Thế giới thứ chín

Chương 1645: Hỗn Độn có người




. . . .. . . . . ..

Thiểm Điện động cước, trong lòng nam tử áo tím biệt khuất, không biết làm sao, căn bản cũng không dám đánh trả.

Hiện tại hắn chỉ cảm thấy hối hận, hối hận không nên xông vào trong đại trận của người khác.

Có lẽ cường đại quen rồi hoặc là nói quen người khác ở trước mặt mình đều là con sâu cái kiến cho nên thời điểm hắn xông vào hộ trận của Địch Cửu không có nửa điểm tâm lý gánh nặng. Hết lần này tới lần khác tại nơi xác định vững chắc không có vấn đề cuối cùng ra vấn đề lớn. Vấn đề này rất có thể lại để cho hắn hồn phi phách tán, không còn cơ hội sống sót.

Đại đạo quả nhiên là khắp nơi nguy cơ, cho dù là đi nhầm một bước nhỏ. Nếu hắn không tiến vào cái hộ trận này, cho dù hắn không phải đối thủ của đối phương thì dùng thực lực của hắn có lẽ cũng có thể thong dong rời khỏi.

"Thái gia, một lời khó nói hết, nếu không thì tiêu diệt mấy tiểu châu chấu này trước rồi chúng ta lại từ từ nói nha. " Thiểm Điện nhìn thoáng qua nam tử áo tím cùng tên nam tu còn lại, cẩn thận nói.

Địch Cửu tán thưởng gật đầu, "Không sai, cuối cùng cũng có một chút tiến bộ. "

"Tiền bối, vãn bối mạo phạm tiền bối nhưng mà vãn bối biết một bí mật rất lớn, bí mật này là về Đại Đạo Chi Lộ. . . . . . . . . . . . . . . . ."

Mắt thấy Địch Cửu sẽ không để ý tới mình nữa, nam tử áo tím đâu còn dám có nửa điểm chủ quan, tranh thủ thời gian thấp thỏm lo âu nói.

Địch Cửu có chút nghi hoặc, gia hỏa này tới trễ hơn mình, dựa vào cái gì mà biết rõ bí mật của Đại Đạo Chi Lộ?

Nam tử áo tím thấy Địch Cửu không lập tức động thủ mà có chút nghi hoặc thì lại nói, "Mọi người nói Đại Đạo Chi Lộ không cách nào lui về phía sau, cũng không cách nào ly khai Đại Đạo Chi Lộ, thật ra không hoàn toàn chính xác. Chỉ cần có đầy đủ thực lực, hoàn toàn có thể lui khỏi Đại Đạo Chi Lộ, thậm chí có thể ra ngoài từ nơi đi vào. "

"Nếu như chỉ có thế này vậy thì không cần nói nữa. " Địch Cửu lạnh nhạt nói ra.

Sau khi Địch Cửu tiến vào Đại Đạo Chi Lộ chưa bao giờ cảm thấy Đại Đạo Chi Lộ không thể lui về, chẳng qua là hắn cũng không lui lại mà thôi. Nếu như hắn đều muốn lui về phía sau, thậm chí muốn rời khỏi Đại Đạo Chi Lộ, hắn tin tưởng mình có thể làm được. Đây không chỉ là tự tin mà là do đại đạo mình tu luyện quyết định. Hắn ở trong Hỗn Độn còn sinh tồn được thì lộ nào mà Địch Cửu hắn không thể lui hay sao?

"Không, không. . . . . . . . .. . . . . . . " Nam tử áo tím vội vàng nói, "Thật ra muốn chứng đạo bước thứ bảy cũng không nhất định phải vào Đại Đạo Trận Môn, ta hiểu rõ một người không có tiến vào Đại Đạo Trận Môn vẫn đột phá bước thứ bảy. Hắn gọi Sinh Tử Thánh Nhân, hắn để lại Sinh Tử Môn trên đường chúng ta tới Đại Đạo Chi Lộ . . . . . . . . . . .."

Địch Cửu nhíu mày, Sinh Tử Môn hắn tự nhiên biết rõ. Hắn thật không ngờ gia hỏa tu luyện sinh từ đại đạo vẫn còn lưu lại Sinh Tử Môn khác.

Trong nhận thức của Địch Cửu, hắn và tên Sinh Tử Thánh Nhân kia đã là tử thù. Sinh Tử Thánh Nhân đều muốn hoạch lấy người khác đại đạo bồi dưỡng đạo thụ của hắn. Nhưng không có nghĩ đến ở trong Sinh Tử Môn ngược lại bị hắn đoạt lấy sinh tử đại đạo. Tất nhiên Sinh Tử Thánh Nhân biết rõ chuyện này, Địch Cửu không cần nghĩ, chỉ cần hắn nhìn thấy Sinh Tử Thánh Nhân, vậy thật sự chỉ có nhất sinh nhất tử.

