Thế giới thứ chín

Chương 1643: Thất Trảo Thần Côn




. .

Ôn Thiên Nghĩa đến, sau đó lại tiến vào luyện đạo vũ trụ, bên ngoài luyện đạo vũ trụ không còn có người dám ngăn trở Cung Thiên Dịch, Ti Dạ cùng Vu Địch Nhất. Cho dù là ba người cũng đều có chút bất an, cái lúc này tự nhiên là tiến vào nhập luyện đạo vũ trụ lại nói.

Tuy tin tức truyền chậm lại nhưng sau khi ba người Ti Dạ tiến vào luyện đạo vũ trụ sau, lại có người tới luyện đạo vũ trụ, tất cả mọi người đã biết có chuyện gì xảy ra.

Hậu trưởng của Ti Dạ là một tu sĩ mới quật khởi, gọi Địch Cửu. Địch Cửu cường đại không cường đại có lẽ rất nhiều người đều không có ấn tượng trực quan. Nhưng chỉ cần biết rằng Hồ Yết Chi mang theo Địch Cửu ly khai Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành, mục đích tự nhiên là muốn giáo huấn Địch Cửu, thậm chí muốn đánh khai mở Địch Cửu vũ trụ thế giới. Kết quả đã qua sau một thời gian ngắn, Hồ Yết Chi chưa có trở về, mà Địch Cửu nhưng là điềm nhiên như không có việc gì về tới Tinh Không thành.

Nếu như nói Địch Cửu điềm nhiên như không có việc gì trở lại Tinh Không thành, vẫn không thể nói Hồ Yết Chi xảy ra chuyệ thì Địch Cửu chiếm cứ động phủ của Hồ Yết Chi, công khai ở bên trong bế quan tu luyện, coi như là ngu ngốc cũng hiểu có chuyện gì xảy ra. Rất hiển nhiên Hồ Yết Chi lành ít dữ nhiều. Coi như may mắn trốn thoát, chỉ cần Địch Cửu vẫn còn Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành, không tiến vào Đại Đạo Trận Môn thì hắn cũng không dám trở về.

Địch Cửu về tới Tinh Không thành, Hồ Yết Chi ngược lại chưa có trở về e là chỉ có ba người Ti Dạ, Cung Thiên Dịch cùng Vu Địch Nhất không biết.

. . . . . . .

Động phủ mà Địch Cửu tu luyện không kẻ nào dám đã quấy rầy, thậm chí ngoài động phủ đều có đầy tu sĩ vây quanh cảm ngộ đại đạo. Địch Cửu càng chuyên tâm luyện chế Hỗn Độn Phi Tinh của mình, luyện chế Hỗn Độn Phi Tinh tuy coi như là luyện chế pháp bảo phi hành nhưng thủ đoạn luyện chế lại hoàn toàn khác với luyện chế pháp bảo phi hành bình thường.

Địch Cửu muốn dùng đại đạo của mình cô đọng Mênh Mông Thiết Tinh, dù không thể biến Mênh Mông Thiết Tinh biến thành Luyện Đạo Kim, ít nhất cũng phải để cho Mênh Mông Thiết Tinh hoàn toàn biến chất, dung hợp với quy tắc đại đạo của hắn.

Thời gian cứ dần dần trôi qua như vậy, đảo mắt đã ngàn năm qua đi, Địch Cửu chẳng những không có xuất quan mà đạo tắc lưu chuyển bên ngoài động phủ của hắn càng mênh mông huyền ảo hơn, từ xa nhìn lại thật sự giống như có một vũ trụ đang sinh ra.

Địch Cửu đã hoàn thành cô đọng quy tắc đạo vận trong Mênh Mông Thiết Tinh, chính thức bắt đầu luyện chế Hỗn Độn Phi Tinh. Hắn luyện chế Hỗn Độn Phi Tinh, ngoại trừ khắc vô cùng vô tận đại đạo trận văn còn muốn dùng đạo thụ chu thiên thẩm thấu các loại đại đạo quy tắc.

Lúc này, coi như thực lực của Địch Cửu mạnh hơn Hồ Yết Chi, mạnh hơn Tam đại thánh chủ một ít. Coi như thực lực của Địch Cửu không mạnh như vậy cũng sẽ không có người đi đã quấy rầy Địch Cửu bế quan.

Địch Cửu bế quan tán ra đại đạo đạo vận để cho hơn mười tên tu sĩ bước thứ năm bước vào bước thứ sáu, hơn nữa lại để cho bốn gã tu sĩ bước thứ sáu trung kỳ bước vào bước thứ sáu hậu kỳ.

