận, hộ pháp cho đại ca. Từ đó, mỗi lần đại ca độ kiếp đều dữ dội hơn hẳn lần trước, dù là ta...

Thụ đệ cảm thấy hẳn nên nói đến đây thôi, nói thêm gì nữa thì sẽ lộ tẩy mất. Trên thực tế, Địch Cửu độ lôi kiếp gì, nó cũng hoàn toàn không biết.

Nói hồi lâu, Giải Hoang vẫn chưa biết Địch Cửu đang độ loại lôi kiếp nào. Nhưng chẳng mấy chốc, Giải Hoang đã trợn tròn mắt, sau chín đợt lôi hồ vẫn chưa phải là kết thúc mà lại có thêm lôi hồ liên miên bất tận giáng xuống, tổng cộng có đến 81 đạo lôi hồ.

Quả nhiên là Tiên Vương lôi kiếp sao? Nhưng không đúng, Tiên Vương lôi kiếp là Thất Cửu lôi kiếp, Thất Cửu lôi kiếp tổng cộng mới 63 đạo, phân biệt bảy lần đánh xuống chứ không phải giáng xuống liên tục như vậy.

Đại ca đang độ Tiên Đế lôi kiếp à? Giải Hoang bị ý nghĩ của chính mình dọa sợ. Rất nhanh, y lại cảm thấy không đúng, Tiên Đế lôi kiếp hẳn phải mạnh hơn nữa mới đúng. Giải Hoang biết, Tiên Đế lôi kiếp hẳn phải có thiên địa đạo tắc nghiền ép mãnh liệt, tuy nhiên hiện tại y lại không có cảm giác đó.

-