Thế giới thứ chín

Chương 315




Địch Cửu nghe An Linh Chu hỏi thế thì mặc kệ, cứ im lặng không nói gì, người khác chờ, hắn cũng chờ. Cả đám đợi hơn nửa ngày vẫn không trông thấy bóng dáng Bái Hoằng, tin tức phát ra ngoài mãi chẳng nhận được bất cứ hồi âm nào.

Bách Thương Hành mất kiên nhẫn.

- Nếu Bái Hoằng quyết không đến thì chúng ta cứ đi vào trước thôi.

Sau khi Mai Bát Phiến bị Địch Cửu xử lý, Bách Thương Hành được xem như đệ nhất cường giả Chân Vực, đồng thời cũng là người nắm giữ đệ nhất thế lực ở đây. Hiện tại Bách Thương Hành lên tiếng, gần như không ai dám phản đối, huống hồ nếu Bái Hoằng bận việc gì đó, chẳng lẽ họ cứ phải chờ ông ta xong việc rồi mới động thủ sao?

Thấy tất cả mọi người đều đồng ý, Bách Thương Hành tiếp tục nói:

- Các vị, sở dĩ Ác Thú cốc đáng sợ là bởi vì thần niệm chúng ta bị hạn chế ở trong đó, ngay cả thần niệm của ta cũng bị hạn chế trong vòng ba trượng. Những người ở đây đều là cường giả Vực cảnh, tuy nhiên đa số các vị thậm chí không thể thả thần niệm ra ngoài. Ta có ý này, ta đi đầu, Địch đạo hữu đi ở sau cùng, Huyễn vực chủ chính giữa, như vậy mọi người có thể chiếu ứng lẫn nhau.....

Bách Thương Hành đã suy tính kỹ càng, cường giả Vực cảnh vẫn lạc trong Ác Thú cốc không phải chuyện hiếm lạ gì. Yêu thú bình thường đánh lén thì chẳng sao, nhưng lỡ mà gặp phải Huyễn thú đột kích thì thật sự vô cùng nguy hiểm. Huống hồ rất nhiều Huyễn thú đánh lén đều chọn lúc yêu thú bình thường vừa mới tấn công, ngay thời khắc đó chúng mới đột nhiên lao ra khiến cho người ta khó lòng phòng bị. Vậy nên ông sắp xếp đội hình trước sau như vậy sẽ khá hợp lý.

Bách Thương Hành dứt lời bèn đưa mắt nhìn sang Địch Cửu.

- Địch đạo hữu, ý ngươi như thế nào?

Lúc này không phải thời điểm nên ẩn mình tránh phô trương nữa, bởi vì thứ ẩn nấp trong Hóa Sinh đại trận sẽ liên quan trực tiếp đến việc hắn có thể đi Tiên giới hay không, vậy nên Địch Cửu thẳng thắng đáp:

- Các vị đạo hữu, ta cảm thấy đề nghị của Bách vực chủ rất tốt, giảm thiểu thương vong. Nhưng ta cho rằng cách này chưa ổn.

Nghe Địch Cửu nói vậy, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm hắn, vài người thầm nghĩ, gia hỏa này quả thật ưa thích nháo sự. Trước xử lý Mai Bát Phiến, giờ lại áp chế Bách Thương Hành. Chẳng lẽ hắn muốn xưng bá Chân Vực sao?

Nghĩ thế, có vài cường giả đã nảy sinh ý định liên hợp với kẻ khác.

Bách Thương Hành ngược lại không hề giận, ông từ tốn hỏi:

- Nếu Địch đạo hữu có phương pháp tốt hơn, mời nói cho mọi người hiểu rõ.