Phải biết rằng Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành có Tam đại thánh chủ mạnh mẽ cũng là bởi vì bọn hắn đã sớm bước vào bước thứ sáu hậu kỳ.

Sau khi bước vào bước thứ sáu hậu kỳ, thực lực và lĩnh vực đại đạo trực tiếp bay lên một cấp bậc mới, như vậy mới có cơ hội trùng kích bước thứ sáu viên mãn.

Bởi vì đại đạo ở quanh động phủ mà Địch Cửu bế quan quá mức mênh mông, hơn nữa thường xuyên bắt được một ít khí tức Đạo Tắc rõ ràng cho nên bên ngoài động phủ đã sớm đã tấc đất tấc vàng. Hầu như tất cả tu sĩ kẹt tại bình cảnh quá lâu hoặc là có nghi hoặc trên đại đạo đều điên cuồng đều muốn tìm một chỗ cắm dùi bên ngoài động phủ của Địch Cửu để có thể cảm ngộ đại đạo đạo vận rõ ràng hơn,

Dưới sự ảnh hưởng của đại đạo đạo tắc, chuyện các tu sĩ khi dễ nhau ở Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành giảm đi rất nhiều, thêm nữa... Ti sĩ có thực lực chưa đủ ngay cả luyện đạo vũ trụ đều không thèm đi mà là tới gần động phủ của Địch Cửu tu luyện.

Theo lý thì chỉ cần Địch Cửu tiếp tục bế quan, có lẽ cũng không có kẻ nào đến đến quấy rầy.

Có thể sự tình thường thường cũng không phải là như vậy, hôm nay phần đông tu sĩ đang cảm ngộ đạo tắc bên ngoài động phủ của Địch Cửu thì có chấn động đánh nhau kịch liệt hết lần này tới lần khác lan về bên này.

Hơn nữa với xu thế chấn động kịch liệt của không gian thì một khi đánh tới nơi đây, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến Địch Cửu đang bế quan.

Giờ khắc này, tu sĩ đang ngồi cảm ngộ đạo tắc từ Địch Cửu hầu như toàn bộ đều đứng lên, tại vài tên cường giả bước thứ sáu hậu kỳ dẫn đầu dưới những người còn lại đều chắn bên ngoài động phủ của Địch Cửu. Bọn hắn không có khả năng cho phép có người đã quấy rầy Địch Cửu bế quan, một khi Địch Cửu xuất quan, bọn hắn sẽ thấy cũng không có cơ hội cảm ngộ một ít đại đạo huyền bí.

"Nơi đây không cho phép đánh nhau, lập tức ngừng. .. . . . " Hàn Phiên là tu sĩ thứ nhất tế pháp bảo ra đồng thời nghiêm nghị quát, hắn vừa mới tấn cấp đến bước thứ sáu hậu kỳ không lâu.

Hàn Phiên bước vào bước thứ sáu hậu kỳ, hắn đã cảm ngộ được quy tắc đại đạo mình cần bên ngoài động phủ Địch Cửu bế quan. Nếu như hắn có thể tại cảm ngộ một thời gian ngắn thì rất có thể hắn sẽ mượn cơ hội bước vào bước thứ sáu đỉnh phong, thậm chí viên mãn cũng không phải không có khả năng. Một khi bước vào bước thứ sáu viên mãn thì hắn sẽ trở thành tồn tại cấp bậc thánh chủ.

Kỳ ngộ như thế đang ở trước mắt, hắn làm sao có thể để cho người khác đến phá hư? Huống hồ hắn được chứng kiến đạo vận của ba vị thánh chủ chấn động, người đánh nhau đến người tuyệt đối không phải ba vị thánh chủ.

Bất quá Hàn Phiên còn chưa nói hết thì liền ngốc trệ ở.

Hắn nhìn thấy cái gì? Một đầu Thất Trảo Thần Côn, nếu không phải hắn khẳng định chính mình không nhìn lầm, hắn thậm chí muốn dụi mắt của mình.

Đầu Thất Trảo Thần Côn này hiển nhiên chỉ có bước thứ tư thôi thế mà phía sau đuổi giết Thất Trảo Thần Côn lại có tới ba gã cường giả bước thứ sáu.

