Thế giới thứ chín

Chương 1621: Tuyển chọn




----

"Mấy vị còn có ý kiến gì sao? " Địch Cửu đưa mắt nhìn sang mấy người Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ.

Kinh Vạn Ảnh nhàn nhạt nói ra, "Nếu như tất cả mọi người không có ý kiến, Thần tộc tatự nhiên là không có ý kiến. "

Một tên Vân Tộc Vu Địch Nhất hắn không sợ, nhưng thêm một thần bí Địch Cửu vậy thì không phải Kinh Vạn Ảnh hắn và Du Minh Kim Kiều có thể tùy tiện quyết định. Huống hồ lần này Địch Cửu còn có thêm nhiều chủng tộc ủng hộ, hắn muốn phản kháng cũng không cách nào phản kháng.

Mấy người Hồng Lâm lão tổ cũng đều nói ra, "Chúng ta tự nhiên theo ý kiến của theo mọi người. "

Phản kháng không được, vậy cũng chỉ có thể thuận theo.

Địch Cửu gật đầu với Vu Địch Nhất, chủ động thối lui đến một bên.

Vu Địch Nhất liền ôm quyền, cao giọng nói ra, "Đầu tiên ta đại biểu Vạn Tộc Thánh Thành hoan nghênh tất cả chủng tộc lại tới đây, tham gia vạn tộc đại hội. Đồng thời cũng cảm tạ nhân tộc Địch Cửu đạo hữu, vì lần này vạn tộc đại hội xuất lực rất nhiều. Chúc mừng nhân tộc lần nữa quật khởi, vì thủ hộ một phương vũ trụ này mà cống hiến càng nhiều lực lượng hơn nữa.

Ta biết rõ mục đích mọi người tới tham gia vạn tộc đại hội cho nên ta cũng không nói nhiều, liền nói ngắn gọn. Lần vạn tộc đại hội này, chuyện thứ nhất chính là phân chia danh ngạch Thiên Thủ Môn. Thiên Thủ Môn sắp mở ra, bên trong có đại lượng đỉnh cấp bảo vật, đáng tiếc chính là danh ngạch có hạn . . . .. ."

Biết có lẽ Vu Địch Nhất sẽ nói đến chuyện có thể dính đến danh ngạch Thiên Thủ Môn, pầnn đông tu sĩ trên quảng trường vẫn không nhịn không được mà có chút bạo động.

Vu Địch Nhất tiếp tục nói, "Mỗi lần tiến vào Thiên Thủ Môn thì tối đa cũng chỉ có một nghìn tên . . . . . . . . ."

Có nhiều như vậy? Địch Cửu sững sờ, hắn thật sự không biết tiến có bao nhiêu danh ngạch tiến vào Thiên Thủ Môn nhưng hắn nghe được một Khuyết Thánh được phân phối mười cái danh ngạch, mà một phương vũ trụ này có lẽ chỉ có mười mấy Khuyết Thánh mà thôi, nếu tính ra thì nhiều lắm là ba bốn trăm cái danh ngạch mà thôi, không nghĩ tới có tận một nghìn danh ngạch.

Trên quảng trường lại trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng Vu Địch Nhất lan truyền khắp toàn bộ quảng trường, "Bởi vì tiến số lượng người tiến vào Thiên Thủ Môn vượt qua một nghìn cũng sẽ lập tức cũng bị oanh ra ngoài cho nên một nghìn danh ngạch không cách nào gia tăng. Vì công bình công chính, tranh thủ lại để cho thêm nhiều tu sĩ tú tu sĩ tiến vào Thiên Thủ Môn, danh ngạch Thiên Thủ Môn phân phối như sau . . . . . .

Nói đến đây, Vu Địch Nhất dừng thoáng một phát, ánh mắt đã rơi vào trê người Kinh Vạn Ảnh, "Kinh đạo hữu, lần này có bao nhiêu Khuyết Thánh tham dự phân phối danh ngạch? "

Kinh Vạn Ảnh không mặn không nhạt nói, "Chuyện này ta làm thế nào biết được? Ngươi là một người chủ trì đại hội, nên biết rõ ràng hơn ta mới đúng "

Vu Địch Nhất ngược lại là gật gật đầu, "Nói cũng đúng. "