Nam tử áo tím đã ngừng nói, hắn tin tưởng chỉ cần Địch Cửu cảm thấy hứng thú đối với hắn tin tức hắn cung cấp, như vậy nhất định sẽ hỏi lại hắn. Một khi Địch Cửu hỏi hắn, hắn có cơ hội sống.

Địch Cửu yên lặng thật lâu, Thiên Sa Đao bỗng nhiên xoáy lên, hóa thành một màn đao.

Trong đại trận không gian của Địch Cửu, nam tử áo tím cùng nam tu kia không hề có sức phản kháng, bị Địch Cửu đao màn cuốn mất.

Nam tử áo tím gào rống một tiếng thê lương tuyệt vọng, sau đó biến mất vô tung.

Địch Cửu cũng không có nửa điểm nương tay, trực tiếp mở thế giới của hai người ra rồi cuốn hết đồ đi, sau đó vung ra hai đoàn hỏa diễm biến hai người thành hư vô.

Hai tên này không chỉ đuổi giết Thiểm Điện nhiều năm như vậy, coi như không chuyện này, Đại Đạo Chi Lộ mà nhân hậu đối với kẻ như nam tử áo tím thì chính là tàn khốc với chính mình.

Người nào có thể để lại một mạng, người nào không thể để, Địch Cửu biết rõ ràng.

"Giết tốt, tiêu diệt mấy gia hỏa này như vậy, tiện nghi cho bọn họ. " Thiểm Điện hả giận kêu lên.

Địch Cửu nhìn Thiểm Điện, "Bây giờ nói đi, vì sao ngươi lại đến đến được chỗ này?"

Thiểm Điện lên tiếng, "Lúc trước ta ở trong Hỗn Độn hiểu rõ ngọn nguồn đại đạo của mình, cảm giác chính mình sắp thức tỉnh chút thiên phú cùng ký ức truyền thừa. Hết lần này tới lần khác ở thời điểm này, vũ trụ Hỗn Độn chỗ ta bỗng nhiên tiêu tán, tựa hồ có một loại quy tắc vũ trụ hoàn toàn mới bắt đầu đồng hóa hết thảy quy tắc . . . . . . . . . . . . . . "

Địch Cửu gật gật đầu, hắn biết rõ đây là do mình cùng Diệp Mặc còn có Ninh Thành xây dựng vũ trụ mới, bắt đầu quy phục quy tắc của Khuê Hà đại vũ trụ. Chỉ cần thời gian dài lâu rồi, Khuê Hà đại vũ trụ tàn phá sẽ hóa thành một phần của vũ trụ mới. Thiểm Điện lại nói: "Lúc này ta trong Hỗn Độn bên trong nhìn thấy một Trận Môn cực lớn, trong Trận Môn có một đồ vật mà ta cực kỳ khát vọng. Sau khi do dự rất lâu, lúc này mới tiến vào Trận Môn thiếu chút nữa bị Trận Môn xoắn giết. Cũng may thần thông thiên phú của ta thức tỉnh, cuối cùng ta chẳng những không có bị xoắn giết, ngược lại thực lực tăng thêm một bậc. "Sau khi ngươi ra khỏi Trận Môn kia thì tới nơi nào?" Địch Cửu bỗng nhiên nghĩ đến, Thiểm Điện không phải là theo lúc trước Khuê Hà đại vũ trụ giả Hỗn Độn bên trong đi ra sau đã đến Cửu Trọng Thiên a? Vậy cũng không sai a, mới vũ trụ quy phục hết thảy quy tắc, Khuê Hà đại vũ trụ cùng Cửu Trọng Thiên đều bị quy phục.

Thiểm Điện đáp, "Ta đi tới Hỗn Độn chính thức mới biết được Hỗn Độn lúc trước cũng không phải chân thật mà là hỗn độn bị Khai Thiên vũ trụ quy tắc đồng hóa. Mặc dù có Hỗn Độn chi khí nhưng so với hổn độn thật sự thì chênh lệch quá xa. "

Địch Cửu ngược lại gật gật đầu, Khuê Hà đại vũ trụ chỗ có Hỗn Độn nhưng loại Hỗn Độn này có thể cho bất kỳ kẻ nào cũng được lợi, hơn nữa còn là nơi tu luyện tốt nhất.