Ba gã cường giả bước thứ sáu này, Hàn Phiên vậy mà không nhận ra tên nào. Trừ phi ba người này đều tới Đại Đạo Trận Môn Tinh Không thành gần đây, bằng không mà nói, hắn không có khả năng không nhận ra ai.ai

Những thứ này cũng không quan trọng, quan trọng là. . . Thất Trảo Thần Côn nha . . . . . . . Đây là bước thứ tư Thất Trảo Thần Côn, cho dù là Hàn Phiên tu luyện vô số năm hắn cũng không có bái kiến thần thú thế này.

Tuy đầu Thất Trảo Thần Côn trước mắt bị ba gã cường giả đuổi giết, nhưng vẫn mang theo một loại khí tức vương giả.

Tăng thêm trên trán Thất Trảo Thần Côn còn có một đạo thiểm điện khí phách rõ ràng, càng tăng thêm vài phần khí thế. Đầu Thất Trảo Thần Côn tuyệt đối này tuyệt đối là tồn tại chí cao ở côn giới chí, rất có thể thần côn dị biế độc nhất vô nhị.

Nghe đồn thần côn bước vào bước thứ tư có một loại thần thông thiên phú, chính là có thể ngao du trong hỗn độn mênh mông, căn bản cũng không chịu Hỗn Độn trở ngại.

Mà trước mắt chính là một đầu thần côn bước thứ tư, có khả năng là một đầu thần côn dị biến.

Nếu có thể đạt được đầu thần côn này. . . . . . . . . . . . . .

Hàn Phiên bắt đầu kinh hoàng, khó trách nhiều tu sĩ đuổi theo thần côn như vậy, nếu hắn có thể được thần côn này, dù là không cách nào để cho thần côn nhận thức hắn làm chủ, hắn cũng có vô số biện pháp lại để cho Thất Trảo Thần Côn dẫn hắn bước vào mênh mông Hỗn Độn, sau đó ngao du Hỗn Độn. Huống hồ, Hàn Phiên có vô số biện pháp lại để cho Thất Trảo Thần Côn nhận hắn làm chủ.

Thất Trảo Thần Côn bị Hàn Phiên cùng cả đám người ngăn lại, đằng sau lại có đuổi giết tu sĩ, tăng thêm nơi đây không gian toàn bộ là cấm chế, trong mắt của nó hiện lên một tia tuyệt vọng.

Nó không rõ, trực giác của nó là xông vào cái Tinh Không thành, sau đó chạy trốn tới bên này chính là sinh lộ, vì sao nó ngược lại rơi vào tử lộ đâu?

Thất Trảo Thần Côn đình chỉ bỏ chạy, lại có phần đông cường giả cản đường, đằng sau ba gã tu sĩ cũng ngừng đuổi giết. Đi tuốt ở đàng trước chính là một gã nam tử tóc tím, hắn cao thấp đánh giá một phen Hàn Phiên, ngữ khí mang theo một tia sát khí nói ra, "Ngươi muốn ngăn trở ta bắt ta thú sủng? "

"Ngươi thú sủng? Nếu là ta không có đoán sai, cái này Thất Trảo Thần Côn hẳn là thú vô chủ nha, chỉ có điều bị các ngươi đuổi giết mà thôi. "

Hàn Phiên ha ha một tiếng, hắn vững tin ba người này đều là mới tới đến Đại Đạo Chi Lộ. Ba cái mới tới cũng dám khi hắn Hàn Phiên trước mặt kiêu ngạo, ha ha, những người này còn tưởng rằng mình đều là cường giả như Địch Cửu sao.

Nam tử tím nam căn bản cũng không có để tới bên Hàn Phiên có gần nghìn tu sĩ, cười ha ha nói, "Ba người ta dọc theo Đại Đạo Chi Lộ đuổi giết đầu Thất Trảo Thần Côn này trước sau trải qua mấy ngàn năm. Như thế nào vừa đến nơi đây, liền biến thành vật vô chủ ? Nơi đây ta cũng đã được nghe nói, nếu như còn có người dám ngăn trở chúng ta trảo thú sủng, đừng trách ta không khách khí. "

Hàn Phiên ha ha cười cười, "Ta Hàn Phiên ngược lại là muốn nhìn, ngươi không khách khí như thế nào. "

Nếu như là những vật khác coi như xong, đầu Thất Trảo Thần Côn này Hàn Phiên tuyệt đối không buông tha, buông tha thì chẳng khác nào buông tha cơ hội ly khai nơi đây, còn có cơ hội bước vào tầng cao hơn.

. . . . . .