Địch Cửu không khách khí:

- Các vị đạo hữu, hôm nay chúng ta tới đây không phải để thí luyện, cần chú trọng an toàn, mà là vì tiêu diệt thứ ở trong Hóa Sinh đại trận. Biện pháp Bách vực chủ nói an toàn thì an toàn, nhưng chúng ta tới Hóa Sinh đại trận chịu chết sao? Các vị, ở phụ cận Hóa Sinh đại trận, thần niệm bị áp chế càng nhiều hơn, kể cả ta cũng bị áp chế đến phạm vi trên dưới 10 trượng...

Mọi người nghe Địch Cửu nói thế đều hít ngụm hơi lạnh, bên cạnh Hóa Sinh đại trận áp súc thần niệm mạnh mẽ hơn, vậy mà hắn có thể quét thần niệm lên đến 10 trượng, thật ra hắn mạnh đến cỡ nào chứ?

- Địch đạo hữu, vậy ở những chỗ khác trong Ác Thú cốc, thần niệm của ngươi có thể quét ra bao xa?

Bách Thương Hành lập tức hỏi.

Địch Cửu bình tĩnh đáp:

- Khoảng trăm trượng.

Tất cả mọi người đang đứng đây đều cảm giác gia đầu mình tê dại, thần niệm quét đến khoảng trăm trượng trong Ác Thú cốc, gia hỏa này mạnh quá sức tưởng tượng rồi.

Dưới loại thần niệm cường đại ấy, Mai Bát Phiến không bị giết mới là lạ đó.

Trên thực tế, sau khi tu luyện hơn nửa năm vừa rồi, tu vi Địch Cửu đã lên tới Hóa Chân tầng chín, thần niệm đã có thể mở rộng ra đến khoảng 150 trượng. Tuy nhiên Địch Cửu chỉ nói tới trăm trượng, bởi vì như vậy đã đủ dùng rồi.

- Địch đạo hữu, trước đó ta vẫn tự cho thần niệm của mình chỉ kém hơn ngươi chút đỉnh, hiện tại mới biết được chúng ta cách biệt quá xa.

Bách Thương Hành ôm quyền, ngữ khí có hơi buồn bã.

Bách Thương Hành vốn là thiên tài đỉnh cấp trong Chân Vực, trước đó ông luôn được so sánh với Mai Bát Phiến. Sau khi Mai Bát Phiến chết đi, ông ta nghiễm nhiên trở thành đệ nhất nhân Chân Vực, không thể tranh cãi. Bây giờ đột nhiên ông phát hiện chuyện này quá là buồn cười.

- Địch đạo hữu, ngươi nói đi, lần này nên làm thế nào?

An Linh Chu đã nghe An Hiểu Kỳ kể qua, thế nên y biết ở trong Ác Thú cốc, chỉ sợ chẳng có ai là đối thủ của Địch Cửu.

Địch Cửu gật đầu:

- Vậy ta nói thẳng, thần niệm của ta hơi mạnh mẽ, khi vào trong đấy ta có thể hình thành một không gian thần niệm, trong phạm vi đó thần niệm của mọi người có thể tùy ý hoạt động...

- Thần niệm lĩnh vực?

Bách Thương Hành ngạc nhiên thốt lên, ông ta không ngờ Địch Cửu thế mà lại tu luyện được thần niệm lĩnh vực.

Dấu hiệu của cường giả Vực cảnh là chân nguyên lĩnh vực. Từ chân nguyên lĩnh vực đến thần niệm lĩnh vực có khoảng cách rất lớn, bọn họ chỉ mơ hồ biết đến thần niệm mà thôi. Địch Cửu có thể tạo thành thần niệm không gian trong Ác Thú cốc, chuyện này nói rõ hắn có thần niệm lĩnh vực thuộc về mình.

Cơ gia Cơ Khuê cảm giác đầu mình choáng váng. Thực lực người ta khủng khiếp như vậy, Cơ gia có tư cách gì đấu với hắn? Ngay cả muốn ám toán cũng phải có một hai phần thực lực mới được.