Thế nhưng trong hỗn độn thật sự thì tu sĩ bình thường thì không cách nào sinh tồn. Nếu thật sự có thể sinh tồn, thu hoạch nhiều hơn hỗn độn giả trong Khuê Hà đại vũ trụ

Đạo thụ của hắn từ đâu mà ra? Không phải là thu hoạch trong Hỗn Độn thật sự sao?

Chẳng qua điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu là Thiểm Điện làm thế nào sống sót Hỗn Độn.

Không đợi Địch Cửu hỏi thăm, Thiểm Điện thật hưng phấn nói, "Tiến vào Hỗn Độn sau, trước tiên ta cho là mình xong đời, không nghĩ tới thiên phú của ta thức tỉnh . . . . . . . . . . . ."

Địch Cửu nghi hoặc nhìn Thiểm Điện, "Ngươi có huyết mạch Côn Bằng, không có nghe nói Côn Bằng có gì đặc thù nha. "

Địch Cửu ý ở ngoài lời chính là, Côn Bằng tối đa cũng bất quá là thần thú, tại Hỗn Độn bên trong, thần thú cũng không có cái gì đặc thù đãi ngộ, đáng chết hay là muốn chết.

Thiểm Điện hắc hắc một tiếng, đắc ý giơ lên bảy trảo, "Ta cũng không biết, ta hình như là con rơi của Hỗn Độn, khác Côn Bằng một chút. Ta chỉ biết rõ tại Hỗn Độn bên trong, ta quả thực chính là như cá nước. Người khác tử địa, với ta mà nói quả thực so bình thường mà sinh tồn còn muốn nhẹ nhõm. Ta có thể trực tiếp hấp thu Hỗn Độn tu luyện, nhưng lại có thể ở Hỗn Độn bên trong cô đọng thuộc về của ta Hỗn Độn thần thông. . . . . . . . . . . . . "

Địch Cửu cười lạnh một tiếng "Ha ha, ngươi lợi hại như vậy, kết quả bị ba cái rác rưởi đuổi giết khắp nơi trốn. "

Thiểm Điện xấu hổ cúi đầu xuống, "Vậy cũng không thể trách ta, thời điểm ta ly khai giả Hỗn Độn có thực lực rất kém cỏi. Nhưng tiến vào chính thức Hỗn Độn sau, ta chẳng những hiểu rõ chính mình đại đạo, còn đã thức tỉnh các loại thiên phú bản lĩnh cùng thần thông. Bằng không mà nói, ta nhất định không thoát khỏi ba tên rác rưởi kia đuổi giết. "

Địch Cửu ngược lại nhận đồng điểm này, nếu tốc độ của Thiểm Điện chậm hơn một tí rất khó thoát khỏi sự đuổi giết của nam tử áo tím. E là thực lực của Thiểm Điện đã có thể so sánh với bước thứ sáu sơ kỳ bình thường. Thực tế thì Thiểm Điện mới vừa vặn bước vào bước thứ tư không lâu, cảnh giới chân thật không khác hắn lắm.

"Đã như vậy, vì sao ngươi phải ly khai Hỗn Độn? " Địch Cửu mặc dù hỏi câu này nhưng trong nội tâm đã nghĩ kỹ, chờ tiến vào Hỗn Độn sẽ nám Thiểm Điện ở đó cho nó tu luyện.

Thiểm Điện lại lập tức khẩn trương lên, "Thái gia, ta cảm thấy ngươi có lẽ nhanh đi về cứu bọn họ đi. . . . . . . . .. ."

"Cứu ai? " Địch Cửu nghi hoặc nhìn Thiểm Điện.

Thiểm Điện tranh thủ thời gian nói ra, "Ở trong Hỗn Độn, ta gặp hai tên cường giả mạnh đến mức không tưởng nổi. . . . . . . . . . . . "

"...,, ngươi nói ngươi ở Hỗn Độn còn gặp được tu sĩ sinh tồn ở đó? " Địch Cửu kinh dị cắt ngang lời Thiểm Điện.

Thiểm Điện có thể sinh tồn trong Hỗn Độn đó là bởi vì Thiểm Điện có thiên phú thần thông. Hắn có thể ở Hỗn Độn sinh tồn là bởi vì hắn tu luyện quy tắc đại đạo, cuối cùng còn cô đọng đạo thụ.

Hẳn là Hỗn Độn hiện tại cùng với lúc trước bất đồng? Thiểm Điện vậy mà gặp hai cường giả bên trong Hỗn Độn, hai người này có thể ở trong Hỗn Độn sinh tồn? Chẳng lẽ đều tu luyện đại đạo như hắn, cũng có thể náu thân trong Hỗn Độn?