Văn Mạc Khuynh Vũ chần chờ một chút rồi mới lên tiếng,
"Ta dùng đại đạo đảm bảo, nếu như Tán đạo hữu đối với ngươi có bất kỳ uy hiếp tánh mạng gì, ta sẽ lập tức ra tay giúp ngươi. "
Địch Cửu hừ lạnh một tiếng, hiển nhiên là muốn dùng máu của hắn huyết tế Sinh Tử Môn. Không nói trước có uy hiếp tánh mạng hắn hay không, đến cấp độ của hắn thì mỗi lần một giọt máu huyết đều là ẩn chứa khí tức đại đạo. Dùng máu huyết tế điện Sinh Tử Môn thì đại đạo của hắn tất nhiên sẽ bị hạ thấp một tầng. Đây còn không phải uy hiếp lớn nhất, uy hiếp lớn nhất là một khi dùng máu tươi của hắn tế điện Sinh Tử Môn thì bất luận kẻ nào tiến vào Sinh Tử Môn đều có thể cảm nhận được phương hướng đại đạo của hắn.
Diệp Mặc cùng Ninh Thành đều là bằng hữu tốt nhất của hắn, hơn nữa sinh tử tương giao, mọi người giúp nhau nên không có che lấp phương hướng đại đạo và đạo vận của mình. Nhưng Địch Cửu dựa vào cái gì mà phải đơn phương bày đại đạo của mình ra cho những tên tiểu nhân tính toán hắn chứ?
"Rất tốt. " Địch Cửu hừ lạnh một tiếng sau, thân thể lùi lại, muốn thoát ly khỏi sa tuyến.
Nhưng sau một khắc Địch Cửu liền ngốc trệ ở, chân của hắn như hóa thành một thể với một đường cát này, hắn căn bản không thể nhúc nhích một chut nào.
Tán Ô thản nhiên nói, "Địch đạo hữu, đặt chân lên sinh tử cát chỉ cần đặt chân lên đây chỉ có một con đường, chính là tiến vào Sinh Tử Môn. Nếu hết thời hạn mở ra Thiên Thủ Môn mà chúng ta còn không có tiến vào Sinh Tử Môn vậy có hai loại lựa chọn, thứ nhất là bỏ đi một cái chân, thứ hai là mạnh mẽ chui vào trong sinh tử đất cát. "
"Còn có nửa nén hương, nếu Địch đạo hữu không dùng máu huyết tế Sinh Tử Môn thì đừng trách ta trực tiếp xuất thủ. "
Trong giọng nói của Bái Tuyển Tiêu mang theo một tia sát ý. Hắn ước gì Địch Cửu không đồng ý, chỉ cần Địch Cửu không đồng ý vậy hôm nay Địch Cửu nhất định phải chết.
Địch Cửu xem như triệt để hiểu được những người này căn bản cũng không sợ hắn không đồng ý. Chỉ cần hắn dám không đồng ý, ba tên bước thứ sáu đồng thời động thủ với hắn, bên cạnh còn có Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ.
Nơi đây có thể chỉ có Vu Địch Nhất sẽ không động thủ với hắn.
Vu Địch Nhất thở dài, cúi đầu. Hắn căn bản cũng không dám nói nửa chữ, hắn không có tư cách phát ra tiếng.
Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ thì mừng rỡ, bọn hắn quyết định, chỉ cần cường giả bước thứ sáu động thủ, bọn hắn sẽ là kẻ thứ nhất thi triển đòn sát thủ đối với Địch Cửu thi triển sát thủ. Một chọi một bọn hắn không phải Địch Cửu đối thủ, nhưng ở trong tình huống cường giả bước thứ sáu cường giả vây công, bọn hắn đối Địch Cửu sát thủ tuyệt đối có thể lấy đi mạng nhỏ của Địch Cửu.
. . . .
Địch Cửu cảm nhận được uy áp đại đạo của Tán Ô còn có sát ý không hề che giấu của Bái Tuyển Tiêu, trong nội tâm trầm xuống.
Tuy rằng Văn Mạc Khuynh Vũ không có nói gì nhưng Địch Cửu biết rất rõ ràng, chỉ cần động thủ, Văn Mạc Khuynh Vũ tất nhiên sẽ chặn đường hắn.
Huống hồ, hiện tại hắn bị sinh tử cát khóa chặt, căn bản là không cách nào nhúc nhích.
Địch Cửu dứt khoát nhắm mắt lại, quy tắc đại đạo quy tắc thẩm thấu vào trong sinh tử cát dưới chân.
Địch Cửu nhanh chóng phát hiện mặc cho thần nguyên hay thần niệm của hắn thẩm thấu xuống dưới đều trực tiếp biến mất vô tung vô ảnh. Chu thiên vận chuyển, đã đến rơi vào gan bàn chân trong sinh tử cát lập tức bị ngăn cản. Sinh tử cát thật giống như một cái lò luyện to lớn, có thể hóa đi hết thảy thần nguyên cùng thần niệm, ngăn trở đại đạo chu thiên.