Cơ Khuê vô cùng hối hận, lúc trước khi nha đầu Hàn gia mang theo bệnh nhân tới, lẽ ra nhà ông không nên cự tuyệt cho bọn họ sử dụng Tuyền Cơ Hoán Sinh Tuyền mới đúng. Bây giờ thì vui rồi, đắc tội với cường giả mạnh đến mức khiến Cơ gia hít thở không thông.

Địch Cửu hiển lộ thực lực của bản thân cũng bởi vì muốn người khác kiêng nể mình. Trước sau gì hắn cũng sẽ tới Tiên giới, Tinh Hà tông mặc dù có Mặc Vũ Xuân chăm sóc, nhưng chỉ có tác dụng trong vòng trăm năm, để những người này kiêng kị hắn mới là kế sách lâu dài.

Nếu không có bảo vật dụ hoặc, đại gia tộc và các thế lực lớn tuyệt đối sẽ không đối phó với tông môn đã từng xuất hiện cường giả ở đẳng cấp như Địch Cửu.

- Thật không nghĩ tới Địch đạo hữu đã tạo thành thần niệm lĩnh vực, giữa chúng ta xem như chênh lệch hẳn một cấp độ rồi.

Bách Thương Hành thở dài ngao ngán.

Đây là thần niệm lĩnh vực sao? Địch Cửu thật sự không biết. Hắn chỉ biết từ khi mình bước vào Hóa Chân hậu kỳ, thần niệm không gian đã trở nên ngưng thực vô cùng, giống như tạo thành một không gian chân chính vậy.

- Bách vực chủ quá khen, ta nghĩ khi tiến vào Ác Thú cốc thì mọi người hãy theo sau không gian thần niệm của ta. Nếu không, chúng ta đi từ cửa vào đến Hóa Sinh đại trận sẽ mất đến vài tháng đấy.

Địch Cửu ôm quyền nói.

Bách Thương Hành không chút do dự vung tay lên:

- Địch tông chủ, cứ dựa theo ngươi mà làm. Hành động lần này, ngươi làm chủ.

Ban đầu Địch Cửu nhận vị trí phụ trợ, đầu lĩnh là do Bách Thương Hành đảm nhiệm. Hiện tại Bách Thương Hành không chút do dự nhường chức đầu lĩnh cho Địch Cửu.

- Tốt. Hi vọng tất cả toàn lực xuất thủ, không thể coi thường sinh vật ở trong Hóa Sinh đại trận. Nếu không ai có ý kiến gì thì chúng ta đi vào thôi.

Địch Cửu thoải mái nhận lời, bây giờ không phải là lúc để khách khí.

- Ta không có ý kiến.

Đã có Bách Thương Hành và An Linh Chu mở miệng ủng hộ, những người còn lại làm gì có ai dám phản đối lời Địch Cửu.

Nếu thần niệm có thể mở rộng càng xa, mọi người sẽ càng có lợi hơn.

- Mọi người theo sau ta nhé.

Địch Cửu là người người đầu tiên tiến vào Ác Thú cốc.

Hơn mười người nối đuôi nhau theo sau hắn.

Tất cả bọn họ đều đã từng tới Ác Thú cốc, đương nhiên biết thần niệm bản thân sẽ bị áp chế thảm thiết đến cỡ nào. Thế nhưng lần này lại hoàn toàn khác, thần niệm của họ có thể nhẹ nhàng quét ra phạm vi gần trăm trượng.

Rất nhiều ánh mắt kiêng kỵ nhìn về phía Địch Cửu, bọn họ rất rõ ràng, không phải mức độ áp chế yếu đi, cũng không phải thần niệm của họ đột nhiên mạnh lên, mà bởi vì lần này họ ở trong phạm vi không gian thần niệm của Địch Cửu, tất cả áp chế đều do một mình hắn tiếp nhận.

Nơi này không có kẻ ngốc, thần niệm của họ có thể quét ra gần trăm trượng thì có nghĩa là khi Địch Cửu một mình vào đây, phạm vi thần niệm của hắn chắc chắn vượt xa con số đấy.