Nói xong hắn cũng lười tiếp tục để ý tới Kinh Vạn Ảnh, mà cao giọng nói ra, "Tộc có Khuyết Thánh có thể đạt được mười cái danh ngạch. Các tộc tự báo số lượng Khuyết Thánh, không báo thì tựu xem như buông tha dùng Khuyết Thánh đạt được danh ngạch tiến vào Thiên Thủ Môh. Hiện tại ta bắt đầu trước, Vân Tộc ta có hai gã Khuyết Thánh có hai gã. "

Địch Cửu không chút lựa chọn nói ra, "Nhân tộc ta có ba gã Khuyết Thánh. "

Hắn không phải bước thứ năm Khuyết Thánh nhưng hắn có thể nghiền ép cả Khuyết Thánh, coi mình là Khuyết Thánh thì ai có thể phản bác? Trừ hắn ra còn có Thái Hoằng thánh nhân cùng với Nguyên Thường Tiêu cũng là bước thứ năm.

Hồng Lâm lão tổ tranh thủ thời gian nói ra, "Hồng Lâm Tộc ta có hai gã Khuyết Thánh . . . . "

Hàn Nguyệt tộc Chấp Tả Lăng đâu còn lo lắng tiếp tục ủng hộ, tranh thủ thời gian nói ra, "Hàn Nguyệt tộc có một . . . ."

......

Chủng tộc có Khuyết Thánh nhao nhao báo ra số lượng Khuyết Thánh, Kinh Vạn Ảnh cũng không khỏi không báo số lượng Thần tộc Khuyết Thánh. Không báo thì chẳng khác nào buông tha cho, hắn có thể lật trời sao? Cuối cùng công tác thống kê xong thì có tới 17 tên Khuyết Thánh.

Chờ tất cả chủng tộc có Khuyết Thánh báo ra xong thì lúc này Vu Địch Nhất mới tiếp tục nói, "Một nghìn danh ngạch bỏ ra 170 người thì còn có 830 danh ngạch . . . .. . " "Vu huynh, dựa theo lệ cũ, cái này 830 trống không danh ngạch phải một nửa cho tộc có được cường giả Khuyết Thánh hậu kỳ Thần tộc cùng Hồng Lâm Tộc .. . . . . .." Một gã Khuyết Thánh nhịn không được nhỏ giọng nói ra một câu. Hắn lo lắng Vu Địch Nhất mất tích lâu rồi không rõ ràng tình huống phân phối danh ngạch.

"Dựa vào cái gì à? Là Thần tộc cùng Hồng Lâm Tộc mặt lớn hơn một chút, hay là đám bọn hắn đối vũ trụ cống hiến nhiều hơn một chút? Hay là nói tu sĩ tham gia vạn tộc đại hội nhất trí đồng ý làm như vậy? " Địch Cửu nhàn nhạt lên tiếng, khí tức đạo vận cường đại nhanh chóng bao phủ, để cho tên Khuyết Thánh sơ kỳ vừa nói chuyện không nhịn được mà rùng mình một cái, không dám nói tiếp. Sắc mặt Kinh Vạn Ảnh cùng Hồng Lâm lão tổ trầm xuống, bọn hắn biết mình tính toán sai rồi. Nhưng thời điểm này đối mặt với nhiều đại tộc như vậy thì bọn hắn thật đúng là không dám đưa ra yêu cầu này, sẽ khiến nhiều người tức giận.

Lời Địch Cửu nói để cho Vu Địch Nhất minh bạch, hắn không chút do dự tiếp tục nói, "Còn lại 830 cái danh ngạch toàn bộ phân chia theo đấu pháp . . . . ."

"Địch đạo hữu, nhất định phải lưu lại mấy cái danh ngạch, bởi vì mấu chốt bước thứ sáu ở Thiên Thủ Môn. Nếu như tất cả danh ngạch đều xuất ra hết thì chúng ta không vào được Thiên Thủ Môn. " Hồng Lâm lão tổ cũng nhịn không được nữa, tranh thủ thời gian đi lên nói ra.

Vu Địch Nhất cũng dừng lại, nhìn về phía Địch Cửu, "Địch huynh, nên an bài như thế nào đây? "

"Còn lại để ta an bài đi. " Địch Cửu ý bảo Vu Địch Nhất lui sang một bên, đi tới giữa đấu pháp đài.

Tất cả mọi người mang theo ánh mắt mong chờ nhìn xem Địch Cửu, "Từng tu sĩ bước thứ ba đều miong muốn có hy vọng đạt được một cái danh ngạch. "

Địch Cửu cao giọng nói ra, "Các vị bằng hữu, ta sẽ giải thích, Thiên Thủ Môn mở ra tối đa chỉ có mấy ngày thôi, nếu để cho mỗi người đều có cơ hội tiến vào Thiên Thủ Môn, vậy đấu pháp ít nhất cần kéo dài mấy tháng thậm chí càng lâu hơn . . . . ."