Trong lòng Địch Cửu trầm xuống, hắn biết rõ nếu như mình không thể làm cho bản thân rời khỏi nơi đây trong thời gian ngắn vậy thì hắn thật sự chỉ có một con đường chết. Thậm chí dù hắn đoạn chân đào tẩu cũng không có ích.
Trong sinh tử trong cát cũng có một loại khí tức đạo vận đỉnh cấp đang lưu chuyển, Địch Cửu nhớ tới thời điểm chính mình vừa mới bước vào sinh tử cát này liền cảm nhận được loại quy tắc đại đạo cường hãn không kém gì quy tắc đại đạo của hắn.
Rất hiển nhiên sinh tử cát này trói buộc đối với hắn mà nói thuộc về đại đạo trói buộc. Nếu đại đạo của hắn không cách nào vượt qua đại đạo lưu lại trog sinh tử cát vậy thì hắn không cách nào thoát khỏi trói buộc.
Trên thực tế thì quy tắc của hắn đại đạo đúng là không cách nào vượt qua đối phương, tối đa là không thua kém đối phương bao nhiêu mà thôi.
Nhưng Địch Cửu lại cảm giác mình có lẽ mình có thể thoát khỏi loại này đại đạo trói buộc. Bởi vì hắn đại đạo hiện tại đã không chỉ là quy tắc đại đạo, hắn có được đạo thụ, là ba cái đại đạo kết hợp cùng một chỗ.
Hắn cũng không tin, dùng đại đạo của của ba người hắn Diệp Mặc còn có Ninh Thành cộng lại vẫn không thể nghiền ép đại đạo trói buộc của đối phương.
"Địch đạo hữu, thời gian có hạn, ta cho ngươi thêm ba hô hấp để cân nhắc, cũng đừng trách ta động thủ.
"Trên gương mặt hơi béo của Tán Ô treo chút vui vẻ nhưng sát thế đã nghiền ép xuống.
Địch Cửu âm thầm cười lạnh trong lòng, hắn khẳng định Tán Ô sẽ không cho hắn thời gian ba hô hấp, tối đa hai cái hô hấp, Tán Ô sẽ động thủ.
Tại Tán Ô nói ra lời này xong, sát ý của Bái Tuyển Tiêu càng nồng đậm hơn, thậm chí ngay cả Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ cũng mở rộng lĩnh vực trói buộc xung quanh Địch Cửu.
Ngược lại là Văn Mạc Khuynh Vũ vẫn không có bất kỳ động tác, chẳng qua là bình tĩnh chằm chằm vào Địch Cửu, tựa hồ đang chờ Địch Cửu làm ra lựa chọn.
Đạo thụ của Địch Cửu khẽ run lên, một loại chu thiên đỉnh cấp đại đạo chu thiên bắt đầu hình thành. Thật giống như hồng thủy lao ra, cái cây ở giữa dung hợp ba loại đại đạo chu thiên bắt đầu lưu chuyển, Địch Cửu cũng cảm giác được bùn đất trói buộc chặt bàn chân của mình bị hồng thủy trực tiếp phá tan, rốt cuộc sinh tử cát không cách nào ngăn cản hắn tiến hành chu thiên.
Địch Cửu hầu như không thèm suy nghĩ thêm chút nào, quy tắc độn thuật phát động, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất.
Một đại đạo chu thiên mà Địch Cửu vận chuyển cực kỳ nhanh chóng, trước sau không tới một cái hô hấp.
Ngay tại Địch Cửu vừa mới thoát khỏi sinh tử cát trói buộc thì Bái Tuyển Tiêu Đại Khôn Hàn Sạn đã bọc lấy sát ý kinh khủng cuốn về phía Địch Cửu, cùng một thời gian, Tán Ô giang hai tay ấn chộp tới đỉnh đầu của Địch Cửu.
Tán Ô không phải muốn giết Địch Cửu, hiển nhiên hắn muốn chồng lên lĩnh vực đại đạo của mình, lại để cho Địch Cửu không cách nào chống cự Đại Khôn Hàn Sạn của Bái Tuyển Tiêu.
Trông thấy Bái Tuyển Tiêu cùng Tán Ô đồng thời động thủ, Kinh Vạn Ảnh và Hồng Lâm lão tổ càng là không có nửa điểm chần chờ, cả hai cùng tế ra pháp bảo oanh về phía Địch Cửu, bọn hắn tuyệt đối sẽ không để cho Địch Cửu rời khỏi đây.
Rầm rầm rầm! Đạo vận cuồng bạo đập vào vị trí bên cạnh Địch Cửu, dưới sự va chạm của quy tắc thần thông, tất cả đều vỡ vụn, thần nguyên nổ tung, Kinh Vạn Ảnh, Hồng Lâm lão tổ cùng Vu Địch Nhất có tu vi yếu hơn một ít đều là cảm giác được mình như bị một thanh chùy thần nguyên cực lớn oanh vào trên ngực, ba người không hẹn mà cùng phun ra một ngụm máu tươi.