Có mấy người đồng thời nghĩ đến Bái Hoằng, việc ông ta muốn giết chết Địch Cửu là một bí mật công khai. Họ đang nghĩ đến nếu như Bái Hoằng có mặt ở đây, cảm nhận được Địch Cửu mạnh mẽ như vậy thì liệu ông ta có còn dám động thủ với hắn không?

Có lẽ...

Lịch Lệ bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, có khi nào Bái Hoằng đã sớm đi tìm Địch Cửu, kết quả lại bị hắn giết chết rồi không? Nghĩ tới đây, Lịch Lệ theo bản năng nhìn thoáng Địch Cửu, trong lòng rùng mình không thôi. Lịch Lệ thề, bất luận Địch Cửu có phải người giết Lịch Giám hay không, Lịch gia tuyệt đối đừng nên chọc tới người này thì hơn.

Theo sau lưng Địch Cửu, tốc độ quả nhiên nhanh hơn rất nhiều. Vẻn vẹn năm ngày, đoàn người đã tiếp cận chỗ sâu nhất trong Ác Thú cốc. Trên đường ngẫu nhiên xuất hiện vài con yêu thú đánh lén, thế nhưng trong phạm vị trăm trượng thì bọn chúng hoàn toàn không có chỗ ẩn trốn, bọn chúng chỉ vừa mới lộ mặt đã lập tức bị chém chết.

Đến ngày thứ năm, Địch Cửu ngừng lại, thanh âm của hắn truyền đến tai từng người:

- Các vị, cách đây mấy trăm trượng chính là Hóa Sinh đại trận, gia hỏa trong đó hẳn không có cách nào ra ngoài. Tuy nhiên ta dám khẳng định, một khi chúng ta tới gần Hóa Sinh đại trận thì gia hỏa kia tất nhiên sẽ đi ra bắt người. Ta đề nghị Bách vực chủ mang theo mọi người cùng công kích nguyên thần...

Địch Cửu giấu chuyện khi thủ ấn xuất hiện thì không gian sẽ bị ngưng kết, bởi vì hắn không muốn có người sợ chiến mà bỏ chạy.

- Vậy Địch tông chủ sẽ làm gì?

An Linh Chu tò mò hỏi.

Địch Cửu lấy ra một cây trận kỳ rồi đáp:

- Ta nhất định phải khóa chặt Hóa Sinh đại trận lại. Ta hoài nghi Hóa Sinh đại trận có truyền tống trận môn dẫn đến Thăng Tiên Trận. Chỉ cần ta khóa chặt truyền tống trận môn của gã, gia hỏa kia bắt buộc phải ra ngoài quyết chiến với chúng ta.

- Địch đạo hữu, ngươi có thể khóa chặt truyền tống trận môn sao?

Trác Trường Canh ngạc nhiên.

Những người còn lại cũng rung động nhìn chằm chằm Địch Cửu, muốn khóa truyền tống trận môn thì trừ khi có Không Gian Tinh Thạch, nếu không thì nhất định phải là người từng đụng chạm đến Không Gian Pháp Tắc.

Địch Cửu không giải thích cụ thể, chỉ nói qua loa:

- Ta có biện pháp của mình, mọi người cho ta mấy tức thời gian là đủ rồi.

Đại Cước Ấn thật sự đụng chạm đến Không Gian Pháp Tắc, đây là hiệu quả của thần thông. Nếu không thi triển Đại Cước Ấn, chỉ thi triển Không Gian Pháp Tắc thôi thì Địch Cửu tạm thời chưa làm được.

Tuy nhiên Địch Cửu có Ly Địa Diễm Quang Kỳ, nó đủ khả năng khóa chặt không gian trận môn trong phút chốc.

Bách Thương Hành không chút do dự đáp ứng:

- Địch đạo hữu cứ việc làm, chúng ta dựa theo ngươi nói là được, lát nữa mọi người hãy toàn lực thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình nhé.