Trên quảng trường yên tĩnh, tất cả mọi người biết rõ Địch Cửu nói đúng sự thật. Thường ngày Thiên Thủ Môn mở ra đại đa số danh ngạch đều bị đại tộc chiếm đoạt, căn bản là không tới phiên tiểu tộc nhận. Cuối cùng còn lại mười mấy cái danh ngạch cần thi đấu cho nên sẽ nhanh chóng chấm dứt. Cho nên vạn tộc đại hội căn bản cũng không tổ chứa trước khi Thiên Thủ Môn mở ra quá xa.

Hiện tại Địch Cửu có ý tứ là muốn đem hơn tám trăm cái danh ngạch toàn bộ phân phối xuống dưới, mọi người cơ hội liền có hơn. Nhưng phương thưc phân phối của Địch Cửu phân cũng không giống như lúc trước.

Địch Cửu ý bảo mọi người theo đấu pháp trên đài xuống dưới, sau đó đưa tay vung lên, có một cái bảo tháp cực lớn xuất hiện giữa đài đấu pháp. Tháp này đâm thẳng vào trong tầng mây xanh, căn bản là nhìn không thấy đỉnh.

Ngay tại hết thảy mọi người không rõ chuyện gì xảy ra thì Địch Cửu lên tiếng, "Các vị đạo hữu, đây là một kiện bảo vật do ta tự tay luyện chế tên là Vấn Đạo Tháp, tháp có tám mươi mốt tầng. Tất cả tu sĩ dưới bước thứ tư có thể tiến vào Vấn Đạo Tháp này. Trước lúc tiến vào tháp cần viết xuống lai lịch và tính danh của mình.

Mỗi một bước tiến trong Vấn Đạo Tháp đều có điểm, cho nên leo càng cao trong Vấn Đạo Tháp thì điểm lại càng cao. Bên ngoài tháp sẽ có một bảng trận pháp lớn ghi chép thành tích của tất cả tu sĩ tiến vào Vấn Đạo Tháp. Chúng ta dựa vào đó phân phối tám trăm ba mươi danh ngạch tiến vào Thiên Thủ Môn. "

Tu sĩ tham gia Vạn tộc đại hội oanh động một trận, phương pháp của Địch Cửu đúng là phương pháp mà mọi người cần nhất. Phương pháp này công bình nhất công chính, không có người nào có thể ăn gian, cũng không có ai có thể áp đảo người khác phía trên.

Nếu không phải Địch Cửu vẫn còn trên đấu pháp đài thì có rất nhiều người đã muốn xông vào Vấn Đạo Tháp.

Cho dù lòng Địch Cửu biết rõ lần vạn tộc đại hội này chắc chắn không chỉ có chyện Thiên Thủ Môn nhưng trong mắt hắn thì chỉ có chuyện Thiên Thủ Môn thôi, những chuyện khác không liên quan gì đến hắn?

Chờ mọi người không còn ồn ào nữa thì Địch Cửu mới tiếp tục nói, "Các vị hiện tại có thể tiến vào Vấn Đạo Tháp bắt đầu cạnh tranh danh ngạch Thiên Thủ Môn, chỉ cần xếp hạng trong vòng 830 thì có thể đến Nhân Tộc Giác nhận lấy một khối ngọc bài tiến vào Thiên Thủ Môn. "

Nói xong, Địch Cửu một bước liền hạ xuống đấu pháp đài. Vấn Đạo Tháp này là đồ vật cùa hắn, hắn không lo lắng người khác mạo danh thế thân.

Trông thấy Địch Cửu căn bản cũng không có để ý danh ngạch sự tình, Hồng Lâm lão tổ lần nữa đi vào Địch Cửu bên người liền ôm quyền, "Địch đạo hữu, ta nói chính là thật sự, chúng ta nhất định phải tiến vào Thiên Thủ Môn, lúc này mới có thể tìm được cơ hội bước vào bước thứ sáu thậm chí bước thứ bảy. "

Địch Cửu nhàn nhạt nói ra, "Đã như vậy thì vào đi nha. Về phần danh ngạch, một Khuyết Thánh đã có mười cái danh ngạch rồi, chẳng lẽ còn cầm không thể xuất ra một cái danh ngạch cho chúng ta đi vào? "