Sinh tử cát xoáy lên trùng trùng điệp điệp cát bụi, quy tắc chỗ Địch Cửu cũng bắt đầu vỡ vụn chứ đừng nói chi là thân thể tu sĩ.
Thế nhưng sắc mặt của Tán Ô cùng Bái Tuyển Tiêu đều trở nên âm trầm, đồng thời nhìn về phía Sinh Tử Môn. Bọn hắn rất rõ ràng, trước khi bọn hắn động thủ nửa hơi thì Địch Cửu đã thoát ly sinh tử cát, xông về phía Sinh Tử Môn.
"Vậy mà đã vượt qua sinh tử đại đạo......" Bái Tuyển Tiêu hít một ngụm khí lạnh, tựa hồ đang lầm bầm lầu bầu, giống như đang nói cho Tán Ô cùng Văn Mạc Khuynh Vũ nghe.
"Hoàn mỹ sinh tử đại đạo......" Tán Ô thì thào tự nói cùng Bái Tuyển Tiêu đều nhìn chằm chằm vào Sinh Tử Môn. Bọn họ cũng đều biết đại đạo của Địch Cửu rất là hoàn mỹ, không nghĩ tới đại đạo chẳng những hoàn mỹ mà còn hung hãn như thế, thậm chí đã vượt qua sinh tử đại đạo.
Bởi vì nếu đại đạo của Địch Cửu mà không có vượt qua sinh tử đại đạo, trước khi huyết tế sẽ không có cách nào giãy giụa khỏi sinh tử cát.
Bái Tuyển Tiêu ngốc trệ, hắn vậy mà phát hiện Địch Cửu đang đứng trước Sinh Tử Môn.
Sinh Tử Môn là có thể ngừng đấy sao? Chỉ có thể tiến vào, ai có năng lực dừng lại trước Sinh Tử Môn? Có thể bọn hắn lại hết lần này tới lần khác trông thấy Địch Cửu đứng trước Sinh Tử Môn.
Đại đạo hấp lực từ Sinh Tử Môn truyền đến nhưng mà có đạo vận lưu chuyển bên trên đạo thụ của Địch Cửu, dù lực hút từ đại đạo có lớn hơn nữa thì trước khi Địch Cửu chủ động tiến vào, nó cũng không cách nào hút Địch Cửu vào đi.
Tựa hồ cảm nhận được sự cuồng vọng của Địch Cửu, đạo vận của Sinh Tử Môn lưu chuyển càng dồn dập cùng nhanh chóng, thậm chí truyền đến từng đợt đại đạo đạo âm nức nở nghẹn ngào.
Địch Cửu không thèm quan tâm chút nàp, Khai Thiên bút liền xuất hiện bàn tay của hắn. Khai Thiên bút vẽ ra một trường cung thật lớn trong hư không, mấy chi Tuế nguyệt trường tiễn do đại đạo của Địch Cửu hóa thành rơi vào trên trường cung.
Sau một khắc, trường cung kéo ra, Sinh Tử Môn trước thời không đạo vận huống chi đem hết thảy đều che đậy...Mà bắt đầu. Theo Địch Cửu quanh thân đạo vận cuồng quyển, liên tiếp ba chi Tuế Nguyệt Trường Tiễn phá vỡ thời không, oanh đi ra ngoài.
Ba chi Tuế Nguyệt Trường Tiễn oanh ra, Địch Cửu không nửa phần dừng lại, quay người bước vào Sinh Tử Môn.
Sau khi Địch Cửu bắn ra Tuế Nguyệt Trường Tiễn thì Kinh Vạn Ảnh cũng cảm giác được toàn thân lạnh lẽo, giống như bị một bàn tay to lớn kinh khủng bao phủ lấy, muốn động đậy lại phát hiện chính mình không cách nào xoay chuyển thời không chung quanh.
Hết thảy đều bỗng nhiên đình trệ lại, trong mắt hắn chỉ có một mũi tên từ xa đang đến gần đâm thẳng về phía mi tâm của hắn.
Cùng một thời gian, Hồng Lâm lão tổ cũng không tốt hơn Kinh Vạn Ảnh bao nhiêu.
Bọn hắn liều mạng nỗ lực lúc này mới có thể chậm rãi nhúc nhích động đậy một chút. Có thể khẳng định, khi Tuế Nguyệt Trường Tiễn xuyên qua mi tâm của bọn hắn, bọn hắn căn bản không cách nào trốn thoát hai mũi tên này.
"Tán tiền bối cứu mạng......" Hầu như đồng thời, Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ hướng Tán Ô cầu cứu. Bởi vì giờ phút này mũi tên thứ ba đang phóng thẳng tới Bái Tuyển Tiêu mà đi, hiển nhiên Bái Tuyển Tiêu không có không cứu bọn họ.